Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 383: Tuyển Chọn, thế giới To be Hero!

Orochimaru: Hắc hắc, nếu lại cho ta thêm chút điểm tích lũy, có thể làm cho nghiên cứu của ta, tiến triển lớn hơn nữa.
Aizen: Báo danh.
Hồng Thất Công: Thế giới To be Hero? Ta nhớ... Hình như cởi quần áo, có thể triệu hồi ra Phục Hồn cường đại, trợ giúp bản thân chém giết kẻ địch đúng không?
Hồng Thất Công: Hắc hắc, quần áo càng nhiều, càng mạnh! Ta nhất định phải báo danh.
Tần Thủy Hoàng: Ta cũng báo danh!
Conan: Hả hả?
Iron Man: Muốn nói quần áo, không ai có thể so được với ta.
Iron Man: Nhiệm vụ lần này, giao cho ta đi!
Hòa Thân: Ta giống như... Cũng có thể tham gia một chút.
Sa Tiểu Quang: Các anh hùng, cuối cùng các ngươi cũng muốn tới cứu vớt thế giới chúng ta sao?
Sa Tiểu Quang: Thật... Thật sự tốt quá!
Sa Tiểu Quang: Nhưng, trước khi tới, nhất định phải sắp xếp thành viên tốt mới được.
Sa Tiểu Quang: @ Eren, một cái quần áo đều không có, còn muốn nghèo hơn so với ta, cho nên đừng tới.
Eren:..
Optimus Prime: Kia... Vậy còn ta?
Sa Tiểu Quang: Ngươi có quần áo hả? Đừng tới!
Optimus Prime:..
Tô Đại Cường: Muốn nói quần áo, ta đây cũng có.
Lý phi: Ta cũng có.
...
Tin nhắn trong nhóm, như sông dài chảy xiết, liên miên không dứt.
Hiển nhiên, tất cả mọi người đều vô cùng quan tâm nhiệm vụ.
Chúa Cứu Thế: Dựa theo quy luật cũ, người muốn tham gia nhiệm vụ, ném xúc xắc đi.
Trong phút chốc, vô số xúc xắc, quay đều thật nhanh trên màn hình.
Sau nửa ngày, Hồng Thất Công, Phùng Bảo Bảo, Yagami Raito ném được “6” điểm đầu tiên, có được tư cách tham gia nhiệm vụ lần này.
Hồng Thất Công: Hắc hắc, cuối cùng cũng đến phiên ta tham gia nhiệm vụ.
Hồng Thất Công: @ Sa Tiểu Quang, ngươi yên tâm, ta khẳng định sẽ giúp ngươi tiêu diệt kẻ địch.
Phùng Bảo Bảo: Không sai!
Sa Tiểu Quang: Các anh hùng, ta chờ các ngươi đến.
Chúa Cứu Thế: Nhiệm vụ lần này, do ta, Sa Tiểu Quang, Phùng Bảo Bảo, Hồng Thất Công và Yagami Raito cùng một tổ đội.
...
Thế giới To be Hero.
Sa Tiểu Quang chỉ mặc một chiếc quần đùi màu vàng kim, cười ôm cả bụng.
Siêu Ca chỉ mặc một cái quần đùi màu trắng, đẩy đẩy mắt kính trên mũi, nói: “Tiểu Quang, hôm nay sao vui như vậy?”
“Bởi vì các anh hùng sắp tới, thế giới này của chúng ta, rất mau sẽ có lại ánh sáng thôi!” Sa Tiểu Quang hưng phấn nói.
Tiếp theo, Sa Tiểu Quang không tiếp tục nhiều lời, đi đến tiến về phía trước.
Chỉ vào một khu đất trống, trong miệng lẩm bẩm.
“Về sau, xây một công viên giải trí ở chỗ này.”
“Bên kia bán kẹo.”
“Nơi này là cửa hàng đồ chơi.”
“Bên này là sở thú.”
...
Sa Tiểu Quang càng nói càng vui vẻ, đôi mắt đều ánh lên tia sáng.
Bộ dáng kia, giống như đã nhìn thấy các cửa hàng.
Siêu Ca nhìn bóng dáng Sa Tiểu Quang đi xa, lại đẩy đẩy mắt kính trên mũi, thấp giọng nói: “Anh hùng? Thế giới này, không có anh hùng.”
...
Sa Tiểu Quang đi tới bên cạnh bờ một con sông nhỏ, trong miệng vẫn nhắc mãi: “Nơi này có thể xây một công viên nhạc nước.”
“Đạp!”
Lúc này, một nữ sinh thon thả, đáng yêu, bất ngờ xuất hiện ở phía trước.
“Đây là nơi nào?” Nữ sinh nghi hoặc nói.
Sa Tiểu Quang nghe thấy, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn một cô gái có mái tóc thật dài, cái đùi thon dài, váy dài đáng yêu và đôi giày sạch sẽ, đôi mắt lập tức sáng lên.
Hưng phấn kêu lên: “Anh hùng anh hùng anh hùng...”
Rồi nhanh chóng lao về phía nữ sinh.
Nữ sinh ghét bỏ nói: “Này, ngươi đang làm gì đó?”
Thật sự, Sa Tiểu Quang chỉ mặc một chiếc quần đùi màu vàng kim, bộ dáng cực kỳ quái dị.
Mặt khác, nam nữ khác nhau, thật sự có vài điểm không khác nhau.
“Anh hùng... Ngươi gọi là Fubuta đúng không?” Sa Tiểu Quang hỏi.
“Ngươi làm sao biết tên của ta?” Nữ sinh nghi hoặc hỏi.
“Quả nhiên là ngươi, tất cả anh hùng đột biến đều là thật.” Sa Tiểu Quang nói.
“Cái gì là thật?” Fubuta hỏi.
Sa Tiểu Quang nói: “Ngươi là anh hùng thế giới chúng ta!
Đương nhiên, hiện tại, ngươi mới tiến vào thế giới chúng ta, khả năng còn chưa biết quá rõ. Trước để ta giới thiệu một chút. Thế giới chúng ta, có thể dựa vào suy nghĩ trong lòng, sử dụng quần áo triệu hồi ra Phục Hồn cường đại, bảo vệ chúng ta, trợ giúp chúng ta chiến đấu. Sở dĩ, ta kêu ngươi là anh hùng, vì ngươi mặc rất nhiều quần áo, có thể triệu hoán ra rất nhiều Phục Hồn cường đại.
Như ta chỉ mặc một cái quần đùi, chính là một người trần chuồng. Mà khi chúng ta cởi ra chiếc quần đùi cuối cùng này sẽ lập tức tử vong.”
“Đông!”
Khi Sa Tiểu Quang nói đến đây, chiếc quần đùi màu vàng kim trên eo trượt xuống, trực tiếp rơi xuống trên mặt đất.
Tức khắc, thân thể của Sa Tiểu Quang trần chuồng trước mặt Fubuta.
“Ngươi đang làm gì đó?” Fubuta kêu to.
Sa Tiểu Quang sờ sờ cái mũi, nói: “Gần đây áp lực thật sự quá lớn, nên ốm bớt.”
Đồng thời, khom lưng kéo lên chiếc quần đùi màu vàng kim, một lần nữa mặc lại trên người.
“Sa Tiểu Quang, cuối cùng cũng tìm được ngươi!” Từ xa, đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lẽo.
Tiếp theo, một đứa bé mặc quần đùi màu xám, tóc tím chậm rãi chạy tới từ xa.
Sa Tiểu Quang kinh sợ nói: “Không tốt, Đông Doanh Nhất Đao một trong bốn cán bộ lớn, đang đi tới!”
Dứt lời, Sa Tiểu Quang vội trốn phía sau Fubuta.
Đông Doanh Nhất Đao cười lạnh nói: “Muốn trốn? Trốn đâu cũng vô dụng! Xuất hiện đi, Phục Hồn của ta, áo khoác bông màu đen!”
“Xôn xao!”
Trong hư không, nhấc lên một luồng gió mạnh.
Tiếp theo, một người đàn ông cầm trong tay thanh đao dài, che mặt, vô cùng bất ngờ xuất hiện ở phía trước Đông Doanh Nhất Đao.
Chỉ thấy, người đàn ông che mặt vung đao một cái, bắn ra một ánh đao lẫm lệ.
“Oanh!”
Trong tức khắc, một tòa kiến trúc khổng lồ bên cạnh, trực tiếp bị cắt thành hai nửa như miếng đậu hủ.
m thanh ầm vang nổi lên bốn phía, bụi bay tứ tung, vô cùng uy thế làm cho người ta sợ hãi.
Sa Tiểu Quang lại không có quá nhiều ý muốn.
Nhưng, lông tơ toàn thân của Fubuta, lại dựng đứng lên.
Kinh sợ hét lớn: “Cái gì? Người kia... Một đao đã có thể chém đứt một tòa nhà cao tầng!”
“Đây là lực lượng Phục Hồn của ta!” Đôi tay của Đông Doanh Nhất Đao, cười đắc ý, nói, “Áo khoác bông màu đen, giải quyết bọn họ đi!”
Người đàn ông che mặt nghe vậy, bất ngờ quơ đao về phía Sa Tiểu Quang và Fubuta.
“Phanh!”
Sa Tiểu Quang và Fubuta đã chứng kiến sức mạnh mạnh mẽ của đối phương, đương nhiên sẽ không đánh lại, cả hai đều vội né tránh tới một bên.
Mà mặt đất nơi bọn họ đứng lúc trước, đã xuất hiện một cái khe nứt theo tiếng âm thanh vừa rồi, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Sa Tiểu Quang tận mắt thấy người đàn ông đeo khẩu trang đang muốn quơ đao về phía mình, biết tiếp tục né tránh cũng không phải biện pháp.
Vì thế, hét lớn: “Fubuta, nữ anh hùng, mau dùng lực lượng của ngươi đối phó hắn.”
Fubuta kinh hoảng nói: “Ta nào có lực lượng gì?”
“Mấy lời vừa rồi ta nói đều vô ích sao? Trong thế giới chúng ta, quần áo chính là lực lượng, mau xuất ra!” Sa Tiểu Quang nói.
Tiếp theo, cũng không hề nói thêm cái gì, trực tiếp bổ nhào vào trước mặt Fubuta.
Đồng thời, một tay tháo giày của Fubuta.
Trong phút chốc, một người đàn ông hình thể cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, bên hông treo thanh đao dài, xuất hiện ở phía trước.
Hắn quỳ một đầu gối xuống đất, nói với Fubuta: “Chủ nhân, chào ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận