Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 405: Nấu nướng, thơm!

Chúa Cứu Thế: Được, vậy các ngươi lại đây đi.
Tiếp theo, trên màn hình xuất hiện bao lì xì của Sōma Yukihira và Tiểu Đương Gia.
Hai người nhanh chóng nhấn mở, bên trong tất cả đều là bùa Xuyên Việt.
Ngay sau đó, Sōma Yukihira và Tiểu Đương Gia cùng nhau xuất hiện ở thế giới One Piece.
Quách Tương: Oa! Đại ca Chúa Cứu Thế bọn họ lại muốn tổ chức tiệc ở trên du thuyền. Hâm mộ. jpg.
Hồng Thất Công: Hơn nữa, còn là Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira cùng nhau nấu nướng, nước miếng của ta sắp không nhịn được mà chảy ra.
Minato: Bữa tiệc lần trước, giống như là ngày hôm qua, hương vị kia…… Thật quá tuyệt vời.
Lam Nhiễm: Qủa thật không tồi.
Tần Thủy Hoàng: Nói về mỹ thực của Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira, ta đột nhiên cảm thấy tổ yến trong miệng không ngon.
Uchiha Madara: Chỉ là một ít thức ăn mà thôi, cần thiết như thế sao?
Cát Tiểu Luân: Chỉ là một ít thức ăn? Kia chính là món ăn do Sōma Yukihira và Tiểu Đương Gia làm!
Hòa Thân: Ha hả, có lẽ do tiên sinh Madara còn chưa có ăn qua thức ăn của Sōma Yukihira vàTiểu Đương Gia.
Hòa Thân: Hương vị tươi ngon, màu sắc diễm lệ…… Màu sắc, hương vị tất cả đều đạt tới cực hạn!
Hòa Thân: Đó chính là tiên vị chân chính.
Uchiha Madara: Dù ăn ngon như thế nào, cũng chỉ là đồ ăn dùng để lấp đầy bụng mà thôi.
Hòa Thân: Ha hả, chờ ngươi ăn đồ ăn của Sōma Yukihira và Tiểu Đương Gia, sẽ không nói như vậy nữa.
Uchiha Madara: Mặc dù là đồ ăn, ở trong mắt ta cũng chỉ là mì sợi, cơm chiên bình thường, không có gì khác nhau.

Thế giới One Piece.
Thatch nhìn đến phía sau thấy Tiểu Đương Gia, như học sinh gặp được thầy giáo mà mình kính trọng nhất, trên mặt tràn đầy kích động và kính trọng.
Bước nhanh đi tới, nắm chặt tay Tiểu Đương Gia, nói: “Tiên sinh Tiểu Đương Gia, ngươi đã đến rồi.”
Cũng không nghĩ đến, Thatch sẽ như thế.
Bởi vì, hắn ngoại trừ là hải tặc ngoài biển, còn là một người đầu bếp ưu tú, đặc biệt vô cùng yêu thích nấu nướng.
Lần trước Tiểu Đương Gia bày ra trù nghệ, sớm đã hoàn toàn thuyết phục hắn.
Tiểu Đương Gia có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái ót, nói: “Chào ngươi, tiên sinh Thatch.”
Bên cạnh Sōma Yukihira kích động nói: “Những thứ trên boong tàu này chính là bắt về từ biển sao?
Ha ha, thật sự quá lớn.
Nhìn qua…… Rất thú vị!
Ta nên ngẫm lại làm sao nấu được món ăn ngon đây.”
Nhắc tới nấu nướng, Tiểu Đương Gia lập tức tỉnh táo tinh thần, nói: “Con cá này rất tươi, thịt rất mềm……”
“Hắc hắc, ta đã có chút gấp không chờ nổi muốn nấu ngay.” Sōma Yukihira hưng phấn nói.
Shanks bên cạnh thấy vậy, nói: “Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira nấu ăn sao?
Xem ra…… Ta phải kêu nhóm thuyền viên ở đây mới được.”
Râu Trắng gật đầu nói: “Đều kêu lên đây hết đi.”
Rất nhanh, Lucky Roo, Yasopp, Benn Beckman và đám người Rockstar tất cả đều tập trung tại đây.
Bọn họ nhìn thấy Tiểu Đương Gia, đôi mắt nhao nhao sáng lên, trong óc như đã bắt đầu nhớ tới mùi vị lần trước, tất cả đều nhịn không được mà nuốt nước miếng.
Lúc này, Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira đã đi tới trước tấm thớt, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Rồi sau đó, cùng nhau cầm lấy dao phay.
“Thịch thịch thịch!”
Chỉ nghe được một âm thanh nặng nề, trên boong tàu hơi bập bềnh, những miếng ớt xanh, hẹ và các gia vị khác có kích thước như nhau, được đặt ngay ngắn trên đĩa.
Tiếp theo, hai người nhanh chóng động dao phay.
“Xoạt xoạt!”
Ánh dao như gương, sáng lạn bắt mắt, tùy ý bay múa.
Mạnh mẽ, nhanh nhẹn.
Vẩy cá, xương cá, nhanh chóng bị loại bỏ, cũng nhanh chóng bị cắt thành các miếng cá phi lê có độ dài như nhau.
Ở trong mắt mọi người, đây căn bản không phải nấu nướng.
Đây là kiếm nghệ xuất sắc, thậm chí, có thể nói là một môn nghệ thuật!
Mọi người xem đến say mê, vô cùng ngơ ngác.
“Lên!”
Không biết khi nào, phía sau Clint Barton treo thanh kiếm lớn, đi tới trên boong tàu này.
Đôi mắt hắn sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira, nghiêm túc nói: “Kiếm thủ, kiếm thủ trời sinh!”
Giọng nói của Clint Barton, giống như ném xuống một cục đá ở mặt hồ tĩnh lặng, gợi lên những gợn sóng, làm mọi người phục hồi tinh thần lại.
“Clint Barton? Hắn lên thuyền khi nào vậy ?”
“Không biết.”
“Đây…”
“Hắn chính là một trong Thất Võ Hải!”
“Kiếm khách đệ nhất thiên hạ!”
Các hải tặc không ngừng nghị luận, trên mặt tràn đầy vẻ cảnh giác.
Một tay của Shanks đặt ở trên vai Clint Barton, cười nói: “Ngươi đã đến rồi.”
Mọi người thấy vậy, hơi nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ đã rõ, Clint Barton được Shanks mời đến.
Clint Barton tiếp tục nhìn chằm chằm Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira, nói: “Ta tới dạy bọn họ luyện kiếm, sau này bọn họ khẳng định sẽ trở thành Đại Kiếm Khách mạnh nhất!”
Kiếm khách mạnh nhất thế giới, chủ động mở miệng thu đồ đệ!
Các hải tặc lắng nghe vậy, thẫn thờ một lúc, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira, tràn đầy hâm mộ.
Nếu được làm đồ đệ của Clint Barton, sau này định có thể vang vọng thế giới.
Shanks cười nói: “Clint Barton, bọn họ sẽ không theo ngươi học kiếm.”
Clint Barton hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì, bọn họ là đầu bếp.” Diệp Húc trả lời.
“Đầu bếp?” Lông mày của Clint Barton hơi nhăn lại, lại nói, “Lần trước, ngươi đi đến Marineford?”
“Đúng vậy.” Diệp Húc nói.
Clint Barton không nói thêm nữa gì nữa, con ngươi vẫn như cũ gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Đương Gia và Sōma Yukihira.
“Hô!”
Một làn gió bay thoảng từ xa tới, lan tỏa hương thơm nồng đậm đến đây.
Mọi người nhẹ nhàng hít vào một hơi, chân lông toàn thân lỗ đều mở ra, yết hầu không nhịn phát ra những âm thanh ực ực, nhịn không được nuốt nước miếng.
“Thơm, thơm quá.”
“Ta đã gấp không chờ nổi nữa, muốn ăn.”
“Bọn họ thật sự đang chế biến hải sản sao?”
“Đây quả thật… Quá tuyệt vời!”
“Không giống với hương vị lần trước, nhưng, vẫn tuyệt vời như vậy.”

Clint Barton nghe mùi hương trong không khí, trong con ngươi hiện lên một tia khác thường.
Shanks cười nói: “Thế nào, thơm không? Đợi lát nữa đến lúc ăn, mùi vị càng tuyệt hơn.”
Rockstar đứng ở một bên, dùng sức hút lấy mùi hương.
Tiếp theo, dùng ánh mắt vô cùng cảnh giác, nhìn đám hải tặc xung quanh.
Trong lòng âm thầm nói: “Hai lần trước, ta đều không thể cướp được mỹ thực. Lần này, ta nhất định phải cướp hết mới được!”
Rockstar nghĩ như vậy, lặng lẽ cất bước, đi gần về phía bàn ăn.
Lúc này, Tiểu Đương Gia nhấc lên nắp nồi, cũng nhanh chóng múc một phần mỹ thực bỏ vào trong chén.
Ngay lúc đó, Sōma Yukihira cũng đưa lên một phần mỹ thực.
Hai người cùng nhau nói: “Hoàn thành!”
“Chà!”
Rockstar không nói hai lời, liền lắc một cái tiến tới chỗ cái chén.
Nhưng …… tốc độ của Na Tra, càng nhanh hơn một chút, hắn trực tiếp nhảy lên cái bàn, bê chén, không nhanh không chậm nói: “Vừa đúng lúc bụng có chút đói, miễn cưỡng ăn chút vậy.”
Tuy rằng nói như vậy.
Nhưng, Na Tra lại cố gắng không cho nước miếng chảy ra ngoài.
Tiếp theo, hắn chậm rãi bê lên cái chén.
“Chà!”
Lúc này, mùi hương giống như núi lửa, ầm ầm bùng nổ, xông thẳng tận trời.
Na Tra bứng chén, cả người hoàn toàn ngây người.
Một lúc sau, hắn mới phản ứng lại, vội bỏ thịt cá và đồ ăn kèm vào trong miệng nuốt xuống.
“Bẹp, bẹp!”
“Lộc cộc, lộc cộc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận