Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 261: Đến, chú ý!

Soran và Từ Tam nghe Từ Tứ kêu thảm, nhìn động tác của hắn, chỉ cảm thấy phía dưới bụng mình cũng đau đớn, kìm lòng không được rụt rụt thân thể.
Phùng Bảo Bảo giống như nghĩ đến cái gì, nói: "Đúng rồi, ta còn từ chỗ bọn hắn học được một chiêu thức khác lợi hại hơn...”
"Đông đông đông!”
Cho Soran, Từ Tam và Từ Tứ nghe tới đó giống như là nghe thấy chuyện ma kinh khủng nhất, nhao nhao bị hù trốn xuống dưới bàn, dưới đáy giường và trong các góc, đồng thời vội vàng che phía trước và phía sau.
"Bảo Nhi tỷ, chúng ta đã biết chiêu thức mới của ngươi rất lợi hại, cũng không cần thử đâu.” Cho Soran lo lắng nói.
Từ Tam nói theo: "Đúng vậy, đúng vậy, không cần thử đâu.”
Thử?
Không thấy được bộ dáng Từ Tứ ngay cả đi đường cũng vô cùng đau khổ à?
Cái bộ vị không thể miêu tả nào đó, nói không chừng đều đã bể nát.
Còn thế nào dám để cho nàng thử?
Phùng Bảo Bảo thản nhiên nói: "Được rồi.”
Hôm sau.
Phùng Bảo Bảo giống như ngày thường, một mình nhàm chán đi dạo trong rừng cây.
Lúc này, không gian hơi rung động, bốn bóng người xuất hiện bên cạnh.
Chính là Diệp Húc, Hòa thượng Vô Tâm, Đồ Sơn Nhã Nhã và Hisoka.
Nếu như là người từ thế giới khác, đột nhiên có khách từ thế giới khác, chắc chắn sẽ hưng phấn không thôi.
Nhưng, Phùng Bảo Bảo lại mặt không biểu tình, nói: "A, các ngươi đến.”
Vô Tâm chắp tay trước ngực nói: "A di đà phật.”
Đồ Sơn Nhã Nhã không nói gì, chỉ yên lặng tập trung lực chú ý trên người Diệp Húc.
Đây là lần đầu tiên Hisoka xuyên việt đến thế giới khác, trong lòng tràn đầy tò mò, không ngừng nhìn chung quanh.
Hít vào một hơi thật sâu, tán thán nói: "Loại cảm giác này thật kỳ diệu.”
Diệp Húc âm thầm quan sát Hisoka một phen.
Hắn mặc quần áo Joker, cao khoảng một mét chín, gầy gò, trắng nõn, còn không ngừng tản mát ra từng tia khí tức lạnh lẽo, lại thêm mái tóc màu lửa đỏ của hắn... Cho người ta cảm giác giống như một con Xà Vương kinh khủng, không thể tùy ý trêu chọc.
Sau đó, Diệp Húc phóng một tia suy nghĩ tiến vào Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên, đồng thời nhanh chóng mở ra hệ thống trực tiếp.
Hồng Thất Công: Bọn người chúa cứu thế đại nhân đã đến Thế giới Nhất Nhân Chi Hạ.
Quách Tương: Hì hì, lại nhìn thấy Bảo nhi tỷ, thật sự là quá ngốc manh.
Esdeath: Chúa cứu thế đại nhân vẫn đẹp trai như vậy!
Naruto: Tuy ta không nhận thêm nhiệm vụ... Nhưng, ta tin tưởng điểm tích lũy vương vẫn như cũ là của ta!
Na Tra: Không phải chỉ là nhiệm vụ sao, không quan trọng nha.
(Trong lòng Na Tra: Vì sao, vì sao ta không ném ra 6 điểm, hu hu hu, được tham gia nhiệm vụ, được đi thế giới khác chơi.).
All Might: A ha ha ha! Ta không thể đi Thế giới Nhất Nhân Chi Hạ, nhưng, nhóm dị nhân nơi đó không cần lo lắng, bởi vì chúa cứu thế đại nhân đi, hắn nhất định có thể giải cứu các ngươi!
Garen: Hắc hắc, thừa dịp kéo shi rãnh rỗi, ta đến xem trực tiếp.
Conan: Kéo shi cũng không cần nói ra chứ hả.
Haibara Ai: Vậy ngươi còn nhắc nhở.
Tô Đại Cường: Hắc hắc, lại có thể xem trực tiếp.
Trọng Lâu: Không biết Thế Giới Nhất Nhân Chi Hạ sẽ xuất hiện kẻ địch như thế nào.
...
Sau khi trực tiếp bắt đầu, vô số tin nhắn không ngừng trôi lên trong group chat.
Chúa cứu thế: Không sai, chúng ta đã đến Thế giới Nhất Nhân Chi Hạ, hiện tại bắt đầu ném xúc xắc độ khó.
Sau một khắc, một viên xúc xắc màu đen, ở không ngừng chuyển động trên màn hình.
Dưới chú ý của mọi người, xúc xắc dừng ở ô "2" điểm.
Tần Thủy Hoàng: 2 điểm, cũng chính là nhiệm vụ độ khó x2, điểm tích lũy ban thưởng x2.
Hồng Thất Công: Quá ao ước! Nếu như lại phát động hệ thống gấp mười, vậy sẽ thật là không tầm thường.
Conan: Ao ước à? Độ khó X2, nguy hiểm cũng gấp mười.
Orochimaru: Ta thật ra càng thêm chờ mong.
Iron Man: Đáng tiếc ta không thể đi, nếu như ta đi, cho dù nó độ khó gấp bội, mấy lần, tất cả đều một pháo nổ chết.
...
Thế giới Nhất Nhân Chi Hạ.
Lúc này, nơi xa truyền đến một thanh âm to rõ.
"Bảo Nhi tỷ, cuối cùng cũng tìm được ngươi.” Cho Soran đi nhanh tới.
Khi nhìn thấy mấy người Diệp Húc thì nghi ngờ hỏi, "Mấy người này là...”
"A, bọn hắn chính là bạn bè ta nói.” Phùng Bảo Bảo trả lời.
Cho Soran không khỏi quan sát tỉ mỉ bọn người Diệp Húc.
Một tên hòa thượng, một tên hề, một người trẻ tuổi, còn có mỹ nữ mặt lạnh như núi tuyết.
Bọn hắn quả là đại biểu bốn loại người hoàn toàn khác khác, lại tập hợp lại cùng nhau, hơn nữa còn là bạn bè của Bảo Nhi tỷ?
Nàng kết bạn với những người này khi nào vậy?
Cho Soran thật không hiểu.
Nhưng, Phùng Bảo Bảo lại không có quá nhiều ý tứ giải thích, nói: "Ngươi tìm ta làm cái gì?”
"Ngươi quên rồi à? Hôm nay chúng ta sẽ đi núi Long Hổ, chậm thêm sẽ không đuổi kịp máy bay.” Cho Soran vội nói.
"A, vậy chúng ta đi.” Phùng Bảo Bảo nói.
Rất nhanh, đám người cùng đi đến văn phòng Vạn Sự Thông.
Từ Tam và Từ Tứ nhìn thấy trang phục đám người Diệp Húc thì cũng hơi sững sờ.
Phùng Bảo Bảo không thèm để ý nói: "Chuyện chính là như vậy, bọn hắn sẽ giúp Cho Soran thắng trận thi đấu.”
Từ Tam chỉ cảm thấy một trận đau đầu, nói: "Bảo Nhi, ý của ngươi là muốn để bọn hắn cùng đi núi Long Hổ?”
"Không sai.” Phùng Bảo Bảo nói.
"Nhưng ta không chuẩn bị vé máy bay bọn hắn, hiện tại vé đều đã bán hết.” Từ Tam tìm lý do nói.
Diệp Húc cười nói: "Chuyện liên quan tới vé máy bay chúng ta có thể giải quyết.”
Từ Tam nghi ngờ nhìn Diệp Húc.
Nghĩ biện pháp?
Ngươi nghĩ biện pháp gì?
Vé máy bay cũng đã bán hết.
Nhưng lúc này, hắn cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Mấy người hơi thu thập một chút, bọc sách trên lưng ngồi ô tô một đường đi ra sân bay.
Trong lúc đó, Diệp Húc tìm cơ hội nói với đồng hồ trên cổ tay: "Thần Reeves, mua giúp ta, Vô Tâm, Đồ Sơn Nhã Nhã và Hisoka bốn vé máy bay cùng chuyến với Phùng Bảo Bảo.”
Mà khi bọn người Diệp Húc vừa tới sân bay, một nhân viên chuyển phát nhanh đã đi tới đưa giấy chứng nhận thân phận, vé máy bay tới tay bọn họ.
Từ Tam, Từ Tứ và Cho Soran sửng sốt tại chỗ.
Phải biết, sau khi chọn chỗ ngồi thì bọn hắn căn bản chưa nói cho Phùng Bảo Bảo.
Như vậy, tại sao mấy người bạn này của Phùng Bảo Bảo lại biết được?
Bọn hắn hiểu, bọn người Diệp Húc tuyệt đối không phải người thường.
Thế là, Từ Tứ và Cho Soran kéo Phùng Bảo Bảo qua một bên, nghiêm túc hỏi: "Bảo Nhi tỷ, ngươi đến tột cùng quen biết những người này như thế nào?”
Phùng Bảo Bảo không hề bị lay động, vẫn như cũ thản nhiên nói: "A, chính là nhận biết như thế.”
"Ý của ta là, sao bọn hắn lại trở thành bạn của ngươi?" Cho Soran đổi cách nói khác.
"A, chính là trở thành bạn bè như thế.” Phùng Bảo Bảo trả lời.
Từ Tứ bất đắc dĩ nói: "Ta nói rồi, căn bản không cần hỏi Bảo Nhi.
Nhưng những người kia không rõ lai lịch.
Hơn nữa, còn giống như có thế lực không nhỏ.
Chúng ta phải gia tăng chú ý mới được.”
Phùng Bảo Bảo nói: "Không cần.”
Từ Tứ và Cho Soran không khỏi lần nữa tập trung ánh mắt ở trên người Phùng Bửu Bửu, giống như muốn nghe thử nguyên nhân.
Phùng Bảo Bảo tiếp tục nói: "Các ngươi chú ý cũng không có tác dụng.”
Sau khi nói xong, bước đi về phía đám người Diệp Húc.
Từ Tứ bất đắc dĩ nói: "Đi thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận