Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 112. Chiến Đấu, Triệu Hoán!

Conan không khỏi lui về phía sau một bước, mồ hôi lạnh trên trán càng ngày càng nhiều.
Thầm nghĩ trong lòng: Quả nhiên, sự quan sát của Haibara Ai, đám người Genta cùng Ayumi căn bản không thể so sánh.
Lúc này, Mitsuhiko vẫy tay kêu lên: “Haibara Ai, Conan, mau tới đây!”
“A, tới đây!” Conan giống như được giải thoát, vội vàng chạy về phía trước.
Haibara Ai nhìn theo bóng lưng Conan đang chạy đi, lại nhìn Diệp Húc phía xa.
Sau khi trầm tư một lúc, cũng chầm chậm đi tới.
Nhà hàng trang hoàng vô cùng hoa lệ, có rất nhiều món ăn ngon.
Diệp Húc vô cùng xa xỉ, gọi một bàn lớn đồ ăn, đồ uống.
Dù sao, hắn ở thế giới này cũng là triệu phú.
Hơn nữa, sau khi trở về, số tiền này đều không thể sử dụng nữa.
Bây giờ không tiêu, định để lúc nào tiêu?
Genta, Mitsuhiko cùng Ayumi nhìn xem những món ăn trước mắt nhao nhao tán thưởng.
Sau đó xông vào ăn như hổ đói.
......
Ở một nới khác, cảnh sát Megure đã tới một hiện trường phát hiện vụ án mới.
Đây là một căn phòng cũ nát, hai người bị hại nằm trên mặt đất, máu me be bét cả căn phòng.
Mùi máu tanh nồng nặc, giống như chất lỏng sềnh sệch khiến cho người ta không khỏi buồn nôn.
Cảnh sát Megure sắc mặt khó coi nói: “Đây chỉ sợ là một đôi vợ chồng, thực sự là làm cho người ta căm giận.
Nhất định phải bắt được toàn bộ bọn sát nhân liên hoàn này!”
Dứt lời, Cảnh sát Megure đập một quyền vào trên mặt tường.
“Phanh!”
“Phanh!”
Dường như khi nắm đấm của cảnh sát Megure rơi xuống, bên trong căn phòng cách đó không xa, cũng vang lên một âm thanh nho nhỏ.
Vài tên cảnh sát nghe vậy đề cao cảnh giác, nhao nhao cầm vũ khí lên, chậm rãi đi đến hướng phương hướng của thanh âm.
Sau đó, một cước đá văng cửa phòng cũ nát ra.
Nhìn vào trong phòng, một Ghoul đang ngồi cắn xé một đống thịt.
“Khốn khiếp!”
Cảnh sát Megure quát to một tiếng, đồng thời bỗng nhiên bóp cò súng.
“Phanh phanh phanh!”
Liên tục mấy tiếng súng vang dội, đạn vô cùng chuẩn xác bắn vào người Ghoul.
Nhưng mà Ghoul lại giống như không hề bị thương chút nào, chỉ chậm rãi xoay cổ, dùng một đôi mắt đỏ tươi, lạnh lùng liếc nhìn đám người cảnh sát Megure.
Sau đó, Ghoul lại xé rách một khối thịt khác bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm.
“Tên khốn nạn này!”
Vài cảnh sát cùng hét lên, nhao nhao bóp cò.
“Phanh phanh phanh!”
Mưa đạn dày đặc công kích về phía Ghoul.
Thân hình Ghoul thoắt một cái né tránh công kích.
Đồng thời, một rinkaku cuốn sạch lưỡi đao sắc bén, từ sau lưng của hắn vọt ra.
Mục tiêu...... Chính là mấy tên cảnh sát đứng ở cửa.
Hàn khí lạnh như băng, đánh thẳng vào người của đám cảnh sát, bọn hắn muốn tránh né nhưng căn bản đã không kịp rồi.
“Keng!”
Lúc này, một thân ảnh nhìn qua vô cùng thân ảnh, xuất hiện ở phía trước cảnh sát. Hắn một tay cầm đao, vô cùng nhẹ nhõm chặn rinkaku.
Chính là Aizen.
“Từ trong thân thể thoát ra năng lượng đặc thù sao? Thực sự năng lực không tồi.” Aizen mỉm cười nói.
Dứt lời, chợt vung đao.
“Xoạt!”
Liền thấy trong phòng ánh đao hiện lên máu bắn tung tóe.
Rinkaku giăng đầy lưỡi đao trước mặt này, như khối đậu hủ bị chém thành mấy mảnh rơi trên mặt đất.
Ngay tại lúc đó, trên thân Ghoul cũng xuất hiện thêm mấy vết máu thật sâu.
“A!”
Ghoul đau đớn hét lên, lui về phía sau mấy bước.
Một tay nhặt khối thịt từ trên đất lên, nhét vào miệng vội vàng cắn xé.
Lập tức, vết thương trên người Ghoul nhanh chóng khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được,.
Sau đó một rinkaku cường tráng hơn khi nãy từ phía sau hắn vọt ra.
“Keng!”
Aizen chỉ là đưa tay nhoáng một cái, liền ngăn cản được nó.
Bình tĩnh nói: “Quả nhiên, có sức mạnh khôi phục rất lớn, hơn nữa sau khi ăn thịt xong, còn có thể tăng cường sức mạnh.
Thực sự kỳ diệu, đáng để nghiên cứu.”
Dứt lời, Aizen nhanh chóng vung đao lên lần nữa.
“Rầm rầm!”
Trong nháy mắt, rinkaku vừa mới mọc ra, một lần nữa hóa thành khối thịt rơi trên mặt đất.
Đến nước này, Ghoul rốt cuộc cũng biết Aizen vô cùng cường đại, mình căn bản không phải là đối thủ, quay người chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng mà, mới chạy được một bước, đao mang dày đặc như gió bão, ầm ầm thổi tới.
“Xùy!”
“Xùy!”
Từng vết thương sâu đến múc thấy cả xương, máu chảy đầm đìa giống như hoa tươi không ngừng nở rộ trên người Ghoul.
Tiếng kêu thảm thiết thống khổ, vang dội cả căn phòng.
Nhưng, Aizen vẫn đứng im không thèm nhúc nhích.
Đôi mắt khóa chặt vào cơ quan bên trong cơ thể Ghoul.
Sau đó, một đao chém về phía cơ quan kia.
“Xùy!”
Máu tươi chảy ra.
Ghoul kêu lên một tiếng sau đó im bặt, giống như một bãi bùn nhão, ngã thẳng trên mặt đất, không phát ra âm thanh nào.
Aizen thấp giọng nói: “Xem ra...... Đây chính là hách bao mà Chúa cứu thế đại nhân nói.”
Cảnh sát Megure giọng nói có chút khô khan nói: “Cảm...... Cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta.”
Aizen thản nhiên nói: “Không có gì.”
“Xin hỏi, hắn có phải là con người không?” Cảnh sát Megure thận trọng hỏi.
“Ghoul.” Aizen trả lời.
Dứt lời, thân ảnh biến mất tại chỗ.
“Người kia vừa...... Biến mất?” Một cảnh sát trẻ tuổi có chút cà lăm nói.
Cảnh sát Megure không nói gì gật gật đầu, nói: “Vụ án lần này chỉ sợ không phải người bình thường chúng ta có thể giải quyết được, hy vọng vị đại nhân kia có thể sớm bắt tất cả tội phạm...... Không, giải quyết toàn bộ Ghoul !”
Dứt lời, vội vàng lấy điện thoại di động ra, báo cáo tình huống khi nãy cho cấp trên.
......
Ở một nơi khác, khi một Ghoul đang chuẩn bị há mồm cắn về phía một nữ tử, thân ảnh của Namikaze Minato xuất hiện ở bên cạnh, đồng thời một cước đá bay Ghoul ra ngoài.
Sau đó, Namikaze Minato tránh né công kích Ghoul đồng thời không ngừng lưu lại vết thương ở trên người nó.
Khi xác định được vị trí của hách bao, một Chakra kunai giăng đầy thuộc tính Phong rơi xuống, nhẹ nhõm chấm dứt trận chiến.
Nữ tử nhìn thấy bóng lưng chiến đấu cùng khuôn mặt anh tuấn của Namikaze Minato, giống như nhìn thấy bạch mã hoàng tử từ trên trời giáng xuống vậy, có chút ngượng ngùng nói: “Cảm ơn ngươi.”
Namikaze Minato mỉm cười nói: “Không có gì.”
Dứt lời, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Chỉ để lại nữ tử đứng sững sờ tại chỗ.
......
Namikaze Minato cùng Aizen sau khi có kinh nghiệm chiến đấu với Ghoul, giết chết Ghoul trở nên càng ngày càng dễ dàng hơn.
Mỗi Ghoul ở trước mặt bọn hắn, giống như không có bất cứ khả năng phản kháng nào, không ngừng ngã xuống đất, máu me văng khắp nơi.
......
Trong tầng hầm tối tăm.
Yamamoto Kida không ngừng bẻ gãy ngón tay của mình, dùng một đôi mắt lạnh lẽo, quét mắt nhìn đám Ghoul máu me khắp người trước mặt.
Trầm giọng nói: “Thiếu mất mấy chục con!
Nhân loại nhanh như vậy đã nắm giữ được sức mạnh giết chết Ghoul sao? Nhưng tốc độ chém giết của các ngươi theo kịp tốc độ triệu hoán Ghoul của ta sao?”
Yamamoto Kida hai tay che mắt, thân thể không ngừng cong thành vòng cung nghiêng về phía sau, hét lớn: “Ghoul! Ghoul! Ghoul! Ghoul! N.”
Theo mỗi từ hắn hét, 1 con, 10 con, 20 con, 50 con Ghoul...... lít nhít xuất hiện, không ngừng xuất hiện bên trong hầm ngầm trống rỗng.
“Luyện ngục đến đi, ha ha ha ha N!”
Yamamoto Kida điên cuồng cười to, đem hai tay đâm vào đầu của mình bên trong, tiên huyết giống như như nước suối, không ngừng tuôn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận