Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 380: Chong Chóng Thần, Chân Long đại tái!

Nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Không gian nhóm.
Iron Man: “Optimus Prime, mau cho ta xem Chong Chóng Tre."
Optimus Prime, người đang cẩn thận nghiên cứu Chong Chóng Tre, nói với giọng điệu có chút không tha: “Được... Được rồi."
Iron Man không để ý tới thái độ của đối phương, hắn quan sát Chong Chóng Tre từ trên xuống dưới, nhưng lại không tìm được bất kỳ con ốc vít nào.
Tiếp theo, Iron Man đeo một cái mắt kính như máy chụp X quang, tức khắc, tất cả các bộ phận và linh kiện nhỏ trong Chong Chóng Tre đều lọt vào tầm mắt của hắn.
Thấy vậy...
Iron Man liên tục gật đầu, nói: “Quả nhiên là có vài phần môn đạo, trình độ khoa học kỹ thuật xem như qua cửa."
Orochimaru đứng bên cạnh lên tiếng: “Hì hì, món đồ nhỏ như vậy lại có được năng lực bay lên không trung. Nếu như chuyển hóa thành lực lượng khác thì có thể bộc phát ra được uy lực mạnh mẽ hơn không?"
Aizen nói: “Ý của ngươi là... Khoa học kỹ thuật kết hợp với lực lượng?"
Boruto nói: “Thật ra thì ở thế giới chúng ta, khoa học kỹ thuật đã kết hợp với nhẫn thuật rồi."
“Vậy à? Xem ra đây quả là một con đường tốt. Chỉ là... Không biết sau khi khoa học kỹ thuật kết hợp với nhẫn thuật thì sẽ có uy lực tới mức nào?” Orochimaru suy tư.
Lúc này, trong không gian nhóm vang lên giọng nói của Diệp Húc.
“Vậy ngươi đi xem


Boruto


đi.”
“Đinh! Chúa Cứu Thế đã tải lên thành công


Boruto


.”
“Đinh! Orochimaru đã tải xuống thành công


Boruto


, đạt được 1000 điểm tích lũy."
“Đinh! Lý Phi đã tải xuống thành công


Boruto


, đạt được 1000 điểm tích lũy."
“Đinh! Lâm Chánh Anh đã tải xuống thành công


Borut


, đạt được 1000 điểm tích lũy."
...
Rất mau, mọi người đều tải xuống anime, khiến cho Diệp Húc lại đạt được bốn vạn điểm tích lũy lần nữa.
Hồng Thất Công: Hì hì, mới vừa ăn xong thịt rắn thì lại có anime để xem rồi.
Hồng Thất Công: Mỗi ngày như vậy... Thật quá tuyệt vời.
Râu Trắng: A ha ha ha ha! Đúng vậy!
Tần Thủy Hoàng: Hôm nay lại là một ngày không cần vào triều.
Naruto: Boruto? Tại sao


Ninja Hokage


không đổi thành


Naruto


chứ?
Boruto: Đại khái bởi vì ta là người quan trọng nhất trong thế giới của ta.
...
Diệp Húc nhìn tin nhắn trong nhóm một lúc rồi thu lại lực chú ý.
Lúc này, tia nắng ban mai như một tấm lụa mỏng chiếu xuống bàn sách.
Một vài chú chim sẻ nhỏ thi nhau nhảy nhót cạnh cửa sổ.
Tất cả... trông thật thư thái và nhẹ nhàng.
Diệp Húc vươn vai, ý niệm khẽ nhúc nhích, trong tay lập tức xuất hiện một Chong Chóng Tre.
“Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để cường hóa lần đầu cho Chong Chóng Tre. Sau khi cường hóa, Chong Chóng Tre sẽ biến thành Chong Chóng Thần."
Hiện giờ đối với Diệp Húc thì 2000 điểm tích lũy căn bản không là gì.
Hắn đồng ý không chút do dự: “Cường hóa!"
Chỉ thấy...
Xung quanh Chong Chóng Tre tràn ngập từng tia sáng màu vàng kim, sau đó nhanh chóng bám vào trên thân chong chóng.
Một lát sau, toàn bộ Chong Chóng Tre đã biến thành một màu vàng kim lấp lánh, lóe sáng vô cùng.
Diệp Húc đặt nó lên đầu, ý niệm khẽ nhúc nhích.
“Xoạt xoạt!"
Trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở trong khu rừng vùng ngoại ô cách xa trăm dặm.
Thấy vậy...
Diệp Húc lẩm bẩm: “Sau khi cường hóa sẽ có được Không Gian Chi Lực à?"
Tiếp theo, thân hình hắn lại chợt lóe lên, chớp mắt đã trở lại ký túc xá, Diệp Húc chậm rãi đi ra ngoài.
Lúc này, trên con đường vốn dĩ u tĩnh đã có rất nhiều học sinh.
Có người cầm chổi quét sân, có người nhặt rác hoặc ngắt cành cho cây... Tóm lại, mọi người vô cùng chăm chỉ.
Một số học sinh đi ngang qua tỏ vẻ nghi ngờ và bàn tán xôn xao.
“Hôm nay mọi người bị làm sao vậy?"
“Đúng vậy, vì sao ai nấy đều đang dọn dẹp? Trường học phải làm tổng vệ sinh à?"
“Chẳng lẽ... Là vị đại lãnh đạo nào đó sắp tới?"
“Không phải, chẳng lẽ ngày đó các ngươi không thấy được cảnh tượng rắn và giao long khổng lồ phá không mà đến sao?"
“Sao mà không thấy được chứ? Lúc ấy ta gần như sợ muốn chết! Loại uy thế kia thật sự quá khủng bố! Nhưng chuyện này thì có liên quan gì tới việc mọi người dọn dẹp?"
“Bởi vì chúng nó đều bị cường giả vô địch, ẩn nấp trong đại học Hoa Thanh chúng ta tiêu diệt trong nháy mắt! Chỉ cần giơ tay đã có thể tiêu diệt muôn vàn kẻ địch, cứu vớt Địa Cầu khỏi nguy hiểm. Điều này quả thực là... Không thể tưởng tượng!
Mà căn cứ theo phỏng đoán, vị cường giả này có thể là một người dọn vệ sinh, một người giữ sách thư viện, hoặc một người nào đó rất điệu thấp, dễ dàng bị chúng ta bỏ qua."
“Cho nên……"
"Đó là lý do tại sao mọi người tranh nhau dọn dẹp, vì để lưu lại ấn tượng tốt đối với vị cường giả vô địch kia, dù chỉ là một chút. Biết đâu sau này nó sẽ có ảnh hưởng cực lớn tới tương lai của bản thân thì sao?"
Nói tới đây, mọi người đều lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, tiếp tục gia nhập vào hàng ngũ quét dọn.
Diệp Húc đương nhiên nghe được những lời này, sắc mặt hắn trở nên cổ quái.
Ngày đó hắn chỉ muốn kiếm chút thịt rắn để làm mì sợi mà thôi...
Kết quả đã khiến cho nhiều thiên tài đại học Hoa Thanh biến thành công nhân dọn dẹp vệ sinh?
Diệp Húc sẽ không giải thích cái gì, hắn sờ sờ cái mũi, tiếp tục chậm rãi đi tới trước.
Lúc này, một giọng nói lớn đột nhiên gọi hắn lại.
“Người anh em Diệp Húc!"
Diệp Húc nhìn về hướng phát ra giọng nói.
Chỉ thấy...
Hồ Khoan đang bước nhanh về phía mình, hắn mang bao tay, đeo tạp dề, tay cầm hai cây chổi, nhìn chẳng khác gì một người công nhân vệ sinh.
“Người anh em Diệp Húc, thấy ta tốt không? Nào, mau cầm lấy đi. Hiện tại, chổi còn trân quý hơn cả vũ khí nữa đấy."
Hồ Khoan vừa nói vừa nhét một cây chổi vào tay Diệp Húc.
Diệp Húc đương nhiên là hiểu ý của đối phương, hắn cười nói: “So với cán chổi thì ta vẫn thích vũ khí hơn. Ngươi cứ từ từ quét đi, ta đi vào lớp học trước."
Hồ Khoan bừng tỉnh nói: “Cũng đúng, mấy ngày nữa là sẽ bắt đầu tuyển chọn bảng Chân Long rồi. Đúng là hiện tại ngươi không nên lãng phí quá nhiều thời gian vào việc dọn dẹp.
Người anh em Diệp Húc, cố lên, hãy cùng tiến vào bảng Chân Long với bang chủ bang Tạc Thiên của chúng ta!"
Diệp Húc gật đầu, tùy ý vẫy vẫy tay, chậm rãi đi về phía trước.
Lúc này mùi thịt thoang thoảng trong lớp học.
Các bạn trong lớp vẫn như thường lệ, cả đám vây quanh một chỗ cùng nhau ăn lẩu, ăn xiên que, vô cùng vui vẻ.
Bọn họ vừa ăn vừa bàn tán về sự xuất hiện của rắn và giao long khổng lồ.
Dọc đường đi thì Diệp Húc đã nghe nhiều phiên bản về chuyện này rồi, cho nên cũng không có để ý gì mấy, chỉ gắp một miếng thịt bò cho vào miệng.
Lúc này, lão sư Đỗ Lỗi với cái bụng bia chầm chậm bước vào lớp học.
Hắn hết sức tùy ý cầm một xâu thịt nướng lên rồi nhét vào trong miệng, sau đó gật gù, dường như đang khen ngợi kỹ thuật nướng BBQ của học trò mình.
Một lúc lâu sau, hắn mới nhớ tới cái gì, lau dầu mỡ xung quanh miệng rồi nói: “Đúng rồi, Diệp Húc, trường học bảo ta thông báo cho ngươi.
Năm ngày sau, mười người đứng đầu bảng Tiềm Long, trong đó có ngươi, sẽ cử hành Chân Long đại tái với tất cả thiên tài toàn thế giới ở đại học Hoa Thanh chúng ta. Mà mười người đứng đầu Chân Long đại tái sẽ có tên trong bảng Chân Long."
Đỗ Lỗi dừng một chút rồi lại nói: “Mấy ngày nay, ngươi không cần tới lớp, ở nhà điều chỉnh trạng thái cho tốt đi. Nếu gặp vấn đề gì thì có thể tìm ta hoặc lão sư khác bất cứ lúc nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận