Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 71. Lần Đầu Tiên Vào Thiên Pháp các. (2)

"Ngươi không chế bùa nên có lẽ không biết. Chế bùa còn có xác suất thất bại, với trình độ sư huynh hiện tại, đây đã là giá thấp nhất, nếu thấp hơn thì sẽ lỗ mất."

"Sư huynh để ta đi xung quanh xem một chút nhé."

Trương Cảnh mỉm cười từ chối.

Sư huynh thấy bị từ chối, sắc mặt lập tức lạnh lùng, bình tĩnh nói:

"Sư đệ xin cứ tự nhiên!"

"Tạm biệt."

Trương Cảnh xoay người rời đi. ư

Đi không bao xa, hắn chợt nghe thấy tiếng cãi vã.

Mực thiêng đắt, bút thiêng đắt, tóm lại cái gì cũng đắt!

Trương Cảnh tìm thấy linh hạc của mình từ một dàn linh hạc ở ngoài, dẫn ra rồi trực tiếp leo lên.

Nhìn tài khoản còn không tới một trăm đạo công của mình.

Bên ngoài Thiên Pháp các.

Trương Cảnh đi thẳng vào nơi bán vật liệu chế bùa gần đó.

Trương Cảnh điều khiển linh hạc dưới thân từ từ hạ xuống bên cạnh sư huynh trước đó.

Nhìn lại thì thấy một sư tỷ đang đứng trước quầy hàng tranh cãi chuyện gì đó với vị sư huynh kia.

Sau đấy một người một hạc bay thẳng lên trời.

Một lúc sau, hắn bước ra, rồi quay người đi thẳng tới cửa lớn.

Không lâu sau, liền thấy vị sư tỷ kia tức giận mua hai lá bùa. ...

Một cây bút thiêng trung phẩm có giá là 180 đạo công, một phần mực thiêng cũng có giá 10 đạo công. Giấy thiêng dùng để vẽ bùa cấp thấp không đắt lắm, 10 đạo công 100 tấm, nhưng không chịu nổi hắn mua một lượt 500 tấm. ...

Hắn nói, đồng thời đưa chiếc vòng tay trong tay cho đối phương.

Trương Cảnh chỉ cảm thấy trong lòng đang rỉ máu.

"Sư đệ đi thong thả."

Đảo La Đô, vườn Linh Hạc.

"Sư huynh, linh hạc đã trở về nguyên vẹn, sư đệ xin cáo từ trước."

Hắn nhớ tới tháng này hắn vẫn chưa nhận được Tử Linh đan, bình Tử Linh đan sư huynh tặng lúc trước cũng gần như đã dùng hết.

Một bên khác.

Nhưng sau đó, sau khi Trương Cảnh suy nghĩ một lúc, hắn đã từ bỏ ý định đó.

Nhìn bóng lưng dần khuất của Trương Cảnh, hắn lẩm bẩm bằng giọng nói chỉ có mình mình mới có thể nghe thấy:

Mà theo kinh nghiệm lần trước của hắn, pháp khí bán ở các cửa hàng trong thành phố về cơ bản đều có chất lượng thấp, hơn nữa chất lượng không đồng đều, có cũ có mới, huống chi là bút thiêng.

Sư huynh vui vẻ nói.

Trong lúc suy tư.

Vì vậy sau khi cân nhắc toàn diện, cuối cùng hắn quyết định mua tất cả vật liệu và dụng cụ chế bùa ở Thiên Pháp các.

Mực thiêng và giấy thiêng cũng tồn tại vấn đề như vậy.

"Đây chẳng phải là sư đệ mới gia nhập đội La Đô sao? Mới tiếp xúc với tu hành hơn một tháng mà tu vi luyện khí tầng hai đã mài giũa đến mức này rồi ư?"

Linh khí trong động phủ vô cùng dồi dào, nếu lúc này vẫn sử dụng Uẩn Linh đan để tu luyện thì tạp chất bên trong đan dược trái lại sẽ hạn chế tốc độ tu luyện.

Tất nhiên, trước đó Trương Cảnh đã nghĩ đến việc đến phố chợ để mua nguyên liệu chế tạo bùa.

Nhưng vấn đề hắn không có đủ linh thạch.

Sau khi Trương Cảnh rời khỏi vườn Linh Hạc thì đi thẳng đến Đạo Công Lâu.

Một bình Tử Linh Đan chỉ có thể giúp hắn toàn lực tu luyện mười ngày.

Không phải hắn muốn mua bút thiêng hay vật liệu chế tạo bùa, mà là muốn mua một ít Uẩn Linh đan... Với sự gia trì của các loại kỹ năng, Trương Cảnh phát hiện tốc độ tiêu hao linh đan của mình hình như có hơi nhanh...

Khi nãy hắn vốn nghĩ nhân lúc có linh hạc, định sang phố chợ một chuyển.

Trương Cảnh chậm rãi đi đến động phủ của mình.

Hắn lấy thìa ngọc ra.

linh quang bao phủ cửa hang ngay lập tức gợn sóng. ...

Trong động phủ.

Trương Cảnh bận rộn đã hơn nửa ngày, cuối cùng đã dọn sạch một linh thất sâu trong động phủ và sắp xếp nó thành một căn phòng chế bùa đơn giản.

Trong Cửu Diễn Linh Tinh Pháp Lục có nói, khi chế bùa phải tĩnh tâm ngưng thần, không thể bị quấy rầy.

Việc quan hệ đến việc lớn kiếm đạo công, hắn tự nhiên càng phải cẩn thận hơn.

Sau khi mọi việc đã xong.

Trương Cảnh hít sâu một hơi, sau đó lấy ra một mảnh giấy thiêng rồi cẩn thận đặt nó lên bàn.

Ngay sau đó, hắn lấy ra một bình mực thiêng lớn đặt ở bên phải.

Khác với giấy thiêng, ngay khi mực thiêng được mở ra, một làn sóng linh khí mạnh mẽ được tạo ra, đồng thời còn tỏa ra mùi máu tanh thoang thoảng.

"Trong mực thiêng có máu quái vật sao? Khó trách đắt như vậy."

Sau đó hắn quan sát mười hai loại bùa cấp thấp, bảy loại bùa trung cấp và bốn loại bùa cấp cao được ghi lại trong truyền thừa. Trong số này có bùa tấn công bùa phòng ngự, ngàn dặm tỏa hồn, vây người phá pháp... đầy đủ mọi thứ.

Trương Cảnh đã ghi nhớ tất cả những bí ẩn của phương pháp Linh Tinh Cửu diễn.

Sử dụng phương pháp này, nghe đồn có thể nâng cao chất lượng của lá bùa lên rất nhiều.

giống hệt với cảm giác khi hắn điều khiển phi kiếm và Thủy Vân thuẫn lúc trước.

Cây bút thiêng này đắt tiền quả nhiên là có lý do,

Chế tạo bùa là một công việc tỉ mỉ, có yêu cầu rất cao với việc khống chế linh lực và linh thức, một cây bút thiêng tốt có thể tăng tỉ lệ chế tạo bùa thành công lên rất nhiều, đây không phải chỉ là nói suông.

Đây chính là lý do tại sao Trương Cảnh dù có cắn răng cũng quyết mua một cây bút thiêng loại trung.

Muốn làm chuyện tốt thì phải có công cụ tốt, hơn nữa... lông dê cũng mọc trên thân dê thôi. Sơm muộn gì hắn cũng sẽ lấy lại từ trên người của các sư huynh sư tỷ trong đạo viện.

Nghĩ tới đây.

Trương Cảnh từ từ nhắm mắt lại, nội dung của Cửu Diễn Linh Tinh Pháp Lục trong nháy mắt tràn ngập trong lòng hắn.

Phương pháp chế tạo bùa trong truyền thừa được gọi là Linh Tinh cửu diễn.

Người đầu tiên sáng tạo ra phương pháp này đã quan sát bí ẩn của các ngôi sao trên bầu trời, bắt chước chuyển động của Bắc Đẩu cửu tinh và tạo ra một lá bùa có bảy vòng và hai nét ẩn, gọi là cửu diễn.

lòng hắn rung động, thần thức bao bọc linh lực tiến vào trong ngòi bút, một loại cảm giác tự do trôi chảy, mềm mại như lụa tự nhiên nảy sinh, tựa như không có lực cản.

bút thiêng đã được luyện hóa trên đường về cũng xuất hiện trong tay.

Trương Cảnh đã hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận