Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 627: Tai kiếp kết thúc, sao Trương Cảnh lại ở đây?

Yểm Thi ánh mắt lấp loé không yên. Dù sao dựa theo Thi Dực đại nhân phân phó trước đây, giờ phút này còn lâu mới là thời điểm năm nhà bọn họ nội chiến. Cho nên rất rõ ràng, trong pháp trận không biết tên đó chắc chắn sinh ra ngoài ý muốn. Hơn nữa khả năng nhất chính là Thuần Dương sinh linh của các thế lực Quỷ Ảnh Các, Chân Vũ Liệp Đoàn tự tiện động thủ đánh lén. Bằng không cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng không nghĩ ra được rốt cuộc là loại sức mạnh kinh khủng như thế nào mới có thể khiến cho Thi Dực đại nhân rơi vào tình cảnh thê thảm như thế.

Sau đó, tựa như là ý thức được cái gì, Yểm Thi khống chế không nổi bước chân chậm rãi lui lại. Bây giờ hắn đã khó mà tin tưởng bất kỳ một sinh linh nào trong bốn thế lực khác. Đồng thời trong lòng Yểm Thi rõ ràng không có Thi Dực đại nhân che chở, mình ở chỗ này càng lâu thì càng nguy hiểm. Cho nên để cho an toàn, hắn cảm thấy vẫn là rời khỏi sớm cho hay.

Bên cạnh, bao gồm Quỷ Ảnh Các Ảnh Khuyển Vương và bốn đạo bóng người khác cũng chú ý tới cỗ tiên thi từ thiên khung nhanh chóng rơi xuống, trong ánh mắt cùng hiện lên một tia vội vàng không kịp chuẩn bị.

Nhưng mà tùy theo mà đến chính là một trận mừng thầm.

"Xem ra người bên kia động thủ sớm. Tốt, như thế Khai Tịch Thần Phù sẽ thiếu một đối thủ cạnh tranh."

Có người âm thầm nghĩ, đáy mắt bất giác hiện lên một đạo quang mang quỷ dị, trong lòng càng trở nên lửa nóng. Hình như hắn có dự đoán trước được về tình huống này.

Trừ hắn ra thì có hai người khác trên mặt cũng lộ ra biểu cảm cổ quái không khác nhau chút nào. Bọn họ bí ẩn cười một tiếng, sau đó cùng nhau quay đầu lại, ra vẻ nghiêm túc nhìn về phía Yểm Thi đang dần dần lui lại.

"Đạo hữu muốn đi đâu a?"

Không còn che giấu thái độ như vậy mới khiến cho hắn sợ hãi.

Tứ Tí La Sát mới hồi phục tinh thần lại, vẻ mặt không thể tin lẩm bẩm nói. Hắn thề mình không nhìn lầm, đạo vết kiếm đáng sợ gần như chặn ngang chặt đứt Thuần Dương sinh linh Thi Dực có chín thành chín khả năng đến từ Bạch Vũ Tử!

Yểm Thi liên tục gật đầu đáp, cái trán không tự giác chảy ra một giọt mồ hôi lạnh. Theo lý tới nói, lấy tiên khu của hắn trước mắt thì hẳn là sẽ không chảy mồ hôi mới đúng. Nhưng bất đắc dĩ tình cảnh bây giờ đối với hắn mà nói thì là mấp mé ở giữa bờ vực sinh tử. Hơi không cẩn thận, Yểm Thi sợ mình không thể rời khỏi nơi đây.

"Không đúng, vết thương trên người tiên thi sao thoạt nhìn giống như là... Bạch Vũ Tử chém ra như vậy?"

Một sinh linh khác cũng lên tiếng ngay sau đó, nhưng mà còn chưa có nói xong thì bị Ảnh Khuyển Vương bên cạnh ngắt lời: "Ài, đạo hữu nói gì vậy? Năm nhà chúng ta từ trước đến nay đồng tâm hiệp lực, chắc chắn Yểm Thi đạo hữu không có loại ý nghĩ nguy hiểm này."

Ngay cả Yểm Thi đang chuẩn bị thoát đi cũng không khỏi quay đầu.

Ảnh Khuyển Vương thâm trầm hô, trực tiếp khiến cho thân hình Yểm Thi cương ngay tại chỗ.

"Cái gì! Bạch Vũ Tử?"

"Vâng vâng vâng, Ảnh đạo hữu nói đúng lắm."

"Đúng vậy a, đạo hữu, bây giờ bốn vị đại nhân khác còn chưa từng xuất hiện, ngươi sốt ruột muốn rời khỏi như vậy, chẳng lẽ cảm thấy —— "

Lại lúc này.

Tả Khuynh Thiên cũng chú ý tới điểm này.

Bởi vì từ lời mấy người Ảnh Khuyển Vương vừa nói, hắn cũng đã biết được Thi Dực đại nhân chết chắc chắn có liên quan đến Thuần Dương sinh linh phía sau bọn họ.

"Đây là chiến lực của Bạch Vũ Tử?" Hắn mím môi, ánh mắt vẫn một mực dừng lại trên tiên thi có dáng vẻ cực kỳ quen thuộc giữa không trung đó, tự nhủ: "Rõ ràng đều là vũ hóa cảnh a!"

Nghe được lời nói này, một đoàn người Ảnh Khuyển Vương lập tức phát ra kinh hô liên tiếp. Sau một khắc, một đạo tiếp lấy một đạo ánh mắt chuyển qua khóa chặt cỗ tiên thi tốc độ hạ xuống càng lúc càng nhanh đó.

Mà một bên khác.

"Doãn Thủy, Hắc Thủy, còn có Hoàn Mộng, rốt cuộc bọn họ có lai lịch gì? Mưu đồ chi sâu, đơn giản khiến cho người không rét mà run a. Nếu không phải lần này ngoài ý muốn, cuối cùng chỉ sợ chúng ta đều sẽ trở thành quân cờ của ba người bọn họ."

Toà trận pháp quỷ dị có thể trói buộc tất cả năm tôn Thuần Dương sinh linh. Sở dĩ Bạch Vũ Tử có thể chém giết Thuần Dương sinh linh, chắc chắn không thể bỏ qua công lao trận này.

Quá là đáng sợ?

Sau đó chỉ thấy Tả Khuynh Thiên tựa như là nhớ tới cái gì, ánh mắt bỗng dưng lóe lên.

"Đây cũng là hậu thủ của ngươi sao? Khó trách a!"

Chờ chút!

"Không đúng, đông đảo sinh linh bên trong Cực Nhạc Tiên Thành bây giờ không phải là mặc cho bọn họ bài bố a?"

Nghĩ đến đây, Tả Khuynh Thiên không tự giác nhìn hướng về bầu trời. Nơi đó rõ ràng không có cái gì nhưng hắn lại tựa như thấy được ba đạo bóng người đáng sợ ngồi ngay ngắn trong trung ương trận pháp mênh mông, phong khinh vân đạm, đúng là trực tiếp nắm chặt vận mệnh của hàng vạn Hợp Đạo sinh linh bao quát mình ở bên trong.

Hắc Giác trừng mắt to như chuông đồng nhìn hướng về bầu trời, trên mặt bỗng nhiên hiển lộ ra dáng vẻ cùng có vinh yên đắc ý.

Đúng, trận!

Cách đó không xa.

"Ngưng tụ gần như tất cả Hợp Đạo sinh linh chi lực bố trí trận, nhất cử vây giết Thuần Dương Chân Tiên, ba vị đạo huynh đó... còn có thủ đoạn thông thiên bực này a? Tinh Thần Phiên, Tinh Thần Phiên, xem ra từ vừa mới bắt đầu thì đã làm tốt mưu đồ."

Trên gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Cung Du ẩn ẩn nổi lên một tia ý cười cay đắng nhỏ không thể thấy. Có lẽ nàng chưa bao giờ thực sự hiểu rõ ba vị đạo huynh đó. Hơn nữa lúc trước làm ra quyết định toàn lực ủng hộ Tả Khuynh Thiên đạo huynh có lẽ là sai thật rồi?

Trong ánh mắt Tả Khuynh Thiên hiện lên vẻ suy tư. Hắn sẽ không quên tồn tại phía sau toà thần dị trận pháp này.

Thậm chí cường hoành như Thuần Dương Chân Tiên cũng cũng bị ba người này mưu đồ làm cho rơi xuống kết quả thê thảm tiên khu vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận