Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 630: Tiền bối xin hãy nương tay

"Xem dáng vẻ như vậy là bọn họ biết nhau sao? Ấy, nếu biết trước như vậy thì có thể dựa theo quan hệ này để mời vị Thanh Vân đạo huynh đó gia nhập Tiên Ngư Liên Minh chúng ta."

Nàng hơi có chút hối hận suy tư: "Có lẽ kết quả sẽ hoàn toàn khác biệt cũng nói không chừng đấy chứ."

Nghĩ đến đây, Cung Du không khỏi nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Kỳ Uyên Minh Chủ bên cạnh. Đối phương ỷ vào sau lưng có Tả Khuynh Thiên đạo huynh duy trì thôi. Nhưng mà sau đó nàng lại đột nhiên ý thức được, nếu như vị này chính là Trương Cảnh thật, như vậy chẳng phải là nói... bây giờ trên người của đối phương còn đem theo Khai Ích Thần Phù trong truyền thuyết?

Hô...

Có không ít người cũng phản ứng lại, trong mũi khống chế không nổi dâng trào ra mảng lớn khí tức nóng bỏng. Nhưng mà sau một khắc, khi tầm mắt bọn họ chạm tới mấy cỗ tiên thi rách nát vừa rơi xuống lúc nãy thì lửa nóng trong lòng lập tức lạnh đi, thân thể lắc một cái.

Cho đến ngày nay, nhất là khi vừa mới trải qua thời khắc tuyệt vọng lúc nãy thì bây giờ trong lòng mỗi người không có chút ham muốn nào đối với Khai Ích Thần Phù.

Nguyên nhân thứ nhất là trong lòng bọn họ biết được cho dù mình thành công lấy được Khai Ích Thần Phù thì cũng không thể nào chạy thoát khỏi sự đuổi giết điên cuồng của những cường giả của những thế lực như Quỷ Ảnh Các.

Mà một phương diện khác là ngay cả Thuần Dương cũng rơi vào kết cục bi thảm như vậy chứ đừng nói chi là những tu sĩ mà mạnh mẽ nhất chỉ có cảnh giới Vũ Hóa chi cảnh như bọn họ.

Chờ chút! Bốn tôn...

Nếu không chỉ dựa vào mấy tên gia hỏa không đến Thuần Dương chi cảnh trên đó thì thật sự có thể nhất cử chém xuống bốn tôn Thuần Dương sao?

Tất cả mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh khiến cho hắn hoàn toàn khó mà kịp phản ứng lại. Hoặc là nói, cảnh tượng trước mắt này là bọn họ hoàn toàn không ngờ tới được. Dù sao đường đường là Thuần Dương Chân Tiên, sao lại có thể bại trong tay một đám sinh linh mà mạnh mẽ nhất chỉ có Vũ Hóa được? Chuyện này có thể nói là nằm mơ giữa ban ngày, tiên ma kịch bản cũng không dám viết như vậy.

Chuyện này rất khó không khiến cho người ta hoài nghi rằng có phải là do tôn Thuần Dương của Chân Võ Liệp Đoàn săn giết bốn vị Thuần Dương đại nhân còn lại, sau đó độc chiếm Khai Ích Thần Phù.

"Đều... đều đều vẫn lạc?"

"Đạo hữu, Chân Võ Liệp Đoàn các ngươi làm như vậy là phá hư quy củ."

Có ý đồ với vị Ôn Thần đó, là ngại thông qua cực lạc tai kiếp quá đơn giản hay là ngại mệnh mình quá dài?

Dù sao vừa nãy Tả Khuynh Thiên vô lực khi đối mặt thủ đoạn của Thuần Dương, bọn họ cũng nhìn thấy. Hơn nữa còn là dưới điều kiện đối phương có Hậu Thiên Linh Bảo hộ thân.

Ảnh Khuyển Vương hai cánh tay nhịn không được dụi mắt một cái, tầm mắt vẫn gắt gao khóa chặt cỗ tiên thi lạnh lẽo thân mặc hắc bào nơi xa, hàm răng bắt đầu điên cuồng run lên. Cả người như rớt vào hầm băng.

Một bên khác.

Dường như vừa nhớ tới cái gì, bao gồm Ảnh Khuyển Vương, bốn đạo ánh mắt cùng nhau nhìn về phía Vũ Hóa cường giả của Chân Võ Liệp Đoàn. Dựa vào cái gì tồn tại Thuần Dương của thế lực sau lưng mình đổ máu mà Thuần Dương đại nhân của Chân Võ Liệp Đoàn lại chẳng biết đi đâu?

"Ha, ba người các ngươi cũng có hôm nay."

Then chốt còn không phải một tôn hai tôn, mà là ròng rã bốn tôn! Chuyện ly kỳ như vậy cho dù nói ra cũng sẽ không có ai tin tưởng nhưng mà lại thật sự xảy ra ở trước mặt bọn họ.

Môi hắn khẽ động, nhìn có chút hả hê nói ra.

Ảnh Khuyển Vương càng nghĩ càng thấy có đạo lý. Hắn và hai người bên cạnh liếc nhau, ánh mắt trong chốc lát toát ra một vệt nguy hiểm chi ý.

Ảnh Khuyển Vương thâm trầm mở miệng nói ra. Cách đó không xa, Yểm thi vụng trộm nhìn ba người Ảnh Khuyển Vương, trong lòng không khỏi nhớ lại tình cảnh ba người này làm khó dễ mình trước đó, khóe miệng không khỏi chậm rãi nhếch lên, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái.

Bạch Vũ Tử rất rõ ràng, những sinh linh mình vừa mới nhắc tới đó gần như đều từng truy sát cái hóa thân tự xưng là Thanh Vân của Trương Cảnh đạo hữu. Hơn nữa có vẻ như sau đó ba đạo hóa thân khác đi vào Cực Nhạc Tiên Thành cũng có chút trải nghiệm không vui.

Giữa không trung.

"Sách." Trong ánh mắt Bạch Vũ Tử lóe lên một tia kỳ lạ, chợt giống như suy đoán lại như đang xác nhận mà lên tiếng hỏi thăm: "Như vậy phải không? Xem ra chắc hẳn ngay từ đầu ba vị đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng ngọc đá cùng vỡ. Tranh thủ cơ hội cho vị Hoàn Mộng đạo hữu chưa bao giờ lộ diện đó?"

Nghe vậy, tu sĩ Vũ Hóa của Chân Võ Liệp Đoàn tu sĩ không thể không kiên trì giải thích rõ: "Chuyện này có thể có ẩn tình khác, dù sao trước đó Sơn Kim Tôn đại nhân đã từng lặp đi lặp lại, nói là Khai Ích Thần Phù cụ thể thuộc về ai thì phải chờ đến lúc cuối cùng mới quyết định."

"Ba vị đạo hữu, những tên kia... các ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?" Bạch Vũ Tử chỉ chỉ rất nhiều thân ảnh phía dưới, ý vị thâm trường hỏi. Trong đó bao gồm rất nhiều thành viên của Tiên Ngư Liên Minh, Kỳ Uyên Liên Minh, đồng thời còn có Tam Sơn Liên Minh thậm chí Quỷ Ảnh Các, Tam Vương Phần.

"Vài vị đạo hữu."

Nhưng mà ngoài dự liệu của hắn là Nhân Quả đạo thân đứng trước nhất nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng, ôn hòa nói: "Đạo hữu nói đùa, những đạo hữu phía dưới này tốt xấu gì cũng đã cống hiến một phần sức lực cho Tiểu Chu Thiên Tinh Thần Trận. Nếu như không có bọn họ thì hôm nay Doãn mỗ tuyệt đối không có cơ hội rời đi, sao có thể làm ra chuyện tá ma giết lừa được chứ?"

"Đúng vậy a."

Thủy chi đạo thân và Thanh Vân đạo thân cùng nhau gật đầu nói hùa theo.

"Há, phải không?"

"Vì mang Khai Ích Thần Phù đi ra ngoài?". .

Không bao lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận