Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 561: Đạo thân khởi hành, Huyết Lô tái hiện (2)

[Tiên chủng: Đạo Nguyên Khánh Vân (thất phẩm)... ]

[Thái 136 Thiên Cao Thượng Ngọc Khuyết Huyền Khung Đế Quân Pháp Tướng]

Thiên phú: Mệnh Hà Triệt Lưu (lục phẩm), Nam Minh Tiên Lô (lục phẩm), Tâm Tượng Quốc Gia (lục phẩm), Thu Địa Thành Thốn (lục phẩm)...

Bản tướng Chư Thiên Đế Thân (7/36): Thanh Vân Giới (mười ba vạn dặm), Hoàng Tuyền Giới (mười vạn dặm), Đại Nhật Giới (mười vạn dặm), Nhân Quả Giới (mười vạn dặm), Huyễn Mộng Giới (tám vạn dặm), Thủy Chi Giới (sáu vạn dặm), Kim Chi Giới (năm vạn dặm). ...

[Thái Thủy Nguyên Giới - cấp 3 (1081 vạn/1 ức)]

Thuộc tính kỹ năng: Dung Đạo Sáng Sinh (Tiên)

[Thái Thượng Hồng Nghiệp Trảm Tiên Ma Đao - Cấp 5 (907 vạn /10 ức)]

Đặc tính kỹ năng: nghiệp lực quy nguyên (tiên), nghiệp hỏa luyện chân linh (tiên)

Trong lòng hắn rõ ràng, trước khi mở Huyễn Mộng Phường Thị, tuyệt đối không thể cung ứng Tiên Thiên Tử Khí với số lượng lớn, nếu không chắc chắn sẽ khiến một số cường giả trong phòng đấu giá chư giới theo dõi.

"Quỳnh nhi, ngươi mang ta tới nơi này làm gì?"

"Phải nghĩ biện pháp tạo ra khí vận, đại lượng khí vận! Chỉ tiếc tốc độ Tiên Thiên Tử Khí xuất hàng cần khống chế, nếu không trong khoảnh khắc có thể cướp đoạt được đại lượng khí vận từ trong tay các Đại Chân Tiên."

Một tòa Tiên Thành cách đạo tràng núi Linh Xu chừng mấy trăm vạn dặm.

[Công đức: 2]

Nghĩ đến đây.

[Vận khí: 121 ức]

Đường Tiểu Phong cười ngây ngô nhìn về phía nữ tử xinh đẹp bên cạnh, ôn thanh nhỏ nhẹ hỏi, trong sóng mắt ngưng tụ một tia nhu ý không thể hóa giải.

Thu hồi ánh mắt, trên mặt Trương Cảnh hiện lên vẻ u sầu, đồng thời trong lòng thở dài một hơi: "Ôi, Diễn Sinh mở ra bản mạng thế giới, thăng cấp kỹ năng tiên chủng, đều là đại hộ tiêu hao kinh nghiệm thông dụng. Tài nguyên thu được từ Minh Dạ Giới và Bạch Cốt Tẩu đến nay đã tiêu hao bảy tám phần, sau đó không có biện pháp thăng cấp nhanh như trước nữa."

[Thông dụng: 9124 vạn]

Tiên Thiên Tử Khí liên lụy lợi ích quá lớn, không thể mạo hiểm, ít nhất trước Hợp Đạo Cảnh không được. ...

Hắn sờ Linh Sư Tiên Tố trong lòng mình.

Ánh mắt Trương Cảnh sáng lên, rồi lại lắc đầu.

Nếu không có thần vật đại nhân tặng, chắc chắn mình không thể tiến vào Thái Ất các, lại càng không có cơ hội gặp Quỳnh nhi lần nữa. Đúng rồi, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Quỳnh nhi, cũng là trong cửa hàng của vị đại nhân kia.

Mọi thứ đều giống như là đang nằm mơ... vậy mà mình lại ở bên cạnh Quỳnh nhi!

Đường Tiểu Phong bất giác nhớ lại vị đại nhân trong tiệm cửa hàng đất sét Trương Ký kia, trong lòng tràn đầy cảm kích.

Đường Tiểu Phong còn chưa lấy lại tinh thần, đã cảm giác tay mình bị một đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm chặt, sau đó trực tiếp bị kéo đi vào sâu trong phòng.

"Tiểu Phong, ngươi theo ta vào sẽ biết."

Đường Tiểu Phong kinh ngạc nhìn huyết sắc thần lô trước người, chỉ cảm giác thứ này từ trong ra ngoài đều lộ ra một cỗ tà dị, giống như đang không ngừng cắn nuốt tâm thần người quan sát.

"Có lẽ mọi thứ đều là ân huệ của vị đại nhân kia! Chờ lúc rảnh rỗi, dẫn Quỳnh nhi về Linh Xu Tiên Thành cảm tạ đại nhân một chút, lại dẫn nàng đi gặp mẫu thân."

Bất ngờ không kịp đề phòng.

Càng nhớ rõ từ lần đầu tiên nhìn thấy Quỳnh Nhi, hắn hoàn toãn đã thích cô nương tựa như tiên nữ này.

Hai bóng người áo đen che mặt nhanh chóng đi ra, động tác quen thuộc nâng Đường Tiểu Phong trên mặt đất lên, trực tiếp ném về phía lò máu.

Soạt soạt!

Bóng người Đường Tiểu Phong trong nháy mắt bị ném ra ngoài, nặng nề nện xuống đất.

Đường Tiểu Phong thầm nghĩ, khóe miệng nhếch lên một đường cong vui vẻ. Giờ khắc này, hắn cảm giác mình chính là người may mắn nhất trên thế giới.

Dần dần, Huyết Lô trong tầm mắt càng lúc càng lớn.

Mà ở một bên.

Nữ tử xinh đẹp dẫn Đường Tiểu Phong tới dường như đã sớm đoán trước một màn này, chỉ thấy đáy mắt nàng lặng lẽ hiện lên một tia tinh mang, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nhẹ nhàng rút ra từ trong tay Đường Tiểu Phong, pháp lực quanh thân bắt đầu cuồn cuộn.

Nữ tử bên cạnh cười dịu dàng, ôn nhu nói.

"Đây là?"

Một tòa huyết lô màu đỏ tươi lặng lẽ chiếu vào tầm mắt hai người.

Không lâu sau.

"Quỳnh nhi, vì sao?!"

Một khắc trước khi tiến vào huyết lô, Đường Tiểu Phong chợt tỉnh táo lại, thoáng qua đã dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía đạo lữ tương lai của mình, tê tâm liệt phế nói.

Nhưng mà, thứ nghênh đón hắn chỉ có ánh mắt lạnh lùng của nữ tử.

Tại sao?

Mình thậm chí đã bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai của hai người, nhưng tại sao tình cảm thật lòng lại đổi lấy kết quả như thế này?

Trong lòng Đường Tiểu Phong giận dữ hét lên.

Giây tiếp theo.

Hắn rơi vào huyết lô, huyết diễm tăng vọt, điên cuồng liếm láp làn da, một cỗ đau đớn đáng sợ khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung trong khoảnh khắc từ tứ chi bách hài điên cuồng tràn vào trong ý thức.

Đường Tiểu Phong không khống chế được phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể bởi vì thống khổ cực độ mà không ngừng vặn vẹo.

Ý thức gần như tiêu tán.

Hắn bất giác nhớ tới mẫu thân cùng với chủ tiệm đại nhân.

Tiểu Phong thẹn với mẫu thân, cũng không thể báo đáp ân bồi dưỡng của đại nhân." "Đường Tiểu Phong lẩm bẩm nói, lập tức bị huyết diễm hoàn toàn cắn nuốt.

"Cứ như vậy mà luyện tiểu tình lang của ngươi? Chậc chậc, quả nhiên là nhẫn tâm tuyệt tình."

Một nam tử áo đen lặng lẽ xuất hiện bên cạnh nữ tử, trên mặt mang theo ý cười như có như không, trêu chọc nói.

"Huynh trưởng nói đùa, để kéo dài Quân thị, ngay cả ta cũng có thể hy sinh, chớ đừng nói chi là một tiểu tử nghèo mà thôi. Đây là vinh hạnh của hắn." Nữ tử bình thản nói, đâu còn có bộ dáng xinh đẹp động lòng người lúc trước.

Không biết đã qua bao lâu.

Huyết lô hỏa diễm dần tắt.

Nam tử hắc bào đi lên phía trước, lấy ra một giọt chân huyết đỏ sẫm hiện ra khí tức huyền hoàng mênh mông từ trong lò.

Chỉ thấy hắn cung kính giơ cao giọt chân huyết tới trước người, cẩn thận nói: "Căn nguyên chân huyết đã tinh luyện ra, kính xin đại nhân hiện thân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận