Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 473: Gia nhập bang Tạc Thiên, Tần Sơn Vương nghi ngờ!

Khí thế kinh khủng giống như gió rét gào thét bay về bốn phương tám hướng.
Lá rụng, tro bụi tùy ý bay tứ tung.
Lý Tuyền hét lớn: "Nhanh, chạy nhanh, tách ra chạy!"
Trên thực tế, căn bản không cần Lý Tuyền nói, Từ Khuyết đã trực tiếp quay người, lựa chọn một phương hướng, giống như mũi tên nhọn phóng ra.
Lý Tuyền không chần chờ, cũng lập tức chạy theo ra ngoài.
Mà Diệp Húc lại giống như không nghe thấy giọng nói của Lý Tuyền, giống như bị dọa sợ, từ đầu đến cuối vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Lý Tuyền hình như phát hiện, hét lớn: "Diệp Húc, chạy mau!"
Cũng chính vào lúc này, quanh người Diệp Húc bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt, mà cơ thể của hắn thì không ngừng phồng lên.
Dần dần, cả người hắn trở thành một vòng mặt trời óng ánh, chiếu sáng toàn bộ cánh rừng cây âm u.
"Đây là cái gì?"
"Tự Bạo Năng Lượng Thể?"
"Sao có thể có năng lượng thể kinh khủng như thế?"
"Chạy, chạy mau!"
...
Đám người địa giới nhao nhao hoảng sợ kêu lớn lên.
Nhưng bọn hắn không chỉ không thể chạy thoát.
Ngược lại, bọn hắn còn giống như bị một lực hút cực mạnh, nhanh chóng kéo tới gần năng lượng thể.
"Không!"
"Không..."
"Đừng!"
Một tiếng nổ vang thê lương, giữa những tiếng kêu tuyệt vọng, bộc phát ra âm thanh chấn động trời đất.
Sóng khí kinh khủng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
"Đùng!"
Ánh sáng rực rỡ màu vàng chiếu sáng toàn bộ khu rừng rậm.
Từ Khuyết và Lý Tuyền đang chạy trốn về phía xa, không khỏi dừng bước, đồng thời chậm rãi quay người.
Đợi sau khi ánh sáng màu vàng tiêu tán, cả hai người đều trợn tròn mắt.
Bởi vì, trước mặt bọn hắn xuất hiện một cái hố cực lớn.
Trong cái hố, có thể nhìn thấy tay gãy, chân gãy, thịt vụn, máu tươi ở khắp nơi.
Đơn giản... Giống như một cái hố người chết kinh khủng.
Nửa ngày sau, Diệp Húc mới chậm rãi từ trong cái hố đi ra, phát ra một loạt tiếng bước chân nặng nề.
Cũng chính là âm thanh này làm cho Từ Khuyết và Lý Tuyền lấy lại tinh thần.
Bọn hắn vội vã chạy tới, dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn cái hố.
Lý Tuyền nói cà lăm: "Những... Những người địa giới vừa nãy đâu rồi?"
Diệp Húc sờ lên mũi, nói: "Vừa rồi tất cả bọn hắn đều vây tới, vừa lúc bị năng lượng thể của ta nổ chết."
Lý Tuyền trợn to tròng mắt, nói: "Bị năng lượng thể nổ chết rồi?
Năng lượng thể có thể lập tức nổ chết mấy chục trên trăm người địa giới à?
Uy lực kinh khủng như thế?"
Đối với chuyện này, Từ Khuyết cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hắn dùng sức cắn đầu lưỡi của mình, lúc này mới khôi phục vài phần tỉnh táo.
Sau đó, hai tay ôm trước ngực, một bộ dáng lạnh nhạt, nói: "Có gì đâu mà lạ chứ?
Năng lượng thể của người bình thường đương nhiên không thể nổ chết nhiều người địa giới như vậy.
Nhưng, Diệp Húc không giống.
Nếu như hắn không có loại lực lượng này, vậy sao có thể trở thành phó bang chủ của bang Tạc Thiên chúng ta được?"
"Bang Tạc Thiên, thật quá thần kỳ!" Lý Tuyền giơ ngón tay cái lên, than thở nói.
Lập tức, trong đầu Từ Khuyết vang lên một âm thanh thanh thúy.
"Đinh! Chúc mừng ngươi, khoác lác mạnh mẽ, thu hoạch được 500 điểm khoác lác"
"Đinh! Chúc mừng ngươi, khoác lác vô địch, thu hoạch được 500 điểm khoác lác"
...
Diệp Húc không khỏi liếc mắt Từ Khuyết một cái.
Cái gì gọi là nếu như hắn không có loại lực lượng này thì sẽ không thể trở thành phó bang chủ của bang Tạc Thiên chúng ta?
Ngươi là bang chủ nhưng có loại lực lượng này à?
Mặt khác, ta cũng không phải là thành viên của bang Tạc Thiên các ngươi?
Dừng một chút, Lý Tuyền lại nói: "Từ bang chủ, không biết ta có thể gia nhập bang Tạc Thiên của các ngươi không?"
Từ Khuyết nhìn Lý Tuyền, nói: "Ngươi có lực lượng đặc biệt nào không?"
"Ta à?" Lý Tuyền suy nghĩ một chút nói: "Nhà ta có tiền, có rất nhiều tiền, có tính không?"
Từ Khuyết lập tức nói: "Chúc mừng ngươi, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thành viên của bang Tạc Thiên ta!"
"Chào Từ bang chủ, chào Diệp phó bang chủ." Lý Tuyền lập tức kêu lên.
Diệp Húc bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Tiếp tục đi lên phía trước đi."
"Được rồi." Hai người nhao nhao lên tiếng trả lời.
...
Lúc này, ngoài núi Tam Giới.
Đám cường giả địa giới đang tập trung lại với nhau, không ngừng thì thầm.
"Tại sao vừa rồi núi Tam Giới lại xảy ra rung động vậy?"
"Đúng là rất kỳ lạ, trước kia chưa từng như vậy."
"Núi Tam Giới là nơi chiến đấu của vô số cường giả Tam Giới, từ đó hình thành một vùng đất đặc biệt.
Chẳng lẽ, thật sự có người còn sống à?"
"Không thể nào, cuộc chiến đấu kinh thiên động địa đó, người nào có thể sống?"
"Chẳng lẽ là Đại vương, Nhị vương?"
"Vậy thì càng không thể, lúc trước, Đại vương và Nhị vương ở trung tâm nhất của trận chiến, gần như tất cả tấn công đáng sợ nhất tất cả đều rơi lên trên người bọn họ."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy... Hiện tại, chúng ta vẫn nên chờ đợi vào chuyến đi đến núi Tam Giới lần này sẽ có thu hoạch đi."
"Người khác thì ta không rõ, nhưng lão tứ, lão tam và lão nhị của Tần gia thì lại là kỳ tài ngút trời.
Lần này bọn hắn tiến vào núi Tam Giới nhất định có thể có thu hoạch lớn.
Nếu lão tứ và lão tam đều đột phá tới Thần Cấp, lão nhị đột phá tới Thánh cấp, vậy Tần gia sẽ thật khó lường!"
"Sớm chúc mừng Tần Sơn Vương."
"Chúc mừng Tần Sơn Vương."
Người đàn ông vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, khuôn mặt nghiêm nghị, từ từ mở mắt ra, khóe miệng hơi cong lên.
Hắn vừa chuẩn bị nói chuyện, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.
Người địa giới ở bên cạnh chú ý tới biến hóa của hắn, hỏi: "Tần Sơn Vương, xảy ra chuyện gì vậy?"
Tần Sơn Vương âm trầm nói: "Lão tứ nhà ta chết rồi."
"Cái gì?"
"Lão tứ chết rồi?"
"Làm sao có thể!"
"Chẳng lẽ bị người của Địa Cầu giết à?"
"Người của Địa Cầu có cường giả như vậy à? Trừ phi, tất cả người của Địa Cầu tập trung cùng một chỗ, sau đó, vừa lúc gặp lão tứ."
"Vậy lão tứ thật quá không may rồi?"
Sắc mặt Tần Sơn Vương đột ngột thay đổi.
Đúng như đám người nói, người của Địa Cầu tuyệt đối không có loại cường giả có thể một mình chém giết lão tứ.
Về phần, lão tứ vừa tiến vào đã bị người của Địa Cầu tập trung bao vây?
Vậy thì càng không thể nào!
Bởi vì, không nói đến nhiều người của Địa Cầu không thể nào nhanh như vậy đã tập trung lại một chỗ.
Cho dù thật tập trung lại một chỗ thì sao chứ?
Mình đã cho lão nhị, lão tam và lão tứ bí bảo, để nhóm thuộc hạ của hắn có thể nhanh chóng tụ tập lại một chỗ.
Cho dù thật gặp phải nhiều người Địa Cầu thì cũng chỉ sẽ thắng, không bị thua.
Mặt khác, mình còn cho bọn hắn rất nhiều phương pháp bảo vệ tính mạng.
Cho dù thật đánh không lại, nhưng chạy trốn, giữ mạng thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng, lão tứ vẫn chết.
Khả năng duy nhất... Chính là người quen hạ thủ.
Nhanh, chuẩn, hung ác!
Đánh thẳng yếu hại.
Hắn không có bất kỳ phòng bị nào, cho nên, mới nháy mắt mất mạng.
Người quen... Lão nhị, vẫn còn ở khu vực Thần Cấp.
Lão tam và lão tứ từ trước đến nay bất hòa, chẳng lẽ... Là hắn?
Nghĩ tới đây, sắc mặt Tần Sơn Vương trở nên khó coi thêm vài phần.
Hắn biết mấy đứa con trai của mình thích giao đấu, cạnh tranh trong âm thầm.
Nhưng, Tần Sơn Vương cũng không cho rằng đây là chuyện xấu.
Ngược lại hắn còn mừng rỡ.
Bởi vì, theo Tần Sơn Vương... Chỉ có không ngừng giao đấu mới có thể trưởng thành và cường đại hơn.
Nhưng, giao đấu nhất định phải có chừng mực, nếu hạ tử thủ, vậy thì nhất định không được.
Trong lòng Tần Sơn Vương lạnh lùng nói: Lão tam, hi vọng không phải ngươi, nếu không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận