Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 445: Chân Vũ Ba Mươi Sáu Thức, cường hóa!

Ông nội, Jonouchi và Anzu dụi mắt liên tục, cả ba không khỏi ngây ngẩn cả người.
Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Biến mất!
Mới chớp mắt một cái mà ba người sống sờ sờ đã không thấy đâu!
Ông nội khó có thể tin, nói lắp bắp: “Họ, họ…"
Muto Yugi cười nói: “Họ đã đi rồi."
“Đi rồi?"
Muto Yugi gật đầu, nói: “Đúng vậy, ông nội, Jonouchi, Anzu, ta có một chuyện muốn nói với mọi người…."
...
Nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Nobita: Wow! Đại nhân Chúa Cứu Thế, Naruto và Inuyasha đều chơi bài ma thuật, thật là quá hâm mộ!
Nobita: @ Iron Man, ngươi nhất định phải sớm nghiên cứu thành công nha.
Iron Man: Không thành vấn đề.
Ngụy Vô Tiện: Hì hì, xem ra sau này chúng ta có trò chơi mới để chơi rồi.
Ngụy Vô Tiện: @ Lam Vong Cơ, chờ khi nào Iron Man chế tạo thành công thì hai chúng ta thử đấu một ván nhé, ngươi thấy thế nào?
Lam Vong Cơ: Được.
Hinamori Amu: Đây là tương ái tương sát trong truyền thuyết à?
Ngụy Vô Tiện:...
Lam Vong Cơ:...
All Might: Bài ma thuật đúng là một thứ không tệ.
Na Tra: Xí, chỉ là bài ma thuật mà thôi, có gì đặc biệt chứ?
(Trong lòng Na Tra: A, ta cũng muốn chơi, mau chế tạo thành công đi.
Đến lượt ta, rút bài!
Quá ngầu, quá tuyệt vời!)
Sa Tiểu Quang: Chờ mong trò chơi bài ma thuật xuất hiện.
Saitama: Ta cũng rất chờ mong.
Esdeath: A! Cho dù là chiến đấu, chơi trò chơi hay là đánh cờ vây thì đại nhân Chúa Cứu Thế vĩnh viễn làm cho người ta phải mê muội!
Hồng Thất Công: Hì hì, cho nên ngươi lần nữa không nhịn được run rẩy phải không?
Esdeath: Đúng vậy!
...
Sau khi nhìn tin nhắn trong nhóm một hồi thì Diệp Húc chậm rãi thu hồi lực chú ý lại.
Hắn nằm ở trên chiếc giường mềm mại, liếc nhìn ánh nắng vàng rực rỡ ở nơi xa, thân hình lóe lên, chớp mắt đã xuất hiện trong khu rừng vùng ngoại ô.
Sau đó Diệp Húc chuyển sự chú ý của mình đến


Chân Vũ Ba Mươi Sáu Thức


trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Đây là công pháp mà Trần Bắc Huyền vừa đưa cho hắn cách đây không lâu.
“Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để tiến hành cường hóa


Chân Vũ Ba Mươi Sáu Thức


lần đầu.
Sau khi cường hóa,


Chân Vũ Ba Mươi Sáu Thức


sẽ biến thành


Thần Vũ Ba Mươi Sáu Thức


.
Đồng thời, những hạn chế về Tiên Pháp, Linh Lực cũng sẽ được loại bỏ."
“Cường hóa!"
“Đinh, cường hóa thành công!"
“Có sử dụng hay không?"
Diệp Húc hơi chần chờ, sau đó ý niệm khẽ nhúc nhích, Huyễn Thế Kiếm tỏa ra vô số vầng sáng lập tức xuất hiện giữa bầu trời.
Mọi thứ trong phạm vi trăm dặm nháy mắt bị bao phủ ở bên trong.
Thấy vậy, Diệp Húc mới tiếp tục nói: “Sử dụng!"
“Có muốn sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để tìm hiểu nhanh chóng hay không, chủ nhóm được ưu đãi 100 điểm tích lũy mỗi phút."
“Có!"
“Xoạt!"
Trong phút chốc, một, hai, ba…… Tổng cộng ba mươi sáu tia sáng màu vàng kim bắn ra, chúng giống như những tấm lụa dát vàng rực rỡ thượng hạng không ngừng xoay tròn xung quanh Diệp Húc.
Trong khoảnh khắc này, cả người Diệp Húc cũng nở rộ ra vô số ánh sáng vàng kim sáng lạn như là thiên thần giáng thế, vô cùng thánh khiết. Nếu như có người nhìn thấy cảnh tượng này thì nhất định sẽ quỳ xuống cúng bái.
Một lát sau, ba mươi sáu tia sáng màu vàng kim đột nhiên phóng lên bầu trời giống như ba mươi sáu cây cột chống trời, lóa mắt, chói lọi, chống đỡ trời đất, ổn định bốn biển.
Một lúc lâu sau, trên bề mặt ba mươi sáu cây cột trời kia xuất hiện vô số bóng hình màu vàng kim đang vung nắm tay, giơ chân đá, tri triển quyền cước.
Cùng lúc đó, khắp trời đất cũng xảy ra biến hóa liên tục theo động tác của những bóng người kia.
Khi thì một cơn gió vàng kim thổi qua, khi thì một cơn mưa vàng trút xuống… Vô cùng huyền diệu.
Các hiện tượng này khiến cho rừng rậm, đất đai, núi sông, thậm chí tất cả vạn vật đều trở nên vàng rực, lộng lẫy và bắt mắt.
Một lát sau, toàn bộ thế giới… tất cả ánh sáng màu vàng đều hội tụ về phía ba mươi sáu cây trụ trời kia.
Tiếp theo, ba mươi sáu cây cột kia từ từ biến thành ba mươi sáu vị Chân Thần lấp lánh ánh sáng màu vàng.
Có người đứng hiên ngang, có người chắp tay trước ngực, có người mở Thiên Nhãn...
Cuối cùng, tất cả đều hóa thành một vệt sáng rồi chui vào trong cơ thể của Diệp Húc.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Húc đột nhiên mở bừng mắt, lúc này hai tròng đen của hắn giống như ánh mặt trời chói chang.
Hắn nhẹ nhàng nắm tay rồi vung lên.
“Đùng!"
Trời đất nháy mắt sụp đổ, vỡ vụn.
Các lỗ đen xuất hiện trên bầu trời.
Dung nham trên quay cuồng mặt đất.
Tận thế buông xuống, cực kỳ đáng sợ.
Diệp Húc không thể không vội vàng thu hồi đòn tấn công lại.
Hắn nâng tay lên vỗ nhẹ một cái, giống như bàn tay của đấng tạo hóa sở hữu sức mạnh thay đổi trời đất.
Trong phút chốc, bầu trời trong xanh trở lại, mặt đất bằng phẳng và núi rừng nhấp nhô.
Thấy vậy, Diệp Húc mới vừa lòng gật đầu, khóe miệng của hắn hơi cong lên một chút, khen ngợi: “Sức mạnh không tệ!"
Tiện đà, hắn lại tập trung sự chú ý vào hệ thống thuộc tính trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Năng lượng: 50000/50000.
Điểm tích lũy: 553200.
Cấp bậc: Cấp Hằng Tinh.
...
Thay đổi!
Năng lượng: 55000/55000.
Điểm tích lũy: 53200.
Cấp bậc: Cấp Hằng Tinh.
Diệp Húc lại lần nữa nắm chặt tay, nói: “Mới chỉ gia tăng được một phần mười lực lượng thôi à? Thôi được rồi, tạm thời cứ như vậy đã."
Mới chỉ gia tăng một phần mười lực lượng thôi?
Nếu như bị người khác nghe thấy câu này, chỉ sợ người đó sẽ tức giận tới mức muốn hộc máu.
Phải biết rằng, tu vi càng cao thì càng khó gia tăng lực lượng.
Mà Diệp Húc chỉ cần thời gian một hơi thở thôi là đã có thể tăng lên một phần mười rồi.
Đây là một việc đáng sợ tới mức nào?
Mà hắn giống như vẫn còn chưa thỏa mãn nữa?
Diệp Húc lắc đầu, nói: “Tan vỡ đi, Huyễn Thế Kiếm!"
Huyễn Thế Kiếm lơ lửng trên bầu trời lập tức tan vỡ như là bọt nước.
Tiếp theo, thân hình của Diệp Húc chợt lóe, chớp mắt đã trở lại trong ký túc xá đại học Hoa Thanh.
...
Ở một nơi khác.
Giáo dục tổng đốc Trương Đào, Nhân Vương Phương Bình, Lang Vương của nước M, Tuyết Thần, Lôi Vương của nước D, đại sư Khoa Mễ của nước Y, Xà Vương của nước R và những người khác tụ tập lại và ngồi trong phòng họp.
Xà Vương nói với giọng khàn khàn: “Chân Long Đại Tái đã kết thúc rồi, vậy chúng ta cũng nên quyết định người tiến vào núi Tam Giới đi chứ?”
“Chuyện này còn quyết định gì nữa? Cứ theo thông lệ là được rồi." Lang Vương xoa xoa nắm tay.
Phương Bình nói: “Thông lệ? Ta nhớ năm trước hình như là tỷ lệ phân phối dựa theo thứ tự xếp hạng trong Chân Long Đại Tái.
Lần này, Hoa Hạ chúng ta có tổng cộng bảy người được tiến vào top mười, dựa theo tỉ lệ phân chia sẽ là ba phần năm."
“Ba phần năm? Vậy quốc gia và các thế lực còn lại phải chia như thế nào?
Còn nữa, năm trước chỉ là trường hợp đặc biệt thôi, làm sao có thể nói là thông lệ được?
À, cũng đúng thôi, ta đã quên… Phương Bình chỉ mới tiến vào núi Tam Giới một năm, hắn chỉ là một người trẻ tuổi, căn bản không biết tình huống trước kia là gì.
Cho nên ta khuyên ngươi đừng có đưa ra bất kỳ lời phát biểu nào nữa." Lang Vương thản nhiên nói.
Lời này… Quả thực chính là đang nói Phương Bình chỉ là một thằng nhóc con miệng còn hôi sữa.
Người lớn bàn chuyện, con nít con nôi đừng xen mồm vào.
Phương Bình hơi nhăn mày.
Nhưng hắn cũng không lập tức cãi lại.
Ngay sau đó, Lôi Vương lại nói: “Nếu dựa theo thông lệ, vậy thì nước D chúng ta có một phần tư cách tiến vào."
“Nước M chúng ta được một phần rưỡi." Lang Vương nói.
“Nước R chúng ta được một phần." Xà Vương tiếp lời.
“Nước Y chúng ta cũng được một phần." Đại sư Khoa Mễ lên tiếng.
...
Mọi người ở trong phòng sôi nổi bàn luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận