Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 635: Cự Ma cản đường

Lúc hành tẩu đấu đá lung tung, không cố kỵ gì, phía trước Trụ Hà hung thú không kịp thoát đi đều không ngoại lệ, tất cả đều bị đạo thân ảnh to lớn này không thèm nói đạo lý đụng thành sương máu.

Mà trong tay trái đang khoanh tròn đặt ở trước ngực của đạo thân ảnh này là một bóng người nhỏ bé như đất cát đang lẳng lặng đứng đó.

"Ha ha, quả nhiên là một bảo bối tốt dùng rất tiện tay."

Sơn Kim Tôn vừa đi về phía trước vừa nhịn không được liên tiếp nhìn về phía một sợi kim thằng quấn quanh ở trên tay phải, bên trong con mắt vàng tinh khiết tràn đầy vẻ hài lòng không che giấu được. Đối với hắn mà nói, mặc dù chuyến này không thể cầm được Khai Ích Thần Phù như dự liệu nhưng chỉ với món Hậu Thiên linh bảo này thì cũng đã không lỗ rồi.

Huống hồ, còn có vị này...

Sơn Kim Tôn tầm mắt hơi hơi dời xuống, nhẹ nhàng rơi vào trên người bốn bóng người có khí chất khác nhau đang đứng trên tay trái của mình.

Hắn âm thầm suy tư: "Trụ Hà Bí Cảnh tụ tập cường giả các Đại Thiên Giới trong Huyền Hoàng Giới, đối với thế cục thì cuối cùng mẫn cảm. Đại loạn sắp nổi lên a, thời buổi rối loạn như thế nào, cũng đã đến lúc tìm một chỗ dựa cho Chân Võ Liệp Đoàn ta."

Trong đáy mắt Sơn Kim Tôn lấp loé không yên.

"Đạo hữu." Bạch Vũ Tử mắt sáng lên, đầu tiên là nhẹ nhàng liếc mắt xung quanh, sau đó trực tiếp dắt tay tiểu muội bên cạnh, cười nói cáo biệt: "Không sai biệt lắm, mong rằng bảo trọng."

"Đạo hữu không đợi rời khỏi Trụ Hà Bí Cảnh này sao?"

Quá thảm thương rồi, hắn cũng rất bất đắc dĩ.

Nghe vậy, bốn người Nhân Quả đạo thân cùng nhau sững sờ, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trong lòng hắn lóe lên một tia chờ mong, đồng thời lại vô thức âm thầm thở dài một tiếng. Đừng nhìn mình thân là một tôn Thuần Dương, dù cho trong hàng ngũ Hợp Đạo Chân Tiên thì cũng xếp vào hàng đỉnh cao nhất, nhưng đứng trước cục diện đối mặt với tồn tại cấp bậc cao hơn đánh cờ với nhau, dính dáng đến chuyện khiến cho toàn bộ Huyền Hoàng Giới rung chuyển thì mình cũng chỉ là một con sâu kiến ăn bữa nay lo bữa mai mà thôi.

Dứt lời, chỉ thấy hắn tựa hồ lại nghĩ tới cái gì, vội vàng nhắc nhở: "Đúng rồi vài vị đạo hữu, hẳn là bên ngoài các ngươi có Yêu Linh có huyết mạch Cửu Sắc Lộc a?"

Thật lâu qua đi.

Thủy chi đạo thân không hiểu mở miệng hỏi.

Thậm chí tương lai có sinh tồn tiếp được hay không có thể còn phải ký thác hi vọng vào trong tay tiểu gia hỏa này.

"Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn Xích Minh Thượng Tôn, hi vọng Trương Cảnh có thể nói lời giữ lời. Dù sao có thể được vị kia thu làm đệ tử thân truyền, tâm tính hẳn cũng sẽ không kém mới đúng."

"Ừm?"

Nhân Quả đạo thân từ chối cho ý kiến cười cười, chợt hỏi ngược lại.

Mà giờ khắc này.

"Không dối gạt đạo hữu, Hỗn Độn Huyền Hoàng Thiên Cửu Sắc Tự Nhiên Huyền Chương Điện và Tiên Thiên Cửu Sắc Lộc nhất mạch có sâu xa lớn lao. Theo ý kiến của tại hạ, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại."

"Không được." Bạch Vũ Tử lắc đầu, nói: "Ha ha, hai huynh muội chúng ta còn có chuyện quan trọng khác, cho nên đi trước một bước."

"Đạo hữu nói như vậy là có ý gì?"

"Tiên Thiên... Cửu Sắc Lộc, Khai Ích Thần Phù, Lộc Tam Thập Bát, tất cả những thứ này, rốt cuộc sau lưng chúng nó đang ẩn giấu bí mật gì?"

Không biết qua bao lâu.

"Rốt cuộc là ai, mà sư tôn hắn có biết hay không?"

"Còn xin đạo hữu chỉ rõ."

Trừ phi...

"Mặt khác, đạo hữu có biết lai lịch của Khai Ích Thần Phù?"

Sơn Kim Tôn đã nâng năm người Nhân Quả đạo thân chậm rãi buông xuống lối ra nằm ở khu vực trung du Trụ Hà Bí Cảnh. Đó là một cái thác nước vô biên vô tận, thời gian chi lực cuồn cuộn như biển ngưng tụ thành sóng nước như thực chất ở chỗ này, trùng trùng điệp điệp từ bốn phương tám hướng vọt tới, ầm ầm ngã vào thâm uyên thâm thúy đến không thấy nửa điểm hào quang.

Đang lúc Nhân Quả đạo thân khổ sở suy nghĩ.

Ngọc phù hoặc thân phận người xuyên việt?

"Thứ này cũng có liên quan đến đại năng của Tiên Thiên Cửu Sắc Lộc nhất mạch."

Nhân Quả đạo thân trong lòng thầm nghĩ như thế, trong lòng mơ hồ có cảm giác hít thở không thông. Phải biết, tuy nói bản tôn thân phận địa vị cao thượng, nhưng mà đó là nhằm vào rất nhiều tán tu với rất nhiều phổ thông đệ tử của Bất Hủ đạo thống.

Mà trước mặt tồn tại kinh khủng có thể kích thích mệnh vận chi huyền thì chỉ là một Đạo Môn chân truyền không quan trọng thì có đáng là gì? Thiên Tiên Chân Quân thân truyền, nói cho cùng cũng chỉ là thân truyền mà không phải là Thiên Tiên Chân Quân chân chính siêu thoát một phương thế giới!

Nói cách khác, trước mắt bản tôn không có bất kỳ vật gì có thể làm cho loại tồn tại như thế coi trọng, càng không nói đến đáng giá để cho tồn tại như thế mưu tính sâu xa.

Hai huynh muội Bạch Vũ Tử đã sớm không biết tung tích, trong tay trái của Sơn Kim Tôn chỉ còn lại có bốn tôn đạo thân và Hắc Giác.

Nhưng mà liên quan tới việc này, dù hắn tuân theo một tia Nhân Quả đại đạo mà sinh, ngay từ đầu cũng không hề phát hiện dù chỉ là một chút xíu. Mà nếu như đổi lại thành tu sĩ bình thường hoặc là đạo thân khác thì chắc chắn sẽ càng không có khả năng phát hiện ra được.

Còn có Khai Ích Thần Phù, nếu nói là tự mình lấy được thì không đúng, phải nói là nó chủ động đưa lên. Quá trình này có thể nói là trùng hợp đến cực hạn, giống như sau lưng có hai bàn tay to đang yên lặng kích thích mệnh vận chi huyền.

Nhân Quả đạo thân thầm nói, trong đôi mắt không tự giác được lộ ra một vệt hào quang thâm thúy. Giờ khắc này, trong đầu hắn bắt đầu nhớ lại lần đâu khi bản tôn gặp được Lộc Tam Thập Bát với sau đó dẫn theo nó tiến vào Thanh Tiêu Huyền Minh Thiên.

Mà ở phía trên của thác nước cuồn cuộn này thì có một tôn Tam Thủ Ma Thần cao tới vạn trượng nhìn như không đáng chú ý đang đứng ở trong hư không, nhìn dáng vẻ như chờ bọn họ đã lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận