Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 86. Giàu nứt đố đổ vách (2)

"Ở trước có tiếng động, Đinh sư huynh nhất định đã chiến đấu với con yêu quái đó, chúng ta nhanh chóng đi hỗ trợ!"

Đông sư tỷ đứng tại chỗ cảm nhận một phen, sau đấy trên mặt liền lộ ra vẻ lo lắng.

Theo những gì họ biết về Đinh sư huynh, nếu chỉ là một con yêu ma luyện khí tầng bốn thông thường thì sẽ không đánh nhau kịch liệt như vậy.

Nhưng bây giờ chỉ cần nghe tiếng ồn thôi cũng có thể biết được, cuộc chiến bên phía Đinh sư huynh không hề dễ dàng.

"Chúng ta đi nhanh lên."

Hạ sư huynh đứng sau lưng Trương Cảnh cũng nói như vậy.

"Sư đệ, một lát nữa sư huynh có lẽ không chiếu cố cho ngươi được, ngươi phải chú ý an nguy của mình."

Chu sư huynh nhìn Trương Cảnh, cười dặn dò.

Bốn người bước ra khỏi một cánh cửa nhỏ, tầm mắt lập tức trống trải.

Đông Dao hô to một tiếng, ngự lên pháp khí định xông về trước.

Trương Cảnh không kịp đề phòng bị tụt lại phía sau vội xuất Thủy Vân Thuẫn rồi đuổi theo.

"Đinh sư huynh, chúng ta tới giúp ngươi."

Lại phát hiện Đông Dao ở đằng trước đã lấy ra pháp khí rồi hùng hổ chạy đi. Hai vị sư huynh Chu và Hạ cũng theo sát phía sau nàng.

"Mấy người các ngươi mau theo đường cũ rời khỏi địa cung. Súc sinh này không biết vì nguyên nhân gì mà đột phá đến luyện khí tầng năm. Các ngươi không thể nhúng tay vào trận chiến giữa và nó đâu."

"Sư huynh yên tâm, sư đệ hiểu."

Không ngờ ngay sau đó, một pháp thuật đen nhánh xẹt ngang trời với tốc độ cực nhanh, đánh tới vị trí cách nàng không xa. Linh lực cuồng bạo đển cực điểm trực tiếp hất bay nàng ra xa.

"Này - Chờ ta với!!!"

Trương Cảnh gật đầu.

Cảnh tượng Đinh sư huynh sử dụng pháp khí chiến đầu với Hắc Hổ ngay lập tức hiện ra trong tầm mắt.

Chu sư huynh lớn tiếng hỏi.

Không lâu sau.

"Nó vừa đột phá, không làm gì được ta, nhưng trong khoảng thời gian này ta cũng không thể làm gì được nó. Các ngươi cứ ra ngoài đi, rồi chúng ta sẽ gặp nhau ở bên trên."

Giọng nói của Đinh sư huynh cũng lập tức vang lên.

"Vậy còn sư huynh thì sao?"

Trương Cảnh đang đứng ở phía sau đột nhiên ngẩng đầu lên, trong con ngươi đen láy phản chiếu hình dáng một con Hắc Hổ khổng lồ đang nhảy lên, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy nước bọt tanh hôi ở khóe miệng của nó.

Trong tầm mắt, thân thể của Đông sư tỷ và hai vị sư huynh Chu và Hạ đột nhiên trở nên cứng nhắc, như thể bị doạ đến mất hồn.

Ba con cá pháp thuật có hình thể như giao long màu đen chợt nhảy ra khỏi sông, biến thành ba luồng khí tối tăm mang theo sát khí đáng sợ.

Hắc Hổ dùng một tay đánh văng pháp khi trúc trượng của Đinh sư huynh ra ngoài. Sau đấy cơ thể khổng lồ bất chợt lao lên mấy chục trượng, giết thẳng về phía bốn người Trương Cảnh.

Ầm ầm ——

"Ha ha, tại sao các ngươi lại đi? Theo ta thấy thì thôi cứ ở luôn tại đây đi, nhìn đám da non thịt mềm này xem."

Một mùi cháy khét tràn ngập không khí.

Con Hắc Hổ vốn định lao đến chợt dùng một tốc độ còn nhanh hơn khi nào bay vọt ra ngoài.

Giống như một mặt trời nhỏ chợt xuất hiện.

Sát ý tàn bạo nồng đậm đến mức gần như khiến người ta nghẹt thở.

Cùng lúc đó.

Một chồng ba mươi tấm Chước Dương phù cũng lập tức xuất hiện trong tay Trương Cảnh. Chúng nó bị kích hoạt cùng một lúc, phát ra một luồng khí cực kỳ hung bạo và nguy hiểm.

Chước Dương Phù chằng chịt, cộng với ba đạo Ngưng Băng Hóa Phong Thuật kết hợp với U Giao Thôn Hư Đạo Vận đồng loạt phát nổ dưới ánh mắt kinh hoàng của con Hắc Hổ khổng lồ.

Mà đúng lúc này.

Ngũ Pháp Linh Hà chảy cực nhanh.

Rầm rầm ——

"Thích nhảy đúng không? Cũng không biết thi thể của ngươi có thể bù đắp được tổn thất của ta không."

Ở trung tâm của đại điện.

Đinh sư huynh hai mắt nứt ra, trong lòng chợt dâng lên một sự hối hận sâu sắc.

Hắn không ngờ mình lại có thể để con súc sinh này thoát khỏi tầm tay vì sơ suất nhất thời.

Hắn phải dùng hết át chủ bài của bản thân mới có thể khó khăn đánh ngang tay với hổ yêu. Bây giờ lại để nó chạy tới chỗ của các sư đệ sư muội mới có vi luyện khí sơ kỳ, hậu quả sẽ ra sao đây?

Hình ảnh quá bi thảm, hắn không thể tưởng tượng được!

Đinh sư huynh từ bỏ mọi suy nghĩ, vắt kiệt linh lực trong đan điền của mình, kích hoạt pháp khí trong tay toàn lực đuổi theo.

Cứu được người nào hay người đó!

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.

Bóng dáng đáng thương của con Hắc Hổ bị mặt trời nhỏ thổi bay đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

Một loạt tiếng hít khí đột nhiên vang lên xung quanh Trương Cảnh

Hô-

Đồng thời.

"Sư đệ, thật xin lỗi. Là do sư huynh nhất thời chủ quan, nên mới hại người tổn thất nhiều bùa như vậy."

Đinh sư huynh bước qua xác hổ, chậm rãi đi đến chỗ Trương Cảnh, dùng một loại ánh mắt vừa phức tạp vừa áy náy nhìn hắn.

Bụp bụp.

Trúc trượng mang theo một sức mạnh tràn trề khó có thể tưởng tượng, đánh liên tiếp ba lần vào trán con Hắc Hổ.

Trong phút chốc, đôi mắt như đèn lồng của con hổ khổng lồ trở nên trắng dã, máu đỏ tươi từ bảy lỗ của nó phun ra, hóa thành những vệt sương máu.

Bang!

Thân hình to lớn của con hổ đen khổng lồ đập xuống đất một cách nặng nề, làm tung lên một đám mây bụi.

Hơi thở của nó yếu đi nhanh chóng.

Cuối cùng, chỉ thấy nó quật cường ngẩng đầu hổ lên, nhìn chằm chằm vào Trương Cảnh cách đó không xa, oán hận nói:

"Ngươi. . . . . Đánh lén ta! Đồ không có... Tiên đức! Hèn hạ vô sỉ! Ta nguyền rủa ngươi..."

Chưa kịp nói xong thì nó đã chết.

Cả đại điện rơi vào im lặng.

Bùm! Bùm! Bùm!

Mọi thứ trong đại điện lúc này dường như đều bị đình trệ.

Những hoa văn dày đặc khắc trên khớp của trúc trượng từ từ sáng lên, toát ra bầu không khí nặng nề như núi.

Ngay lập tức.

Không để ý đến sự kinh ngạc trong lòng, Đinh sư huynh gầm lên một tiếng, lấy ra một viên thuốc nuốt vào bụng, toàn bộ linh lực trong đan điền đột nhiên bùng nổ, đổ vào cây trúc trượng xanh biếc.

Cơ hội tốt!

"Ta... Sư đệ... Sư tỷ bảo ngươi chuẩn bị kỹ càng, nhưng ngươi cũng đâu cần mua nhiều như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận