Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 422: Thắng lợi, kích động!

Đám người Quách Tương, Bao Thanh Thiên, Tần Thủy Hoàng đứng bên cạnh đều há hốc mồm, trong mắt như ẩn chứa ánh sao lấp lóe.
Tất cả đều kinh ngạc trước nước cờ kia.
Cuồn cuộn vô ngần!
Mặc dù ván cờ chỉ vừa mới bắt đầu.
Nhưng mọi người đã biết Chúa Cứu Thế tuyệt đối biết chơi cờ, hơn nữa còn có cờ nghệ cực cao!
Hoa Đà cúi đầu nhìn bàn cờ, nhẹ giọng nói: “Bắt đầu... Thiên nguyên!"
Ánh mắt của Fujiwara Fujiwara Sai lóe lên một tia sáng, cực kỳ sắc bén.
Hắn suy tư rất lâu đối với nước đi đầu tiên của Diệp Húc, sau đó chậm rãi vươn hai ngón tay kẹp một viên cờ trắng lên rồi đặt mạnh xuống bàn cờ giống như trời giáng thần phạt, phát ra một tiếng thanh thúy, nặng nề.
“Cạch!"
Ngay lập tức, con cờ trắng này cũng lập tức bắn ra một cột sáng chói mắt, lao thẳng lên không trung.
Hai cột sáng trắng đen như đang cạnh tranh với nhau, chúng bay càng lúc càng cao, đột phá chín tầng mây, tiến vào vũ trụ vĩnh hằng.
Diệp Húc không cần phải suy tư như Fujiwara Sai, hắn vô cùng dứt khoát đặt xuống một quân cờ nữa.
“Cạch!"
Lại thêm một cột sáng lẫm lệ, xông thẳng lên trời cao.
“Bang!"
Tiếp theo, Fujiwara Sai cũng đặt một quân cờ trắng xuống, cũng phát ra một cột sáng như vậy.
“Bang!"
“Bang!"
Ngay sau đó, hai người ngươi tới ta đi, không ngừng đặt cờ.
Cột sáng càng ngày càng nhiều, chiếu sáng toàn bộ không gian nhóm.
Lúc này, trong tầm nhìn của mọi người, những cột sáng này dần dần vặn vẹo hóa thành những chiến sĩ mặc áo giáp trắng và đen.
Hai bên đều chiến đấu hết mình.
Kình khí kích động, bụi đất bay mịt mù, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi!
Tiếng gầm rú, tiếng hô xung phong, tiếng tru, tiếng vó ngựa, binh khí chạm nhau, chạy trốn, rượt đuổi…. Không dứt bên tai.
Ầm vang không ngừng!
Cả hai phe đều rất dũng mãnh và không sợ hãi gì.
Lúc này, tất cả chiến sĩ mặc áo giáp trắng tập hợp lại và bộc phát ra hào quang chói mắt.
Những hào quang này nhanh chóng vặn vẹo rồi dung hợp lại, hình thành một con rồng khổng lồ đang ngửa đầu lên trời rít gào.
Con rồng khổng lồ giơ một móng vuốt lên, không gian rách nát, núi sông chấn động, những chiến sĩ mặc giáp đen liên tục tan vỡ.
Không ai có thể ngăn cản được sức mạnh của con rồng khổng lồ!
Đám đông vây xem đã biết kết cục như thế nào?
Mặc dù đại nhân Chúa Cứu Thế vô địch cũng thua Fujiwara Sai trong phương diện cờ vây.
“Xoạt xoạt!"
Nhưng, đúng vào lúc này, cơ thể của một tên chiến sĩ mặc giáp đen đột nhiên phồng lên nhanh chóng như bóng bay.
Chỉ trong nháy mắt thì thân hình của hắn đã lao ra khỏi tầng mây, như thể hắn chỉ cần nhấc tay một cái thì có thể khai thiên tích địa, sáng tạo thế giới một lần nữa.
Chỉ thấy....
Chiến sĩ giáp đen đột nhiên chém ra một đao, bộc phát ra trăm vạn khí kình cuồng bạo.
“Phanh!"
Ngay tức khắc, con rồng khổng lồ có uy thế vô song trước đó và các chiến sĩ giáp trắng lập tức tan vỡ như bọt khí.
Thắng bại đã rõ!
Ván cờ kết thúc!
Yên tĩnh!
Toàn bộ không gian nhóm đều yên lặng.
Tất cả mọi người đều há to miệng, vẻ mặt ngây ngốc, mồ hôi trên trán không ngừng tuôn rơi.
Thật sự là trận đánh cờ này quá mức xuất sắc.
Ngay cả những người không biết chơi cờ vây như Na Tra, Eren cũng bị trận cờ này hấp dẫn không thể rời mắt.
Đây là một sự cộng hưởng, một sự chấn động từ sâu thẳm tâm hồn!
Fujiwara Sai không hề cảm thấy thất vọng vì thua trận.
Trái lại, trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn và kích động còn hơn cả khi chiến thắng.
Fujiwara Sai lên tiếng: “Nước Đi Thần Thánh, Nước Đi Thần Thánh, rốt cuộc ta đã nhìn thấy Nước Đi Thần Thánh rồi!"
Nói tới đây, đôi mắt của hắn giống như mặt trời, nở rộ ra ánh sáng rực rỡ.
Ngay sau đó, thân thể của Fujiwara Sai dần dần trở nên trong suốt giống như chiến sĩ mặc giáp trắng và con rồng khổng lồ trước đó.
Lâm Chánh Anh kinh hãi la to: “Không tốt rồi! Tâm nguyện của Fujiwara Sai đã được thực hiện, hồn phách của hắn đang tiêu tán!"
Diệp Húc nhướng mày, nhanh chóng vận chuyển một luồng lực lượng về phía Fujiwara Sai.
Lúc này thì cơ thể của Fujiwara Sai mới dần dần ngưng tụ lại lần nữa.
Nhưng hắn cũng không có để ý tới cơ thể của mình, mà đứng dậy, cung kính nói: “Đại nhân Chúa Cứu Thế, cảm ơn ngài đã chơi cờ với ta. Cảm ơn.”
Diệp Húc cười nói: “Ta cũng đã chơi ván này rất vui."
Esdeath vội tiến lên ôm cánh tay của Diệp Húc, khen ngợi: “Đại nhân Chúa Cứu Thế mãi mãi luôn tuyệt vời nhất!"
“Đúng vậy!” Naruto gật gù đồng ý.
Hòa Thân nói: “Đại nhân Chúa Cứu Thế, tiên pháp vô song, cờ lực vô thượng, thật là thần nhân! Mong đại nhân Chúa Cứu Thế tiếp thu một lạy chân thành của ta!"
Tiếp theo, Hòa Thân thật sự kiên định quỳ xuống đất lạy một cái.
Phùng Bảo Bảo thản nhiên nói: “À ha, kết thúc rồi."
Pikachu hưng phấn nhảy lên cao: “Pika pika!"
Nobita khen ngợi: “Không ngờ chơi cờ vây cũng có thể kích thích như vậy!"
Yagami Raito không nói gì, chỉ khẽ đẩy mắt kính lên, nhưng đôi mắt của hắn lại lóe lên tia sáng đỏ, con ngươi khẽ xoay tròn như đang suy nghĩ điều gì đó.
Diệp Húc nói: “Được rồi, các ngươi cứ chơi đi, ta đi trước đây."
Dứt lời, thân hình của Diệp Húc chợt lóe, chớp mắt đã trở lại trong toilet.
Sau đó hắn chậm rãi leo lên giường, quan sát nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên một chút rồi nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm, mặt trời như lòng đỏ trứng gà từ từ mọc lên, ánh nắng xuyên qua các khe hở trên rèm cửa chiếu vào phòng khách sạn.
Lý Dũng là người thức dậy đầu tiên, hắn bẹp miệng, xoa xoa đôi mắt, hỏi: “Trời đã sáng rồi à?"
“Ngủ đã quá." Thẩm Lượng vươn vai nói.
Tiếp theo, Đồ Thành Minh và Diệp Húc cũng mở mắt.
Bốn người nằm trên giường nói phiếm vài câu, sau đó cùng đi xuống nhà hàng buffet bên dưới.
Nhà hàng vô cùng rộng rãi, thực đơn phong phú, rau dưa, các sản phẩm từ đậu nành, thịt, sữa bò... Cần gì có nấy, mỗi món đều rất bắt mắt và tươi ngon.
Làm cho người ta nhìn vào muốn ăn nhiều hơn.
“Đúng rồi, ta quên hỏi, tại sao các ngươi lại đột nhiên tới kinh đô vậy?” Diệp Húc cho một miếng thịt vào miệng rồi hỏi.
Nhắc tới cái này, Lý Dũng lập tức tinh thần tỉnh táo, hưng phấn nói: “Đương nhiên là bởi vì Chân Long đại tái rồi!"
Đó chính là Chân Long đại tái, cuộc thi long trọng nhất dưới cấp Tông Sư!
Những ai có thể tham gia Chân Long đại tái đều là thiên tài của thiên tài, cường giả của cường giả!
Thậm chí, mười người đứng đầu trong Chân Long đại tái còn có thể tiến vào bảng xếp hạng danh giá nhất, bảng Chân Long!
Một khi tiến vào bảng Chân Long, trở thành Tông Sư gần như đã là việc ván đóng thuyền!
Mà lần này Chân Long đại tái sẽ được tổ chức ở kinh đô đại học Hoa Thanh!
Đây là một sự kiện hiếm có trong suốt nhiều năm!
Chỉ mới tưởng tượng thôi đã biết sẽ tuyệt vời như thế nào rồi!
Nếu ngươi không tới tận đó xem thì tuyệt đối sẽ hối hận cả đời!”
Lý Dũng càng nói càng kích động, âm thanh cũng càng ngày càng lớn.
Dáng vẻ kia... giống như chính hắn sắp sửa tham gia thi đấu Chân Long đại tái.
Tất cả mọi người trong tiệc buffet không khỏi liếc nhìn bọn họ, trong mắt đều hiện lên một tia không vui.
Rốt cuộc thì đây là nơi công cộng.
Đồ Thành Minh không khỏi ho nhẹ một tiếng, ra hiệu Lý Dũng đừng quá kích động.
Lúc này Lý Dũng cũng nhận ra mình có chút quá lố, hắn cố bình tĩnh trở lại, nói: “Đáng tiếc... Diệp Húc chỉ mới tiến vào đại học Hoa Thanh không bao lâu, nếu không thì khẳng định có thể tham gia Chân Long đại tái lần này rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận