Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 378: Liên tục giết chết, kế hoạch!

Tiếng kêu thảm thiết, vang vọng cả vùng không gian.
Nhưng, biểu lộ của Sasuke vẫn không có một chút thay đổi.
Hắn lại lần nữa rút dao găm ra khỏi lồng ngực của Tân Nhân Loại.
Sau đó, lần nữa mạnh mẽ đâm vào.
"Phốc!"
Máu tươi... Chảy ra!
Cứ như thế, liên tục đâm mấy chục trên trăm đao.
Máu tươi nóng hổi, không ngừng chảy ra, làm cho mặt đất nhiễm đỏ màu máu.
Tân Nhân Loại cảm thấy thân thể của mình sắp biến thành một đống thịt nhão.
Đau đớn trên ngực đã sớm lan ra toàn thân.
Toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn đã thống khổ và mỏi mệt đến cực hạn.
Khi Sasuke lần nữa dùng đao đâm hắn, hắn thậm chí đã không còn sức kêu thảm.
Ngay lúc đó, Sasuke không chút biểu cảm, đột nhiên hóa thành mấy con quạ đen trước mặt hắn, sau đó phát ra một tiếng kêu to bỗng nhiên chui vào trong miệng người đàn ông Tân Nhân Loại.
"Ô!"
Tân Nhân Loại giãy dụa kịch liệt, hai tròng mắt giống như sắp trừng rơi ra ngoài, nước miếng, nước mũi giống như nước suối, không ngừng chảy ra.
Nhưng, cho dù hắn phản kháng như thế nào?
Mấy con quạ đen cũng đều chui vào cổ họng của hắn...
Cuối cùng, cả người bị dằn vặt từ sống đến chết, mất đi tất cả sức sống.
Trong không gian đỏ như máu này, Tân Nhân Loại vượt qua mấy canh giờ, tiếp nhận vô tận thống khổ.
Nhưng trong mắt đám người cảnh sát, Jaian, Suneo, Nobita, Shizuka và Doraemon lại chỉ là trong chớp mắt thôi.
Trong nháy mắt, Tân Nhân Loại đột nhiên tắt thở, rơi thẳng xuống biển từ trên bầu trời.
Vô cùng kỳ lạ.
Đối với việc này, Diệp Húc, Pain và Optimus Prime cũng không quá kinh ngạc.
Bởi vì, bọn hắn đã gia nhập nhóm chat bao lì xì Chư Thiên được một đoạn thời gian rất dài, vô cùng rõ ràng đây là năng lực của Mangekyou Sharingan.
Diệp Húc ung dung nói: "Tân Nhân Loại thứ hai, tiếp tục tìm đi."
Dứt lời, thân hình đám người lóe lên, lần nữa bay về phía xa.
...
Trên một tháp tín hiệu cao lớn, như là Thần Linh vô tư, thẳng tắp, cao lớn, trợ giúp loài người học tập, giải trí, sinh hoạt, làm việc....
"Xoạt!"
Lúc này, một Tân Nhân Loại xuất hiện ở phía trên tháp tín hiệu.
Ngón tay của hắn biến thành mũi kim sắc bén, trực tiếp đâm vào trong tháp tín hiệu.
Lập tức, vô số tin tức trên toàn thế giới giống như thủy triều, không ngừng vọt vào trong đầu của hắn.
Tân Nhân Loại nhếch miệng cười nói: "Rất tốt, để ta khống chế một vài món vũ khí chơi đùa..."
Một lát sau, quân doanh nào đó.
"Máy tính bị sao vậy?"
"Không tốt, bị xâm nhập!"
"Hắn đang điều động vũ khí!"
"Nhanh, nhanh ngăn cản hắn lại!"
Từng tiếng gào liên tiếp vang lên trong quân doanh.
Trên mặt tất cả mọi người đều cực kỳ sợ hãi.
Nếu vũ khí bị người này điều động thành công, chuyện này tuyệt đối là một tai họa vô cùng đáng sợ!
...
Lúc này, Tân Nhân Loại ngồi trên tháp tín hiệu, nhe răng cười nói: "Đúng, chính là loại biểu cảm sợ hãi này. Nhưng, sợ hãi có tác dụng không? Cho ta xem uy lực của vũ khí nóng trên thế giới này đi."
"Vù!"
Nhưng không đợi hắn đưa vào chỉ lệnh, một viên đạn đột nhiên từ xa bắn tới.
Mục tiêu... Chính là Tân Nhân Loại ngồi trên tháp tín hiệu.
Trong lòng tên Tân Nhân Loại cuồng loạn, vội vã né qua một bên.
"Đùng!"
Toà tháp tín hiệu kia hóa thành một đống phế tích.
"Người nào?" Tân Nhân Loại lạnh lùng hét lớn, đồng thời sử dụng một đôi mắt sắc bén nhìn về phương xa.
Chỉ thấy...
Một đám người trẻ tuổi, một người máy khổng lồ và một chiếc phi thuyền cùng nhau xuất hiện trên bầu trời.
"Cảnh sát tương lai? Hóa ra là các ngươi! Ngươi tới đây chịu chết hả?" Tân Nhân Loại trầm giọng nói.
Nhưng hắn lại không lộ ra một chút vẻ e ngại nào.
Ở thế giới tương lai, hắn chưa từng sợ cảnh sát.
Huống chi, bây giờ hắn có được lực lượng mạnh hơn trước nên càng không sợ hãi.
Nhiệm vụ lần này chỉ có 5 mục tiêu, bây giờ đã chết 2, cơ hội càng ngày càng ít.
Thế là, Optimus không nói: "Đại... đại nhân Chúa Cứu Thế, có thể cho ta đối phó với kẻ địch này không?"
"Có thể." Diệp Húc gật đầu.
Optimus Prime nghe thấy thế, trong cơ thể lập tức vang lên một đoạn nhạc DJ dồn dập.
Hiển nhiên, hắn đang vô cùng vui vẻ.
Tân Nhân Loại hừ lạnh một tiếng: "Tưởng là người máy to lớn thì lực lượng sẽ mạnh à? Thật là buồn cười!"
Chỉ thấy...
Hai tay của Tân Nhân Loại biến thành hai cái họng pháo đen thùi lùi, nhanh chóng bắn ra hai tia laser đỏ thẫm.
Optimus Prime phản ứng vô cùng nhanh, trong đôi mắt của hắn cũng bắn ra hai tia laser.
"Bành!"
Laser chạm vào nhau, phát ra một âm thanh thanh thúy.
Ngay sau đó, tia laser của Tân Nhân Loại lập tức tiêu tán.
Mà tia laser của Optimus Prime vẫn như lúc ban đầu, tiếp tục nhanh chóng bắn về phía Tân Nhân Loại.
"Không!"
Tân Nhân Loại hoảng sợ kêu to.
Nhưng đều không có tác dụng gì.
Trong nháy mắt, laser bắn chảy hơn phân nửa thân thể của hắn, sau đó, lại làm nổ một vùng đất phía sau thành một cái hố sâu mấy chục mét, lúc này mới chậm rãi tiêu tán.
Tiện tay tấn công đã mạnh như thế!
Trên thực tế, chuyện này cũng cực kì bình thường.
Dù sao, Optimus Prime đã từng tham gia mấy nhiệm vụ, thu hoạch được rất nhiều điểm tích lũy, từ đó khiến cho lực tấn công của hắn đã sớm tăng lên mấy lần.
Chuyện liên quan tới điểm tích lũy, cảnh sát đương nhiên không thể nào biết được.
Hắn nhìn vào thi thể cụt tay chỉ còn lại gần một nửa trên mặt đất, và một cái hố sâu mấy chục mét, khuôn mặt đầy sợ hãi.
Trên đời này lại có tia laser kinh khủng như vậy à?
Sau khi Tân Nhân Loại này bị tiêu diệt và tháp tín hiệu bị phá hủy, máy tính trong quân doanh nào đó cũng khôi phục lại bình thường.
...
Ở một nơi khác, trên một ngọn núi cao nguy nga.
Hai tên Tân Nhân Loại đang đứng đỉnh núi, nhìn về phương xa, nhìn qua vô cùng nhẹ nhàng, thoải mái.
Ngay lúc đó, lông mày của hai người cùng nhau nhăn lại.
Một tên Tân Nhân Loại trong đó trầm giọng nói: "Bọn hắn đến cùng là ai? Thổ dân của thế giới này, hay do tên cảnh sáng đến từ tương lai mang tới? Lại có được lực lượng mạnh như thế. Nhanh như vậy... đã giết chết ba tên Tân Nhân Loại."
"Đúng là rất mạnh!" Một tên Tân Nhân Loại khác, nói.
"Cho dù là chúng ta... Chỉ sợ, cũng không nhất định là đối thủ của bọn hắn."
"Nếu đã như vậy... Vậy thì để bọn hắn cùng nhau hủy diệt với thế giới này đi! Sau đó chúng ta một lần nữa tạo ra thế giới mới, khi đó... Chúng ta sẽ là Thần chân chính, là Chủ Tạo Vật!"
"Ý của ngươi là..."
"Bây giờ, thế giới này chỉ có ta và ngươi có thể sử dụng máy móc thời không. Chúng ta dẫn dắt hố đen, thôn phệ tất cả!"
"Thì ra là thế, biện pháp tốt!"
Hai người rất nhanh đạt thành nhất trí, trên mặt che kín vẻ ngoan lệ.
"Hô!"
Nơi xa... Đột nhiên xuất hiện một cơn gió lớn.
Mây đen như thủy triều không ngừng trào lên.
Cả bầu trời nhanh chóng tối xuống.
"Đúng!"
Ngay lúc đó, một tiếng vang ầm ầm chấn động trời đất, làm cho lỗ tai của tất cả mọi người trở nên đau nhức, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu, dùng ánh mắt vô cùng tò mò nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy...
Trên bầu trời, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái hố đen giống như vòng xoáy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận