Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 645: Phụ thân, nữ nhi có biện pháp

Một giọng nói già nua tràn ngập uy nghiêm nhàn nhạt đột nhiên từ trong cung điện truyền ra, không ngừng quanh quẩn trong vùng thế giới nhỏ này, chấn động đến ngàn dặm sông núi xung quanh đều đang run rẩy.

Ngay sau đó, lại có một giọng nói hơi hùng hậu vang lên: "Tộc lão, tất cả hạt giống đều được chọn lựa xong, người hộ đạo cũng đã an bài thỏa đáng."

"Thiện!"

Thật lâu sau.

Từng thân ảnh quấn quanh khí tức cường đại theo tòa cung điện này nối đuôi nhau mà ra, Yến phụ nghiễm nhiên xuất hiện, chỉ là ở vị trí thấp, lộ ra cực kỳ không đáng chú ý trong một đám cường giả. Hắn cúi đầu, chỉ biết vội vàng bước nhanh đi thẳng về phía trước, sắc mặt có chút khó coi.

Lúc này.

"Chiến huynh, còn xin dừng bước."

Một giọng nói có chút dồn dập bỗng dưng vang lên, trực tiếp khiến cho Yến Chiến dừng bước. Sau đó không đến nửa hơi, một nam tử trung niên niên kỷ nhìn qua không chênh lệch Yến Chiến nhiều đuổi theo.

Yến Thăng thán một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một vệt thổn thức.

Trong lời nói tràn đầy uỷ thác chi ý.

Nghe vậy, Yến Chiến khoát tay áo, cười lạnh một tiếng: "A, lần này hạt giống được chọn lựa ra, chín mươi chín phần trăm không phải đều là người của tam mạch sao? Những chi mạch chúng ta sau lưng không có tộc lão nửa bước Hợp Đạo Cảnh, cho dù không chấp nhận thì có thể thế nào?"

Dứt lời, chỉ thấy hắn như nghĩ đến cái gì, ngữ khí trầm trọng nói: "Chiến huynh, nếu lần này. . . . . lần này ta không thể sống sót, mong ngươi có thể nể tình đồng tộc, chiếu ứng Thừa Long một phen."

"Ta nhớ Chi Nhi cũng không có trong danh sách hạt giống lần này, mới nãy ta thấy Chiến huynh không nói gì, chẳng lẽ Chiến huynh chấp nhận như vậy?"

"Phu quân."

"Yến Thăng tộc đệ, có chuyện?"

Nghe đến chỗ này, khóe miệng Yến Chiến không tự giác nở một nụ cười miễn cưỡng.

Sau đó giọng nói của đối phương vang lên trong lòng Yến Chiến, trong giọng nói mang theo một chút ý dò xét.

Yến Chiến biết thân phận người đến, cũng không quay đầu lại mở miệng nói ra.

"Chúng ta có biện pháp gì? Đúng, hẳn là Chi Nhi sẽ đi Lư thị, đúng lúc Thừa Long cũng muốn đi Hội Châu tiên thành của Lư thị, không bằng để bọn họ kết bạn mà đi, như thế trên đường cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Giọng nói của Yến mẫu và Yến Thải Chi một trước một sau vang lên.

"Đúng vậy a."

Chỉ trong chốc lát, âm trầm trên mặt Yến Chiến bỗng nhiên tan biến, thay vào đó là một loại ôn nhu không nói ra được.

Không biết qua bao lâu. Yến Chiến lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong phòng, nhưng không ngờ lại đón lấy hai ánh mắt mong mỏi cùng trông mong.

"Phụ thân."

Trầm mặc mấy hơi, chợt nghe Yến mẫu vừa cười vừa nói: "Phu quân, ta vừa muốn nói, Chi Nhi có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi."

Yến mẫu muốn nói cái gì, nhưng mà chỉ kịp nói ra hai chữ thì tiếng nói bị Yến Chiến cường ngạnh cắt ngang: "Ý ta đã quyết, phu nhân không cần nhiều lời."

Đón ánh mắt Yến Chiến, đã sớm có chuẩn bị, Yến Thải Chi lộn tay, trong lòng bàn tay trắng nõn bỗng dưng xuất hiện một tấm phù vàng thường thường không có gì lạ.

Nói xong, Yến Chiến nhìn về phía Yến mẫu bên cạnh, dùng giọng điệu không được cự tuyệt nói: "Phu nhân, ngươi cũng đi chung với Chi Nhi."

Sao Chi Nhi biết được tin tức trong tộc sắp gặp tai họa? Nhưng mà bây giờ cũng không phải là lúc so đo cái này. Bởi vì trong lòng hắn biết rõ, với tính cách Chi Nhi, tuyệt đối sẽ không đem chuyện này ra nói đùa.

Hắn khẽ gật đầu, nói khẽ: "Chi Nhi cũng ở đây. Vừa khéo, ngươi mau trở lại thu thập một phen, chờ đến tộc lão ra tay, vi phụ sẽ đưa các ngươi ra khỏi thành. Đến lúc đó người bên Yến Thăng cũng sẽ đi chung với các ngươi, vừa vặn trên đường có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Giờ khắc này, giọng nói hắn trở nên khàn khàn.

Yến Chiến đem toàn bộ lực chú ý đặt lên trên phù vàng đó, mím môi, hỏi: "Đây là cái gì?"

Cho nên...

"Phu quân..."

Nàng cười nhẹ nói: "Phụ thân, nữ nhi có biện pháp giải quyết tai hoạ sắp đến."

Cái gì!

Yến Chiến hô hấp hơi ngưng lại, con ngươi không khỏi co rụt lại, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy mình như nghe lầm.

Nghe vậy, Yến mẫu và Yến Thải Chi không tự giác liếc nhau, trên mặt cùng nhau lộ ra biểu lộ dở khóc dở cười.

Đối diện.

Yến Chiến mặt lộ vẻ chần chờ, tầm mắt chuyển rơi ở trên người Yến Thải Chi đang đứng bên cạnh, hoàn toàn không có chú ý tới phu nhân mình vừa mới nói chuyện, cho dù là biểu cảm hoặc là ngữ khí cũng không còn hoảng hốt như hôm qua.

"Chi Nhi?"

"Phụ thân, hôm qua nữ nhi cơ duyên xảo hợp gặp được một vị cao nhân. . . . ."

Sau đó trong vòng nửa canh giờ.

Yến Thải Chi kể lại chuyện hôm qua mình gặp được lão giả thần bí với dựa vào Hoàng Lương Phù trong tay tiến vào bí cảnh Hoàng Lương Hương, không có giấu diếm chút nào.

Mà đối diện nàng.

Yến Chiến đã ngu ngơ tại chỗ, cả người giống như bị lôi kích.

Bên cạnh, trên mặt Yến mẫu cũng toát ra vẻ bất khả tư nghị. Cứ việc đây là lần thứ hai nàng nghe được trong hôm nay nhưng gợn sóng trong lòng lại không giảm chút nào.

Kỳ ngộ như thế không phải luôn chỉ có những yêu nghiệt khí vận nghịch thiên trong truyền thuyết mới có thể đụng tới sao? Chi Nhi mặc dù ưu tú nhưng người trong nhà biết chuyện nhà mình, nàng và những yêu nghiệt thiên kiêu đó thì bình phàm đến không thể lại bình phàm hơn.

"Lẽ nào là lão thiên chiếu cố sao?"

Nàng âm thầm cảm thán.

Thật lâu sau.

Yến Chiến mới lấy lại tinh thần.

Chỉ thấy hắn yết hầu nhấp nhô mấy lần, sau đó dùng hai cánh tay run run rẩy rẩy cầm lấy phù vàng Yến Thải Chi đưa tới với viên tử tệ đối phương dùng để chứng minh lời mình nói không ngoa.

"Đúng rồi, phụ thân, Hoàng Lương Phù này còn có thể dùng hai lần." Giống như là nhớ tới cái gì, Yến Thải Chi đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.

"Hai lần?"

Yến Chiến không khỏi khẽ giật mình.

Đến đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận