Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 103


Ngay sau đó, một cung nữ chạy tới bẩm báo: "Bẩm báo bệ hạ, trưởng công chúa vừa mới sinh hạ một tiểu quận quân, cả hai mẹ con đều bình an."
"Tốt! Thưởng!" Nguyên Xương Đế vui sướng, bàn tay to vung lên chuẩn bị thưởng cho cháu gái vô số đồ vật!
Chần chừ một chút, cung nữ nói thêm: "Lúc đại công chúa hạ sinh tiểu quận chúa, trời đất xuất hiện dị tượng, trăm hoa đua nở, cây khô như gặp mùa xuân!"
Nguyên Xương Đế đang ngồi trên ngai vàng lập tức kinh ngạc nhìn xuống dưới: "Điều ngươi nói thật?"
Cung nữ gật đầu. Nguyên Xương Đế lại cười to thêm một trận: "Tốt! Tốt lắm! Truyền ý chỉ của trẫm, trời đất xuất hiện dị tượng chính là phù hộ cho Đại Chiêu ta! Sắc phong tiểu quận chúa là An Quốc quận chúa, ban quận chúa phủ, đất phong ở Giang Nam!"
Thánh chỉ vừa ban, cả triều ai ai cũng ngạc nhiên. Vừa sinh ra đã được phong làm quận chúa, tước hiệu lại còn là An Quốc! Đứa trẻ con tới m.á.u dính trên tóc còn chưa rửa sạch, rốt cuộc An Quốc như thế nào? Càng kỳ quái hơn là ban đất phong, còn ở Giang Nam nữa chứ, quận giàu có và đông đúc bậc nhất cả nước! Hoàng Thượng không lẽ bệnh quá lâu nên hồ đồ rồi hả?
Một đám đại thần thỉnh Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng tất cả đều bị Nguyên Xương Đế ngăn cản, dùng lý do là trời đất xuất hiện dị tượng, còn chuyện Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm trong mơ ông vẫn chưa hề nói tới. Bởi vì ông sợ, cháu gái sẽ trở thành thỏi nam châm thu hút thù hận, trở thành mục tiêu của các quốc gia khác. Xung quanh Đại Chiêu còn có Man Quốc như hổ rình mồi, nếu cho bọn họ biết Cửu Thiên Huyền Nữ đầu thai thành cháu gái của ông, tới để che chở Đại Chiêu, chẳng lẽ bọn họ không phái người tới ám sát sao?
Văn Khanh nằm trên tã lót. Thánh chỉ vừa rồi nàng cũng nghe thấy, không uổng công nàng báo mộng khiến trời đất xuất hiện dị tượng, Hoàng Đế thế nhưng lập tức phong tước hiệu, còn ban cả đất phong. Có như vậy nàng mới có được một thân phận không tầm thường, về sau làm chuyện gì cũng sẽ dễ dàng hơn.
Cha tướng quân cùng với mẹ công chúa bị dọa không nhẹ, Triệu Oản hơi chau mày, nàng vừa mới sinh nở xong nên khuôn mặt tràn đầy lo lắng và có phần tái nhợt, ôm tiểu nữ nhi đang ngủ ngon lành vào lòng, nói: "Hoàng huynh rốt cuộc là có ý gì? Trời đất xuất hiện dị tượng cũng không đủ để huynh ấy ban một đặc ân lớn như vậy, ta sợ trong đó có âm mưu......"
Vệ Đông Dương làm sao không lo lắng, nhưng thê tử mới vừa mới sinh, thân thể rất suy nhược, vì vậy hắn không dám biểu lộ ra, chỉ cười nói: "Sợ cái gì, trời sập xuống đã có ta đỡ. Bảo bối nhà chúng ta là cháu ngoại của Hoàng Thượng, nàng lại là muội muội ruột của hắn, hắn làm sao có thể hại hai người được? Có lẽ là hắn cũng đang mong có cháu ngoại, trùng hợp đứa trẻ này lại được trời đất ban phúc nên mới vui sướng như vậy thôi!"
Nói xong, hắn ôm hài tử ở trong lòng Triệu Oản, cẩn thận hôn, tấm tắc bảo lạ: "Nhìn con gái của ta xem, vừa sinh ra đã vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt trắng hồng, không hề giống mấy đại ca nó một chút nào!"
Vệ Đông Dương chuyển đề tài, Triệu Oản cũng rời sự chú ý đi, dùng vẻ mặt dịu dàng nhìn con gái của mình: "Nói cái gì đó? Mới sinh ra hài tử nào cũng đều nhăn nhúm rúm ró cả, lớn lên một chút là đỡ. Văn Thành không phải cũng như vậy sao?"
"Vẫn không xinh đẹp bằng con gái ta!"
......
Trấn an thê tử xong, Vệ Đông Dương lập tức bước tới thư phòng của Trấn Quốc Công, đại ca Vệ Đông Bình cũng ở đó, nhưng ba người bọn họ cũng không biết phải bàn bạc điều gì. Tiệc tắm rửa ba ngày cho An Quốc quận chúa cũng chưa làm, chỉ nói rằng thân thể của hài tử yếu đuối không thể làm bừa.
Không ít người thầm cười trong bụng khi thấy người gặp họa. Được Hoàng Thượng sủng ái thì thế nào? Tiểu hài tử yếu đuối thế này, liệu có thể sống qua được tám ngày? Vốn dĩ cũng bởi hành động của Nguyên Xương Đế lần này mà thế lực ngầm cuộn trào mãnh liệt khắp nơi cũng đều an tĩnh lại, bọn họ dự tính quan sát thêm rồi mới tính tiếp.
Văn Khanh mỗi ngày ăn ăn ngủ ngủ trong cơ thể trẻ con, không lãng phí thời gian mà tranh thủ tu luyện. Nhờ vậy, nàng có thể nhìn rõ mọi việc ở Trấn Quốc công phủ, trong phủ có chuyện gì đều không thể qua được ánh mắt nàng. Chẳng qua Trấn Quốc công phủ là một gia đình trong sạch hiếm có, chuyện xấu xa tai ác cực kì ít.
Rất nhanh đã đến tiệc đầy tháng! Tắm rửa ba ngày có thể bỏ nhưng tiệc đầy tháng thì không thể, Văn Khanh bị một lũ người ngắm nghía, thậm chí chạm tay chạm chân, bởi ai ai cũng mong mỏi được gặp An Quốc quận chúa trong truyền thuyết một lần, người nhà muốn thoái thác cũng không được.
Văn Khanh không thèm để ý, vẫn cư xử bình thường, muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, dám hại nàng? Kiếp này không có cơ hội đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận