Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 116. Tác dụng tuyệt vời của yêu đan

Dưới sự khống chế của Trương Cảnh, chỉ trong một cái chớp mắt, Ngữ Bảo Linh Hà đi từ trạng thái cực tĩnh sang cực động, sóng trước đẩy sóng sau, thanh thế cuồn cuộn nghiền ép hết thảy vạn vật, lao nhanh về phía vách tường chắn bên trong cơ thể mà cọ rửa.

Nhưng.

Ngay chớp mắt khi vách tường sắp bị phá huỷ.

Ngũ Bảo Linh Hà đột nhiên biến mất tăm, cứ như chuyện ban nãy chỉ là một ảo giác vậy.

Hô -

Trương Cảnh ngồi trên giường há to miệng hô hấp.

Sắc mặt hắn tái nhợt, trên trán thấm đẫm mồ hôi.

Vậy nhưng trong mắt lại ngập tràn hưng phấn.

Thậm chí hắn còn cảm thấy khí tức ấy còn hơn cả các vị sư huynh Luyện Khí tầng bảy mà hắn từng được gặp.

Khi Ngũ Bảo Linh Hà hoàn toàn bộc phát uy lực chắc sẽ nằm giữa Luyện Khí tầng bảy và Luyện Khí tầng tám.

Trương Cảnh theo bản năng so sánh khí tức Ngũ Bảo Linh Hà phát ra khi nãy với khí tức của con nai trắng kia.

Tóm lại.

Dẫu chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủn, nhưng khí tức mà Ngũ Bảo Linh Hà bộc phát ra cũng vô cùng đáng sợ, làm hắn phải rùng mình sợ hãi.

Nhưng hắn cũng nhanh chóng phản ứng lại, như vậy là tìm chết à. Dùng năm kiện pháp khi thượng phẩm để tạo thành Ngũ Bảo Linh Hà, chỉ cần sử dụng một lần thôi cũng đủ để rút cạn hắn rồi.

Sau khi bỏ thêm một kiện pháp khí thượng phẩm và bốn kiện pháp khí trung phẩm loại ưu, uy lực của Ngũ Bảo Linh Hà quả nhiên phát sinh biến hoá y như những gì hắn đã dự đoán.

Nếu đem bốn kiện pháp khí dư ra đổi thành pháp khí thượng phẩm...

Đấy là công kích này còn do hắn nắm giữ đấy.

Khi nãy vừa dùng toàn lực để thúc giục, liền lâm vào trạng thái giằng co trong nháy mắt.

Chẳng qua vẫn còn kém Luyện Khí tầng tám một chút.

Hắn bất giác dùng linh thức đảo qua đan điền.

Có thể thấy rõ nếu chỉ so khí tức mạnh hay yếu, dưới tình huống Ngũ Bảo Linh Hà hoàn toàn bạo phát thì có thể hơn xa con nai trắng ấy rồi.

Thấy linh lực vốn tràn đầy bên trong đó lúc này chỉ còn lại chừng một phần mười hai.

Trương Cảnh mơ mộng nghĩ.

Nghĩ đến đây.

Trong lòng Trương Cảnh có chút bồn chồn.

Đây cũng là một cơ hội để đánh lén con nai trắng, giết nó!

Nhưng là... Nhớ tới lời Lý sư huynh dặn, trong lòng Trương Cảnh hiểu thời gian còn lại không đủ để hắn đột phá tu vi Luyện Khí tầng năm.

Tuy rằng uy lực của Ngũ Bảo Linh Hà thật kinh người, nhưng lượng tiêu hao của nó cũng thật đáng sợ! Chỉ mới thúc dục gần như toàn bộ một lần, đã dùng hết chín phần mười linh lực trong đan điền rồi.

Linh quang chợt loé lên trong lòng hắn.

Lông mày Trương Cảnh không thể không nhíu lại.

Nói cách khác...

Dường như hắn có thể thấy được cảnh linh khí trong phòng bị cắn nuốt một phần.

Khi nãy lúc Ngũ Bảo Linh Hà được phát động.

Như vậy cũng có nghĩa... Hắn chỉ có một cơ hội sử dụng nó thôi.

Nếu quả thực không được vậy chỉ có thể hợp tác cùng Lý sư huynh cùng khai phá chỗ dược viên kia thôi.

Trương Cảnh bỗng nhiên nghĩ tới.

Khoan đã!

"Một lần... Nếu không giết nó trong một đòn, hoặc là giữa chừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy phải làm sao bây giờ? Thực sự phải dựa vào Ngũ Bảo Linh Hà sao?"

Ít nhất phải dùng được Ngũ Bảo Linh Hà từ hai đến ba lần để công kích thì hắn mới có tự tin.

Nếu làm vậy thì có vẻ như quá mức mạo hiểm.

Theo như hắn thấy.

Hắn mở lại Ngũ Bảo Linh Hà lần nữa, sau đó lấy mấy viên linh thạch từ trong túi trữ vật ra, trực tiếp ném vào trong linh hà.

Hơn mười hơi thở ssau.

Đông! Đông! Đông!

Mấy miếng linh thạch bị hút cạn lục tục rơi xuống đất.

Có vẻ như là được!

Trên mặt Trương Cảnh chợt lộ ra vẻ hưng phấn.

Nhưng ngay sau đó hắn như ý thức được điều gì, khiến nét mặt hắn lại trở về vẻ bình tĩnh trước đó.

Cách này không phải là không được, chẳng qua linh thạch trong tay hắn như muối bỏ vào biển, hơn nữa điểm quan trọng nhất là hiệu suất hấp thu quá chậm.

Nên là - yêu đan?!

Tốc độ còn cực kì nhanh!

Hơn nữa khi cỗ linh khí này vừa mới xuất hiện đã bị luyện hoá thành linh lực, dung nhập vào đan điền của hắn.

Theo thời gian ngày càng lâu, cỗ linh khí này ngày càng nhiều hơn.

Hắn chợt cảm thấy trông Hư Huyễn Đại Hà do Ngũ Tàng Giải Dẫn Thuỷ Nguyên Chú biến hoá thành bên trong cơ thể đã nhiều thêm một chút linh khí tinh thuần trước đây chưa hề có.

Lại chính vào lúc này.

Trong lòng Trương Cảnh yên lặng quyết định thật cẩn thận.

Những linh khí ấy nhanh chóng bị linh hà hấp thụ, sau đó bắt đầu lưu chuyển cuồn cuộn không ngừng bên trong năm kiện pháp khí.

Cùng lúc đó.

Từng đợt khói màu đen nhè nhẹ bay ra, rồi từ từ tan vào trong không khí.

"Thì ra trong yêu đan cũng bị nhiễm tạp chất của yêu ma?"

Trương Cảnh nhìn chằm chằm khói đen, trong lòng chợt hiểu ra đôi phần.

Theo sau đó là sự hưng phấn.

Yêu đan có thể thay thế linh lực, có thể dùng để phát động Ngũ Bảo Linh Hà.

Kể từ đó, lo lắng lớn nhất của hắn đã chẳng còn nữa.

Sáng mai hắn phải tới chỗ dược viên kia, hái linh dược xong sau đó phải chuẩn bị trở về Đạo Viện.

Viên yêu đan vừa tiến vào linh hà liền bị những pháp khí không ngừng va chạm bên trong đập vỡ, nhờ đó mà một lượng lớn linh khí tinh thuần chợt tràn ra ngoài.

Chỉ thấy.

Trương Cảnh quyết đoán lấy ra một viên yêu đan Luyện Khí tầng hai, ném thẳng vào trong Ngũ Bảo Linh Hà.

Nghĩ là làm.

Nếu linh thạch không được, vậy có lẽ hắn có thể thử dùng yêu đan một lần xem sao. Thứ đó chính là linh khí tinh thuần được ngưng kết trong thân thể yêu ma mà.

Trong nháy mắt hắn chợt nhớ đến thứ đồ chứa đầy linh khí hắn có trong tay.

"Những linh khí này từ đâu ra?"

Trong lòng hắn vô cùng nghi hoặc, ánh mắt cũng không khỏi nhìn về phía Ngũ Bảo Linh Hà.

Hai canh giờ sau.

Sau khi nghiên cứu cẩn thận, hắn mới hiểu cỗ linh khí chẳng biết từ đâu chui ra này tới từ chỗ nào.

Nói ngắn gọn thì.

Dưới tình huống hắn không thúc giục Ngũ Bảo Linh Hà, linh khí do yên đan vỡ vụn toả ra, dưới sự tuần hoàn của năm kiện pháp khí, đã được tinh luyện lần thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận