Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 131. Nghị Luận, Tài Nguyên!

Hôm sau.
Trời sáng khí trong.
Diệp Húc lái (BMW) X5, cảm thụ gió nhẹ lướt qua mặt, nghe còi xe trên đường, rong ruổi tới sân vận động.
Hôm nay, Đoạn Siêu không có giống như trước cầm máy năng lượng đứng ở cửa.
Mà trong sân vận động, đang nghị luận không ngừng.
Không ít người trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Đổng Nguyên Vĩ nhìn thấy Diệp Húc, vội nói: “Diệp Húc, ngươi đã tới!”
“Làm sao vậy?” Diệp Húc vẻ mặt nghi hoặc nói.
“Hán thị Chúng ta muốn cử hành cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi!” Đổng Nguyên Vĩ hưng phấn nói.
“Cuộc tranh tài linh giả?” Diệp Húc càng thêm nghi hoặc.
Bên cạnh Lý Dũng kinh ngạc nói: “Không thể nào, ngươi ngay cả cuộc tranh tài này mà cũng không biết?”
Diệp Húc hỏi: “Hình như là chưa nghe qua bao giừo, nó nổi tiếng lắm à?”
Tức khắc, Đổng Nguyên Vĩ, Lý Dũng, Thẩm Lượng cùng Đồ Thành Minh, đều dùng ánh mắt nhìn sinh vật lạ, nhìn chằm chằm Diệp Húc.
Nửa ngày, Đồ Thành Minh mới nói: “Cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi là hình thức thi đấu lớn nhất cho giới linh giả Hoa Hạ, phải thi đấu trước 24 tuổi!
Một khi có thể tranh được giải, tương lai trăm phần trăm có thể trở thành linh giả!”
Diệp Húc hỏi: “Trở thành linh giả, rất khó sao?”
Đồ Thành Minh há miệng thở dốc, cả người có chút cứng lại.
Rất khó sao?
Đối với người bình thường, xác thật rất khó.
Nhưng, đối với Diệp Húc mà nói khó cái rắm a?
Hắn chỉ đi ị có mấy bãi, cũng đã trở thành linh giả rồi!
Lý Dũng ho khan một tiếng, nói: “Hơn nữa, sau khi tranh được giải, còn đạt được rất nhiều phần thưởng trân quý!”
Diệp Húc hỏi: “Phần thưởng gì thế?”
“Mấy trăm vạn tiền thưởng, linh thạch, thịt dị thú các kiểu con đà điểu.” Lý Dũng hưng phấn nói, ngữ khí của hắn, dường như là phần thưởng đang được đưa tới trong tay hắn vậy.
“Nga.” Diệp Húc nhàn nhạt nói.
Lý Dũng không khỏi cũng cứng đờ theo.
Nhiều thứ tốt như vậy, ngươi cũng chỉ “Nga” một cái?
Đổi lại làm những người khác, đã sớm cao hứng nhảy dựng lên rồi đi?
Nhưng, Lý Dũng nghĩ đến Diệp Húc lái xe BMW X5, tiền để mua khả năng mấy chục vạn cũng đến đấy.
Mà thịt dị thú, hắn cũng ăn qua hai cái bát lớn.
Còn, linh thạch…… Sau khi hắn trở thành linh giả, chỉ sợ cũng sẽ được phát không ít.
Giống như mấy thứ này, lực hấp dẫn đối với Diệp Húc, xác thật có hạn.
Thẩm Lượng theo sát nói: “Còn nữa, nếu là thắng, thậm chí còn được đề đốc, tổng đốc thậm chí là Đại thống lĩnh tự mình tiếp kiến!”
Diệp Húc hỏi: “Chính là Ngô Đào Đại thống lĩnh ngày hôm qua?”
“Đúng vậy.” Thẩm Lượng dùng sức gật đầu.
Diệp Húc ứng tiếng nói: “Nga.”
Thẩm Lượng há miệng thở dốc, cũng có chút cứng lại rồi.
Hắn rất muốn nói, Ngô Đào Đại thống lĩnh là trong truyền thuyết, được hắn tiếp kiến là chuyện vô cùng quang vinh.
Nhưng, hồi tưởng lại cảnh tượng ngày hôm qua Diệp Húc nhẹ nhàng đánh bại chiến sĩ, cùng với bộ dáng vô cùng xấu hổ của Ngô Đào kia, lại dường như…… Dường như được tiếp kiến, thật không có gì ghê gớm a.
Một bên Uông Túc Tinh nói: “Nếu trong cuộc tranh tài, đạt được thứ hạng tốt, có thể được tiến vào đại học Hoa Thanh, thậm chí, là đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng nào đó!”
Diệp Húc nghe được lời này, đôi mắt sáng thêm một phần.
Hắn không biết chỗ tốt khó có thể tưởng tượng được là cái gì.
Nhưng, có thể tiến vào đại học Hoa Thanh, thật ra là một phần thưởng không tồi.
Bởi vì, chính mình còn có một vị hôn thê ở đại học Hoa Thanh mà.
Chỉ là không biết hoa khôi giảng đường đời trước, đời này có thể thay đổi bộ dáng hay không.
Mà Uông Túc Tinh nói xong những lời này, trên mặt cũng không có lộ ra quá nhiều vui mừng, càng nhiều ngưng trọng cùng nghi hoặc.
Trong lòng lẩm bẩm nói: Hán thị linh khí đang không ngừng biến động, hiện giờ, lại đột nhiên cử hành cuộc tranh tài, chẳng lẽ ta trọng sinh lại tạo thành hiệu ứng bươm bướm lớn như thế sao?
“Đinh!”
Lúc này, một tiếng chuông dồn dập, vang vọng cả tòa sân vận động.
Tiếp theo, Đoạn Siêu bước tiến vào.
Hắn nhìn quét mọi người một vòng, rồi sau đó mở miệng nói: “Ta nghĩ…… Rất nhiều bạn học hẳn là đã biết đi?
Không tồi!
Hán thị chúng ta sắp cử hành cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi.
Trận tranh tài này, là trận tranh tài cho cả nước.
Đề đốc, tổng đốc, Đại thống lĩnh, thậm chí là nhóm tổng lĩnh, đều phi thường coi trọng.
Khen thưởng vô cùng phong phú!
Đương nhiên, người tham gia cũng sẽ vô cùng nhiều.
Theo tin tức của ta, ba năm trước đây lấy thành tích đệ nhất toàn tỉnh, Hồ Xuyên tiến vào đại học Ma Đô, đã xin nghỉ quyết định tham gia cuộc tranh tài lần này.”
Sau khi nghe được cái tên Hồ Xuyên này, tất cả chúng học sinh đều nghiêm nghị, cũng nhịn không được phát ra tiếng nghị luận nho nhỏ.
“Hồ Xuyên tiền bối muốn tới tham gia cuộc tranh tài, thật sự là quá tốt!”
“Ta sùng bái Hồ Xuyên tiền bối nhất, rốt cuộc cũng có cơ hội chính mắt thấy một lần.”
“Hồ Xuyên tiền bối, lúc trước đại học Hoa Thanh cùng đại học Ma Đô vì đoạt hắn, cả hai đều mở ra điều kiện vô cùng phong phú.
Thậm chí, nghe nói mấy lão sư thiếu chút nữa đánh nhau rồi.”
“Thần tượng, tuyệt đối là thần tượng!”
“Hồ Xuyên tiền bối lúc tiến vào đại học Ma Đô, cũng đã là linh giả nhất phẩm, hiện tại, cũng không biết tiến vào nhị phẩm hay chưa.”
……
Đoạn Siêu nâng nâng tay, nói: “Mọi người an tĩnh một chút.”
Dừng một chút, tiếp tục nói: “Cho nên, mọi người hẳn là minh bạch tầm quan trọng thi đấu lần này đi?
Hán thị chúng ta, tỉnh Bắc Hồ, thậm chí là địa phương khác, thanh niên cao thủ, tất cả đều sẽ báo danh dự thi.
Thi đấu sẽ vô cùng xuất sắc cùng kịch liệt!
Nhưng, các ngươi cũng không cần quá mức sợ hãi.
Bởi vì, lần thi đấu này đối với các người mà nói là một loại rèn luyện, càng là một lần cơ hội!
Nếu đạt được thành tích, tương lai các ngươi đều sẽ xảy ra thay đổi lớn!
Nhảy một bước lên tiên, không gì là không thể!
Hiện giờ, các ngươi chiếm lấy ưu thế địa lí, ta hy vọng mọi người đều có dũng khí báo danh dự thi.”
Đoạn Siêu nói tới đây, đôi mắt lại gắt gao dừng ở trên người Diệp Húc.
Bộ dáng kia, thật giống như đang nói: Ngươi cần phải tham gia!
Chương trình học hôm này, chúng học sinh hoàn toàn chìm vào trong phấn khởi,
Sau khi học xong, cuộc thảo luận, cũng đều là về cuộc tranh tài.
“Đinh!”
Sau một tiếng chuông vang lên nhẹ nhàng, chương trình học một ngày rốt cuộc khép lại.
Diệp Húc giống như trước kia, đứng dậy đi ra phía ngoài.
Bất quá, Đoạn Siêu lại gọi hắn lại một phen.
“Diệp Húc, ngươi cùng ta tới văn phòng một chút.”
Vì thế, Diệp Húc ở dưới ánh mắt hâm mộ của chúng học sinh, đi tới văn phòng vô cùng đơn giản.
“Đối với cuộc tranh tài lầy này có niềm tin không?” Đoạn Siêu hỏi.
Diệp Húc đáp: “Ta sẽ nỗ lực.”
Đoạn Siêu gật gật đầu, nói: “Nỗ lực là được. Ngươi hiện tại là linh giả nhất phảm, đây là tài nguyên tu luyện tháng này cùng tháng sau của ngươi.”
Dứt lời, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp tinh mỹ, bên trong ước chừng có 20 linh thạch lớn nhỏ như đầu ngón tay cái.
Cuối cùng, trịnh trọng nói: “Lợi dụng những linh thạch này, ở giai đoạn cuối cùng, đua một phen thật tốt.
Mặt khác, nếu có vấn đề không hiểu, có thể tùy thời tìm ta”
Diệp Húc thấy vậy, trong lòng hơi có chút cảm động, nói: “Dạ.”
Liền ở thời điểm Diệp Húc xoay người rời đi, trong đầu đột nhiên vang lên một đạo thanh âm thanh thúy.
“Đinh! Na Tra đã phát một cái bao lì xì chuyên chúc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận