Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 412: Phát động, Buster Call!

“Đạp đạp!"
Tên hải tặc kia liên tục lùi về phía sau, cuối cùng té ngã xuống đất như người trước đó.
“Băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ?"
“Ngươi không nhìn lầm chứ?"
“Làm sao mà bọn họ tới đây được?"
Những tên hải tặc khác không quá tin tưởng, nhanh chóng giơ kính viễn vọng nhìn về phía xa.
Chưa xem còn không có chuyện gì, sau khi xem xong thì mọi người hoàn toàn ngây dại.
“Tới…… Tới……"
“Thật…… Tới thật rồi."
“Tóc Đỏ và Râu Trắng…… Cùng nhau tới đây."
“Bùm!"
“Bùm!"
Một đám mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Sắc mặt ai nấy đều biến thành màu trắng xanh, mồ hôi rơi như mưa.
Cũng không trách họ có biểu hiện như thế.
Người có tên, cây có bóng.
Thật sự là…… Danh tiếng của Râu Trắng và Tóc Đỏ quá mức vang dội và dọa người.
Hai người trong Tứ Hoàng, ai nghe mà không sợ? Ai nghe mà không kinh hãi!
Cho dù vua hải tặc Roger còn sống, đồng thời gặp hai người họ cũng không dám lơi lỏng cảnh giác.
Khi thấy hai con thuyền Moby Dick và Red Force càng ngày càng tới gần, các hải tặc mới hoàn hồn trở lại.
Cả đám hét lớn: “Giong buồm… Mau! Giong buồm!"
Người lái tàu cũng phản ứng lại, hắn lao nhanh về phía trước như một con chim sẻ bị dọa sợ.
Ngay sau đó, tin tức về việc băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ sắp đến đảo Ác Manhanh chóng được lan truyền khắp nơi.
“Cái gì? Băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ muốn tới đảo Ác Ma?"
“Không thể nào!"
“Đó là hai Tứ Hoàng đấy!"
“Bọn họ có cần thiết tới đây không chứ?"
“Suy nghĩ như vậy thật sai lầm, thật ra thì không chỉ Râu Trắng và Tóc Đỏ tới đây thôi đâu, ta nghe nói Big Mom và Kaido cũng tới."
“Có người đã phát hiện tung tích của họ trên đảo Ác Ma."
“Ngươi nói bốn Tứ Hoàng đều tới nơi này?"
“Đây quả thật là chuyện cười mà!"
Lúc này, tên hải tặc vẫn luôn quan sát mặt biển bằng kính viễn vọng kêu to: “Không phải là chuyện cười! Họ tới thật rồi! Các ngươi mau nhìn xem bên kia!"
Mọi người vừa nghe vậy, lập tức lấy kính viễn vọng quan sát.
“Red Force, Moby Dick! Tới thật rồi!"
“Băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ xuất hiện thật rồi!"
“Đây…"
“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ hoảng loạn.
Họ tới đây vì tranh đoạt kho báu trong truyền thuyết, nhưng ai lại dám tranh đoạt với hai Tứ Hoàng đây?
Thậm chí, nếu hai Tứ Hoàng không vui, chỉ sợ một cái nhấc tay cũng đủ giết chết bọn họ.
Càng nghĩ thì mọi người càng sợ hãi.
Lúc này có người nói nhỏ: “Ngay cả Râu Trắng và Tóc Đỏ cũng tới đây, chỉ sợ trên đảo Ác Mathật sự có kho báu chân chính của Roger! Có khi nào sau khi lấy được nó thì ngươi sẽ lập tức trở thành vua hải tặc không?"
Vừa nghe được câu này, đôi mắt các hải tặc trở nên sáng rực.
Sắc mặt họ dần dần chuyển biến từ hoảng sợ sang kích động và hưng phấn.
Đúng vậy!
Nếu như vậy thì kho báu chắc chắn có thật.
Nếu không thì hai Tứ Hoàng cũng sẽ không cùng nhau nắm tay đến đây.
Đây là ích lợi và dụ hoặc tới mức nào?
Một số người bắt đầu hít thở dồn dập, đôi mắt từ từ đỏ ngầu.
Rốt cuộc, có người kêu lên: “Đi thôi, mau đi tìm kho báu!"
“Trước khi Râu Trắng và Tóc Đỏ tới thì ta phải lấy được kho báu!"
“Bảo tàng là của ta, không ai có thể cướp nó đi!"
“Ta chính là vua hải tặc tương lai!"
Hiện trường lập tức trở nên ồn ào và hỗn loạn, các hải tặc trên quảng trường như ong vỡ tổ, nháo nhào chạy vào sâu bên trong đảo Ác Ma.
Tiếng hò hét, tiếng bước chân chạy vội không dứt bên tai.
Vì kho báu trong truyền thuyết, họ sẽ làm tất cả mọi thứ!
Cho dù có chết thì cũng không hối tiếc!
Đây là hải tặc, không sợ sống chết, dũng mãnh vô địch!

Sâu dưới lòng đất đảo Ác Ma.
Tùng Đảo Điền với thân hình thấp bé, mái tóc thưa thớt nhìn chằm chằm vào một quả cầu thủy tinh tỏa ra ánh sáng nhạt, thu hết tất cả chuyện vừa rồi vào trong mắt.
Giọng nói ồm ồm của hắn vang lên: “Khặc khặc, rất tốt, rất tốt! Cứ tiếp tục như vậy, tất cả đều lại đây đi. Điều khiến ta bất ngờ là ngay cả Tóc Đỏ và Râu Trắng cũng tới. Quả thật là ông trời cũng giúp ta, sau ngày hôm nay, toàn bộ biển cả đều sẽ thuộc về ta! Khặc khặc khặc khặc khặc!"
Tiếng cười chói tai vang vọng dưới lòng đất như tiếng thét của lệ quỷ, vô cùng rợn người.
Tiếp theo, hắn cầm Ốc Sên Truyền Tin lên, nói: “Đô đốc Akainu phải không?"
“Ngươi là ai?” Akainu hỏi.
“Khặc khặc, ta là ai không quan trọng. Quan trọng là ngươi có muốn báo mối thù ở Marineford không?” Tùng Đảo Điền thấp giọng nói.
“Ngươi có ý gì?” Akainu trầm giọng hỏi.
“Khặc khặc, Râu Trắng, Tóc Đỏ và rất nhiều hải tặc khác đều đang đi tới đảo Ác Ma, nếu lúc này ngươi phát động Buster Call thì sẽ một lưới bắt hết!” Tùng Đảo Điền cười nói.
“Tại sao ta phải tin tưởng ngươi?” Akainu nói.
“Khặc khặc, ngươi có thể không tin." Sau khi nói xong câu này, Tùng Đảo Điền lập tức cắt điện thoại.
Chỉ để lại Akainu ngồi trên ghế chính, sắc mặt đen tối khó đoán.
Hắn nhớ lại trận chiến ở Marineford.
Đó là sự sỉ nhục của hắn, một sự sỉ nhục vĩnh viễn không thể xóa nhòa.
Trận chiến kia đã khiến cho vô số hải quân thương vong.
Bản thân Akainu cũng bị đánh tới bán sống bán chết.
Marineford suýt nữa bị bắn chìm.
Kết quả, cuộc hành hình thất bại.
Tất cả nhân vật quan trọng bên hải tặc, không có một ai tử vong!
Chuyện này khiến cho hải quân bị toàn thế giới nhạo báng, cho dù đi tới đâu thì cũng không dám ngẩng đầu.
Thậm chí người dân còn yêu cầu thay đổi toàn bộ lãnh đạo hải quân.
Mỗi khi nhớ tới chuyện này đều làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.
Akainu nắm hai tay thật chặt, gân xanh trên cánh tay như rắn nước, phập phồng và vặn vẹo.
“Xoạt xoạt!"
Ngay sau đó, một khối dung nham khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên nắm tay của Akainu, lóe ra ánh sáng chói mắt.
“Tí tách!"
Dung nham nhỏ giọt xuống đất, nháy mắt đã tạo thành một cái hố sâu hoắm.
Khói đen cuồn cuộn, vô cùng đáng sợ.
Gần như không có lúc nào mà Akainu không nhớ tới việc báo thù, nghĩ tới việc tiêu diệt băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ, nghĩ tới việc quét sạch toàn bộ hải tặc.
Nhưng hắn không có cơ hội này.
Bởi vì số người có hạn, hắn cũng không biết hướng đi của băng hải tặc Râu Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ.
Hơn nữa, hắn còn có một nỗi sợ khác.
Hắn vẫn còn nhớ như in chiêu Hủy Thiên Diệt Địa của Diệp Húc.
Quá mức đáng sợ!
Mỗi khi nhớ tới thì Akainu không khỏi rùng mình.
Nhưng kể từ sau trận Marineford thì người này giống như bốc hơi, chưa từng xuất hiện lại lần nữa.
Akainu chậm rãi đứng dậy, đi qua đi lại ở trong phòng.
Hiển nhiên, hắn đang tự hỏi lợi và hại.
Rất lâu sau, cuối cùng hắn cũng dừng bước, trầm giọng nói: “Người kia đã biến mất lâu như vậy rồi, tất nhiên sẽ không dễ dàng xuất hiện lần nữa! Cho dù hắn xuất hiện thì cũng tuyệt đối không thể sống sót dưới Buster Call! Huống chi trong khoảng thời gian này, lực lượng và vũ khí bên phe ta đều có tiến bộ vượt bậc..."
Nói tới đây, đôi mắt của Akainu trở nên cực kỳ sắc bén như dao, đáng sợ và tản ra sát khí vô tận.
Cuối cùng, hắn cao giọng nói: “Đây là lúc để ta lấy lại uy danh cho hải quân! Phát động Buster Call!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận