Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 267: Trở về, tu luyện!

Trong thoáng chốc, Diệp Húc, Vô Tâm, Uông Tư Nhã và Hisoka tất cả đều biến mất tại chỗ.
Mọi người ở núi Long Hổ thấy thế, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.
Trước đó, bọn họ cảm thấy đám người Diệp Húc có thể là thần tiên trong truyền thuyết.
Mà bây giờ, phỏng đoán này đã được xác định.
Chuyện xảy ra hôm nay, tất cả mọi người cảm giác như không quá chân thật.
Nếu như mặt đất không bị phá hủy, lớp băng phía xa không bị tan chảy…. Mọi người dường như sẽ nghĩ chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mộng.
“Rút lui!”
“Mau rút lui!”
Lúc này, đám người Toàn Tính mới kinh ngạc hét lên.
Một trong những mục tiêu chuyến đi lần này của đám người Toàn Tính là bắt cóc Phùng Bảo Bảo, muốn biết rõ tại sao nàng ta trường sinh bất lão.
Nhưng, bây giờ, bọn họ làm gì còn tâm tư nào khác nữa?
Phải biết rằng, Phùng Bảo Bảo có quan hệ với những vị thần tiên vừa nãy.
Không thấy sức mạnh hủy diệt thế giới của mấy vị thần tiên vừa nãy à?
Muốn bắt cóc Phùng Bảo Bảo?
Muốn chết à?
Ngay cả đại chưởng môn Cung Khánh, người luôn ẩn nấp trong núi Long Hổ cũng thừa dịp lặng lẽ bỏ chạy.
Thật sự là chuyện đột nhiên xảy ra hôm nay vô cùng đáng sợ, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Một lúc lâu sau, toàn bộ nhân tài tham gia La Thiên Đại Tiếu mới hồi phục lại tinh thần.
Lão sư ho nhẹ một tiếng nói: “Bởi vì tình huống hơi đặc biệt, thế nên sự kiện La Thiên Đại Tiếu năm nay tạm thời hoãn lại.”
La Thiên Đại Tiếu là sự kiện lớn?
Chưa bao giờ xảy ra chuyện tạm hoãn.
Nhưng lúc này, không có một ai lên tiếng phản đối.
Cho Soran hỏi: “Bảo Nhi tỷ, làm sao ngươi có thể quen biết được với…. Những vị kia thế?”
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người…. Bao gồm bọn người Thập Lão và Lão Thiên Sư đều tập trung chú ý về phía này.
Hiển nhiên, bọn họ cũng muốn biết nguyên nhân.
Phùng Bảo Bảo nói: “Ta vừa mới quen họ đó.”
Mọi người:...
......
Lúc này, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên lại vang lên một âm thanh lanh lảnh.
“Tinh! Hoàn thành nhiệm vụ ẩn, Phùng Bảo Bảo thu hoạch được năm nghìn điểm tích lũy.”
Quách Tương: Wow! Bảo Nhi tỷ lại đạt được điểm tích lũy kìa.
Phùng Bảo Bảo: À đúng rồi, điểm tích lũy đó dùng như thế nào?
Quách Tương: Bảo Nhi, ngươi lại quên rồi à? Có thể sử dụng trong Thương Thành Thiên Đạo Chi Quang.
Phùng Bảo Bảo: Ồ.
......
Ở một thế giới khác.
Phùng Bảo Bảo ý niệm khẽ động, trực tiếp sử dụng Thiên Đạo Chi Quang.
“Cạch!”
Trong phút chốc, cả người Phùng Bảo Bảo tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Đồng thời, hơi thở trong cơ thể nàng cũng càng ngày càng mạnh mẽ. Thậm chí, mơ hồ ép tới làm người ta không thể thở nổi.
Lúc này, nàng giống như một mặt trời trên bầu trời rộng lớn, làm cho người ta muốn tôn sùng.
Có người kinh hô: “Loại hơi thở này thật sự đáng sợ.”
“Nàng ấy sẽ không biến thành thần tiên đâu nhỉ?”
“Không chừng sẽ biến thật đấy.”
Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Phùng Bảo Bảo càng thêm hâm mộ và kinh ngạc.
Đương nhiên, việc này mọi người ở nhóm chat bao lì xì Chư Thiên hoàn toàn không biết gì.
......
Lúc này, Diệp Húc đã thuấn thân trở về ký túc xá.
Sau khi xem tin tức trong nhóm chát, nhớ lại những sự việc lúc trước mình trải qua ở núi Long Hổ, trên mặt không khỏi nở ra một nụ cười.
Bởi vì, một người là kinh điển ở kiếp trước, nhưng đi vào thế giới này thật là hiếm có.
Nửa ngày sau, ánh mắt của Diệp Húc dừng lại ở trên Giải Thể Pháp.
Đây là ma thuật mà cách đây không lâu Trọng Lâu đã đưa cho hắn.
Hình như tu luyện xong, dường như có thể bất diệt suốt đời.
Lúc trước, Diệp Húc không có thời gian tu luyện, mà hiện tại đã có cơ hội.
“Chà!”
Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trong rừng cây vùng ngoại ô.
Diệp Húc hơi giương bàn tay lên, Huyễn Thế Kiếm hiện ra ngay ở trước mặt.
Trong vòng phạm vị hơn mười dặm, đều được bao phủ ở trong hư ảo.
“Đinh! Bạn có muốn sử dụng hai nghìn điểm để tiến hành lần cường hóa Giải Thể Pháp đầu tiên không? Cường hóa xong, giải thể pháp sẽ trở thành Giải Thể Thần Pháp, cũng sẽ loại bỏ ảnh hưởng của ma lực và pháp lực đối với thuật pháp.”
“Đồng ý.”
"Cường hóa thành công!”
“Có muốn sử dụng Giải Thể Thần Pháp không?”
“Có!”
“Có thể sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để tìm hiểu nhanh. Chủ nhóm được ưu đãi một trăm điểm tích lũy mỗi phút.”
Đột nhiên, một khối năng lượng màu đen chậm rãi xoay tròn quanh cơ thể Diệp Húc, tiếp theo bỗng nhiên chui vào trong thân thể hắn.
Một lát sau, cơ thể Diệp Húc tràn ngập ra hắc khí vô cùng nồng đậm.
Những hắc khí này không ngừng xoay tròn, hội tụ, dường như hình thành một pho tượng thần ma trong không trung, tràn đầy uy lực tối cao.
Gió lốc gào thét, đám mây bắt đầu di chuyển.
Trời đất bắt đầu thay đổi!
“Uỳnh uỳnh!”
Ngay sau đó, Diệp Húc mở to mắt, phun ra ánh sáng sắc nhọn.
Hắn đột ngột dùng sức, sau đó mình loại bỏ đi một cánh tay của chính mình.
Hắn cầm chính cánh tay mình lên, âm thầm đánh giá.
Tiếp đó, lại hoàn hảo lắp lại cánh tay của chính mình, không có một vết thương nào trên người.
Cả quá trình đều thoải mái và tự nhiên.
Loại cảm giác này quả thực không giống như đang tháo cánh tay của mình, mà là giống như tháo cánh tay của một món đồ chơi khác.
Diệp Húc tán thưởng nói: “Từ bây giờ trở đi sẽ không cần lo lắng về vấn đề bị thương nữa.”
“Vỡ vụn đi, Huyễn Thế Kiếm!”
Diệp Húc quát nhẹ một tiếng, sau đó trở về kí túc xá.
“Cốc cốc cốc!”
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa mạnh mẽ.
“Diệp Húc huynh đệ, ngươi tỉnh chưa?” Hồ Khoan hỏi.
Diệp Húc không tỏ ý kiến, nói: “Tối hôm qua ta ngủ hơi muộn.”
“Chịu khó tu luyện, không hổ là vị hôn phu của Uông Tư Nhã!”
Hồ Khoan giơ ngón tay lên nói: “Đúng rồi, nhà trường chuẩn bị một lần nữa tổ chức các học viện lớn, để các học sinh tiến vào địa giới.”
Diệp Húc nghi hoặc nói: “Không phải mới từ địa giới đi ra hay sao?”
“Ta nghe nói có hai nguyên nhân. Một là vùng địa giới đã dần ổn định, có nhiều cơ hội để nhanh chóng nâng cao việc luyện tập của học sinh. Thứ hai là do gần đây việc ăn lẩu và thịt nướng ở các lớp trong trường học vẫn còn rất nhiều.” Hồ Khoan cười ha hả nói.
Diệp Húc thật không biết làm sao.
Đúng như theo lời Hồ Khoan nói, trường học sẽ tổ chức lại cho học sinh bước vào địa giới.
Lần trước chỉ có một số học sinh mới được cử đi vào địa giới, số lượng tương đối ít.
Lần này, tất cả học sinh bình thường không có nhiệm vụ đặc biệt gì khác đều có thể đi vào địa giới.
Trên quảng trường, tất cả các học sinh tập hợp đứng đông nghìn nghịt chật kín cả đại sảnh. Bọn hắn túm năm tụm ba, không ngừng bàn luận.
“Lần này đi vào địa giới, ta nhất định sẽ tìm thật nhiều bảo bối.”
“Nghe nói những đệ tử đi vào địa giới cách đây không lâu đã gom được rất nhiều linh thạch và linh đan.”
“Bây giờ, lãnh thổ trên mặt đất của kinh thành được mở rộng rất nhiều, có rất nhiều nơi còn chưa tìm ra được. Mà có thể nói khắp địa giới đều có hoàng kim, nếu chúng ta cẩn thận tìm kiếm chắc chắn sẽ thu hoạch lớn đó.”
“Thật mong chờ.”
......
Lúc này, bên tai Diệp Húc vang lên một giọng nói quen thuộc.
“Diệp huynh đệ, đã lâu không gặp.”
Diệp Húc chậm rãi xoay người nói: “Đã lâu không gặp? Chúng ta mới gặp nhau vài ngày trước đây thôi.”
“Một ngày không gặp, như cách ba thu! Chúng ta không gặp nhau có mấy ngày mà theo ta thấy cứ như đã mấy năm không gặp vậy.”
Diệp Húc liên tục xua tay nói: “Thật xin lỗi, khuynh hướng tình dục của ta rất bình thường, ta đã có Tư Nhã rồi.”
Từ Thiếu khó chịu nói: “Cũng không biết Tiềm Long Bảng được sắp xếp như thế nào, lần này ta có tiến bộ lớn như vậy. Gia Cát Thanh xếp thứ nhất thì không tính, mà cả Uông Tư Nhã cũng xếp hạng cao hơn ta.”
Hồ Khoan đứng bên cạnh còn chưa nói gì, đã ngạc nhiên nói: “Ngươi là người đứng thứ ba trong Tiềm Long Bảng, Từ Thiếu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận