Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 388: Hoàn thành nhiệm vụ, không đồng ý!

Theo thời gian trôi qua, khí đen trên bầu trời càng thêm nồng đậm, đồng thời nhanh chóng ngưng tụ.
Dần dần hình thành một Ma Vương cái thế dữ tợn khủng bố, giương nanh múa vuốt, hình thể to lớn, giống như có thực lực xé rách bầu trời.
Ma vương gào lên một tiếng, toàn bộ trời đất chấn động.
Bốn đôi cánh to đen nhánh nhẹ nhàng mở ra, tạo nên một cơn gió lốc cuồng bạo.
Cát đá bay tứ tung, cây cối hoa cỏ tác hưởng.
Fubuta, Sa Tiểu Quang, Hồng Thất Công... và bốn người đàn ông mặc áo đen còn lại thấy thế đều sửng sốt.
Bọn hắn dựng thẳng tóc gáy lên, từ trong lòng sinh ra một sự sợ hãi và bối rối.
"Ông!"
Lúc này, Ma Vương dùng một đôi mắt tỏa ra ánh sáng yêu dị, chăm chú nhìn Yagami Raito.
"Bái kiến chủ nhân."
m thanh như sấm, làm cho lỗ tai người khác đau nhức.
Khí thế như núi, ép tới hai chân người ta run rẩy.
Nếu như là người bình thường thì chỉ sợ lúc này đã không thể tự kiềm chế.
Mà Yagami Raito thì dùng sức hít vào một hơi, suy nghĩ như bánh răng nhanh chóng chuyển động.
Nơi này là thế giới To Be Hero.
Ở thế giới này, có thể dùng quần áo triệu hồi ra các loại Phục hồn.
Giống như người đàn ông anh tuấn lúc trước, đùi gà và xẻng.
Ma Vương trước mặt là Phục hồn của mình, hắn toàn tâm toàn ý nghe lệnh của mình.
Cho dù không phải thì có đại nhân Chúa Cứu Thế ở bên cạnh, hắn có thể giúp mình giải quyết tất cả nguy cơ.
Nghĩ tới đây, eo của Yagami Raito lập tức thẳng lên.
Quát to: "Phục hồn của ta, giết chết tất cả những quái vật và người áo đen kia cho ta!"
Ma vương nhìn thật sâu vào trong đôi mắt của Yagami Raito, hình như cảm thấy một tia kinh dị.
Nhưng hắn vẫn cung kính nói: "Như ngài mong muốn, chủ nhân của ta!"
Chỉ thấy...
Bốn đôi cánh của Ma Vương đồng thời mở ra.
"Xoạt!"
Vạn đạo đao gió lẫm lệ màu đen giống như là gió táp mưa rào, điên cuồng trào lên.
"Ầm!"
"Ầm!"
Trong chốc lát, lít nha lít nhít quái vật giống như bọt khí, cùng nhau vỡ vụn.
Nhìn qua đều biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó, Ma Vương xuất hiện phía trước một người áo đen, tiện tay đánh ra một cái.
"Xoẹt!"
Người áo đen ứng thanh sau đó một phân thành hai, máu tươi chảy ra.
Vẫn chưa hết, ma vương tiện tay sờ mó.
"Xoạt!"
Trái tim dính đầy máu của một tên khác người áo đen xuất hiện tại ở tay hắn.
Sau đó, cái đuôi như trường kích của Ma Vương giống như tùy ý hất lên.
"Xùy!"
Trên cổ người áo đen thứ ba lập tức xuất hiện một cái lỗ máu lớn bằng miệng chén.
Thân hình Ma Vương lóe lên, đến trước mặt một người áo đen cuối cùng.
Chỉ thấy hắn bỗng nhiên mở rộng cái miệng của mình ra, một ngụm ăn tên người áo đen cuối cùng vào trong miệng.
"Bẹp, bẹp!"
Dùng sức nhấm nuốt, máu tươi như trụ.
Dữ tợn, khủng bố!
Đến tận đây, năm người áo đen đều đã chết hết.
Yên tĩnh!
Toàn bộ hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người... đều ngây ngốc nhìn Ma Vương vẫn còn đang nhấm nuốt người áo đen.
Chỉ cảm thấy lưng trở nên lạnh lẽo.
Thực tế là, hắn thể hiện ra lực lượng quá mạnh mẽ và đáng sợ.
Lúc này, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên vang lên một trận âm thanh thanh thúy.
"Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ, nhóm 5 người chém giết tiểu phân đội Ác Ma."
"Đinh! Phát động hệ thống gấp bội, ban thưởng X4 điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Yagami Raito thu hoạch được 30 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Phùng Bảo Bảo thu hoạch được 12 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế thu hoạch được 6 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Hồng Thất Công thu hoạch được 6 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Sa Tiểu Quang thu hoạch được 6 vạn điểm tích lũy."
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Húc lại vang lên một âm thanh.
"Đinh! Phát động hệ thống gấp bội, thu hoạch được 12 vạn điểm tích lũy."
Tô Đại Cường: Ta nhìn thấy cái gì? 30 vạn điểm tích lũy! Cũng quá dọa người rồi!
Quách Tương: Hình như... Đây còn là lần đầu tiên có người trong một lần thu hoạch được 30 vạn điểm tích lũy.
Ngụy Vô Tiện: Lợi hại.
Shanks: Hi vọng đại nhân Chúa Cứu Thế cho ta mặt mũi, nhiệm vụ lần sau cũng cho ta thu hoạch được 30 vạn điểm tích lũy.
Tần Thủy Hoàng: 30 vạn điểm tích lũy, thật là một con số khiến người ta ao ước.
Naruto: Hừ! Lần sau chắc chắn ta cũng có thể thu được 30 vạn điểm tích lũy.
Naruto: Bởi vì, điểm vua tích lũy là ta!
Conan: Ha ha, Phục hồn của Yagami Raito cũng rất mạnh.
Orochimaru: Ta hiện tại thật là càng ngày càng muốn hiểu rõ thế giới To Be Hero.
Aizen: Đúng là một thế giới không tệ.
Vô Tâm: A di đà phật.
...
Thế giới To Be Hero.
"Đạp đạp!"
Fubuta nhìn Ma Vương không ngừng nhấm nuốt người áo đen, rốt cục hai chân như nhũn ra, ngã trên mặt đất.
Yagami Raito nói với Ma Vương: "Ngươi làm rất tốt."
Ma Vương nhe răng, lộ ra máu thịt dính trong kẽ răng, cười nói: "Đây là chuyện ta nên làm, chủ nhân kính yêu của ta.
Chỉ có điều, kẻ địch vừa rồi hình như hơi quá yếu.
Còn có những người khác cần giải quyết không?"
Ma vương nói đến đây, một đôi mắt lạnh lẽo quét qua người của Diệp Húc, Phùng Bảo Bảo và Hồng Thất Công.
Giọng điệu này, là muốn giết bọn người đại nhân Chúa Cứu Thế?
Nói đùa cái gì vậy?
Đúng là Ma Vương vừa rồi hiện ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng, cũng tuyệt đối không thể nào đánh đồng với đại nhân Chúa Cứu Thế.
Bởi vì, đại nhân Chúa Cứu Thế là Thần Linh vô thượng chân chính... Đừng nói chém giết Ma Vương, cho dù phá hủy thế giới, tận diệt vũ trụ cũng không đáng kể.
Lỡ như... đại nhân Chúa Cứu Thế vì vậy mà có gì hiểu lầm với mình?
Nghĩ tới đây, trên trán Yagami Raito lập tức toát ra một tầng mồ hôi rịn.
Yagami Raito vội nói: "Không cần, ngươi nhanh nghỉ ngơi đi."
Ma Vương nhe răng cười một tiếng, nói: "Nếu đã như vậy, lần sau gặp lại."
"Xoạt!"
Lập tức, cơ thể Ma Vương tiêu tán trở thành khí đen nồng đậm.
Những khí đen nyaf lại nhanh chóng ngưng tụ, biến thành một cái áo khoác.
Nhưng lúc này phía trên áo khoác lại có thể mấy dấu vết đỏ tươi như là máu, nhìn qua vô cùng lạnh lẽo và quỷ dị.
Yagami Raito nhớ đến đến vết thương trên giày của Fubuta, hắn biết đây là vết máu Ma Vương vừa mới ăn người áo đen lưu lại.
Nhưng Yagami Raito lại không ghét bỏ chút nào, trực tiếp mặc áo khoác lên người.
Tiếp theo, khom lưng nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, thật xin lỗi...
Vừa rồi Phục hồn của ta, hơi vô lễ."
Diệp Húc không thèm để ý nói: "Ta còn đang hơi ngứa tay.
Đáng tiếc, hắn không chịu ra tay."
Hồng Thất Công sờ mũi, cười nói: "Hắc hắc, đạt được 6 vạn điểm tích lũy."
"A, kết thúc." Phùng Bảo Bảo tiếc nuối nói: "Đáng tiếc không có người đánh."
Phùng Bảo Bảo nói, nhặt hai cái xẻng mới từ dưới đất lên, dùng ánh mắt vô cùng ngu ngơ chăm chú nhìn Hồng Thất Công đầu.
Hồng Thất Công bởi vì mới thu hoạch được điểm tích lũy mà cao hứng không thôi, lúc này, lại không hiểu phía sau mát lạnh.
Cảnh giác nói: "Phùng... Phùng Bảo Bảo, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?
Ngươi sẽ không phải... Ngươi muốn dùng xẻng đánh đầu của ta chứ?"
Phùng Bảo Bảo giơ ngón tay cái lên nói: "Ngươi nói đúng, vậy ngươi đồng ý cho ta đánh sao?"
Sau đó, nàng cũng không đợi Hồng Thất Công trả lời, huy động xẻng đập về phía đầu Hồng Thất Công.
"Vù!"
Hồng Thất Công phản ứng rất mau lẹ, vội vã né tránh đến một bên, cảm nhận được gió mát từ xẻng diện mang đến.
Sợ hãi kêu lên: "Ta không đồng ý!"
Phùng Bảo Bảo nghe vậy thì, nháy mắt một chút.
Sau đó, cầm xẻng trên đầu Hồng Thất Công, dùng sức vỗ một cái.
Lúc này mới nói: "Sao ngươi không nói sớm không đồng ý nha."
Hồng Thất Công:...
Bạn cần đăng nhập để bình luận