Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!
Chương 77
Khúc trưởng lão đau khổ không thôi, nhưng con gái lão vì tâm ma mà chếc nên cũng không đi báo thù. Văn Khanh cũng không có ý muốn diệt cỏ tận gốc, dù sao Khúc trưởng lão hoàn toàn không biết chuyện giữa nàng và Khúc Thiên Ca, nàng ta sợ tiền tài làm động lòng người nên không hề kể với Khúc trưởng lão về không gian và chuyện nàng ta trọng sinh. Cho nên Khúc trưởng lão không tìm nàng, cô cũng mặc kệ lão, dù sao nguyện vọng của người ủy thác cũng chỉ muốn Khúc Thiên Ca chếc, không hề nhắc đến những người khác.
Mầm họa duy nhất đã được giải trừ, Văn Khanh càng ngày càng thoải mái. Bởi vì công pháp và ngộ tính của nàng hợp đạo âm dương, cho nên nàng hầu như không cần tu luyện, tu vi vẫn từ từ tăng lên. Văn Khanh thậm chí còn phải hao tâm tổn trí áp chế tu vi, bởi vì nàng có dự cảm: thời điểm nàng phi thăng cũng là lúc nàng phải rời khỏi thế giới này, Thiên Đạo ở đây sẽ không cho phép có biến số xảy ra.
Không cần tu luyện, Văn Khanh bắt đầu học luyện đan luyện khí, trận pháp phù đạovà những thứ linh tinh khác, dù sao cô cũng có rất nhiều thời gian rảnh. Hoặc là c.h.é.m gió cùng mấy lão bằng hữu, làm chút đồ nhắm, uống chút rượu ngon, cuộc sống tươi đẹp đến mức Văn Khanh gần như quên đi thực tại.
Mãi đến khi đám người Hoa Âm phi thăng. Mấy người bọn họ vốn là cao thủ Đại Thừa kỳ, chỉ cần có cơ duyên bọn họ nhất định sẽ phi thăng. Vấn đề này Văn Khanh có kiến thức vô cùng rộng rãi, kinh nghiệm cũng phong phú không kém, thường xuyên lơ đãng nói một câu để bọn họ hiểu ra, sau đó thì tỉnh ngộ, phủi m.ô.n.g một cái phi thăng.
Hoa Âm là người cuối cùng rời đi, Văn Khanh cảm thấy một mình cũng vô vị, ôm Tiểu Phượng Hoàng của nàng phi thăng, sau đó lại bị sét đánh về không gian vô tận.
Lúc trở lại tiểu viện, Văn Khanh có cảm giác dường như đã cách một đời người, nàng tiễn Hà Văn Khanh một đoạn đường, sau đó luyện hóa lực công đức. Phải đi nghỉ ngơi một chút, nếu không sẽ kiệt sức mất.
Cũng không biết ngủ bao lâu, Văn Khanh tinh thần sảng khoái, mỏi mệt tan biến. Lúc nhìn thấy Tiểu Phượng Hoàng tản bộ trong viện, nàng có chút buồn cười, "Ta nuôi ngươi lâu như vậy mà ngươi chẳng lớn thêm tí nào là sao?"
Tiểu Phượng Hoàng liếc nàng một cái, nói tiếng người: "Không phải thời kì sinh trưởng của thần thú rất dài à?"
"Dài cỡ nào thì cũng không thể ngàn năm không đổi chứ? Ta còn cho ngươi ăn nhiều linh thảo như vậy, ngay cả heo cũng hóa thành thần thú rồi, ngươi vẫn y như con gà!" Văn Khanh đổi giọng, kéo dài ngữ điệu: "Ta nói, không phải ngươi sợ ta ăn ngươi nên mới giả dạng như vậy chứ?"
Tiểu Phượng Hoàng vội vàng phủ nhận: "Không phải không phải, ta thì sợ cái gì hả!" Vừa nói vừa trốn ra sau, nó còn nhớ lúc trước nàng nói: Cả người ngươi còn không tới hai lạng thịt, không đủ nhét kẽ răng, cho nên mấy năm nay nó không dám để cân nặng của mình vượt quá hai lạng!
Văn Khanh cười một tiếng: "Được rồi, bớt diễn, ta biết tỏng rồi, khi đó thuận miệng nói đùa ngươi thôi, ngươi còn tưởng là thật! Ta nói ngươi vẫn nên khôi phục kích cỡ bình thường đi, thân thể nhỏ đi, đầu óc cũng kém phát triển, một ngàn tuổi mà vẫn ngốc như vậy!"
Tiểu Phượng Hoàng không tin, sợ đến lúc biến trở lại rồi sẽ bị nàng nhổ lông đem đi nướng ngay lập tức!
Văn Khanh đang muốn trêu chọc nó, lại nghe thấy tiếng Chuông Chiêu Hồn reo lên, vội dặn dò Phượng Hoàng một tiếng: "Đừng nói chuyện, có người đến."
*
"Văn Khanh, kiểm tra thể chất không đạt, cuối tuần thi lại!"
Văn Khanh vừa mở mắt đã nghe thấy một tiếng quát chói tai, cô còn chưa rõ tình huống, không dám tùy tiện mở miệng, người kia cũng không định nghe cô nói, nói xong thì quay người đi. Hắn vừa đi, bên cạnh có một cô gái chạy tới đỡ cô: "Văn Khanh cậu không sao chứ?"
Văn Khanh lúc này toàn thân bủn rủn bất lực. Cô dựa vào cô gái kia: "Tớ không sao."
Cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn xinh đẹp nghe vậy liền nở nụ cười: "Vậy thì tốt, đừng buồn vì bài kiểm tra nữa, tớ sẽ tập với cậu, lần sau nhất định có thể qua môn."
Văn Khanh cười cười: "Được, cảm ơn cậu, Tô Nguyễn."
Xem qua Vãng Sinh Thạch một chút, Văn khanh hiển nhiên nhận ra cô gái này chính là nữ chính đại nhân trong tương lai. Tại sao lại nói là tương lai, bởi vì nữ chính bây giờ còn chưa xuyên qua.
Nữ chính Tô Nguyễn vốn dĩ là một ca sĩ nổi tiếng toàn cầu, bởi vì chếc ngoài ý muốn, trọng sinh đến thế giới của "Tô Nguyễn" này.
Nguyên nhân cái chếc của "Tô Nguyễn" cũng rất cẩu huyết, chính là bây giờ ——
"Vậy thì tốt, đừng buồn vì bài kiểm tra nữa, tớ sẽ tập với cậu, lần sau nhất định có thể qua môn."
"Ai muốn tập với cậu? Cậu qua còn tôi thì không, bây giờ lại giả vờ giả vịt đến xem trò cười đúng không?"
Đây là lời của "Văn Khanh" trong cốt truyện gốc, cô liều mình đẩy "Tô Nguyễn" một cái, sau đó "Tô Nguyễn" ngỏm củ tỏi, bị Tô Nguyễn xuyên qua chiếm lấy thân xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận