Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 251


Khóa diễn xuất của hệ thống áp dụng hình thức chiếu 3D, hội tụ kinh nghiệm cổ kim nội ngoại thậm chí cả kinh nghiệm diễn xuất của tương lai, có thể giao lưu với bất kỳ người nào, thậm chí có thể mô phỏng người thật để trực tiếp hướng dẫn. Cùng một vẻ mặt và động tác, để những diễn viễn khác nhau diễn, có thể trực tiếp nhìn thấy những kỹ xảo rất nhỏ của bọn họ...
Sau khi bắt đầu khóa học thì Hàn Quân Thanh cảm thấy một con mắt đều không đủ để dùng, toàn bộ giáo trình đều rất tuyệt vời mà hắn lại không thể ghi chép, chỉ có thể liều mạng ghi nhớ. Chờ sau khi ra ngoài thì nắm chặt thời gian để ghi lại, viết một đêm không ngủ, chỉ sợ bỏ sót chỗ nào.
Chờ tới lúc trời sáng, nhìn nửa quyển sổ kín chữ, bấy giờ hắn mới hài lòng dừng bút, duỗi lưng một cái, chuẩn bị ngủ bù, đợi tỉnh ngủ lại học tiếp. Nhưng sau đó lại nghe thấy hệ thống nói: "Hở? Tôi không nói cho cậu sao? Khóa đã mua là có thể tùy ý đi vào học tập tiếp."
Hàn Quân Thanh: "..." Vậy tại sao cô lại trơ mắt nhìn hắn thức cả đêm để ghi chép?!
[Nhiệm vụ hằng ngày: Sáu giờ sáng mỗi ngày, chạy bộ ở công viên tiểu khu nửa tiếng. Một diễn viên tốt thì chắc chắn phải có một thân thể khỏe mạnh, tám khối cơ bụng một thứ cũng không thể thiếu, cố lên nha thiếu niên!]
Hàn Quân Thanh có chút do dự, không phải là không muốn chạy bộ mà là không muốn tiếp xúc với những người bên ngoài, hắn biết người ở tiểu khu này đều là không phú thì quý, đại thần trong giới giải trí hắn biết có vài người. Mà hắn một kẻ nghèo không tiền không thế lại không có bối cảnh dựa vào thuê phòng mới có thể ở lại đây, thấy thế nào cũng không hợp với nơi này.
"Ở chỗ này đã không thích hợp rồi, ra ngoài rèn luyện chắc chắn sẽ càng không ổn. Người ta lại nghĩ rằng tôi muốn bấu víu quan hệ với họ thì cũng không được tốt cho lắm."
[Không nên đánh giá mình quá cao, có lẽ không ai nhận ra cậu đâu.]
Cũng đúng, hắn chỉ là một kẻ vô danh, trong giới còn chưa đạt được thành tựu gì đã bị đóng băng hoạt động, ai sẽ nhận ra hắn? Vừa nghĩ như thế, Hàn Quân Thanh không có chút áp lực nào mà ra cửa. Đúng sáu giờ sáng mỗi ngày ra ngoài, chạy chậm vài vòng quanh công viên, sau đó lại thực hiện các loại vận động khác, đúng sáu rưỡi trở về ăn sáng, kiên trì không đổi.
Dần dần Hàn Quân Thanh quen mấy người thích rèn luyện vào sáng sớm, mặc dù không nhận ra nhau nhưng sau một khoảng thời gian thì cũng quen mặt, gặp nhau sẽ gật đầu tỏ ý chào hỏi.
Sau đó có một ngày có một đại thúc trung niên nhìn rất quen gọi hắn lại: "Cậu là diễn viên nhỉ? Trong tay tôi có một kịch bản thiếu nam chính, cậu có hứng thú không?"
Hàn Quân Thanh bị niềm vui lớn đập trúng, bước chân bồng bềnh như đi trên mây trở về nhà, việc đầu tiên làm sau khi đóng cửa là hỏi Văn Khanh: "Hệ thống, tôi không có nghe lầm chứ? Người kia nói ông ấy là biên kịch Đạt Tây, còn muốn tôi đóng nam chính trong phim của ông ấy? Có phải thật vậy không? Có phải thật vậy không?"
[Bình tĩnh chút thiếu niên, đây chỉ là bước đầu tiên cậu chinh phục đỉnh cao của ngôi sao!]
"Tôi vui quá! Đạt Tây là biên kịch nổi tiếng của giới giả trí, luôn giấu kín thông tin, chưa từng có ai thấy chân dung của ông ấy, không nghĩ tới tôi lại gặp ông ấy ở đây, ông ấy còn mời tôi diễn kịch!"
"Hệ thống cô không biết địa vị của ông ấy trong nghề đâu! Ông ấy có tiếng là có quỷ tài! Kịch bản nào của ông ấy cũng là vở kinh điển, ảnh đế ảnh hậu đều muốn cướp, thế nhưng ông ấy lại rất kén chọn, diễn viên không phù hợp chắc chắn không cần! Đạo diễn đều phải nghe ông ấy! Tôi thật sự cảm thấy giống như đang mơ vậy!" Hàn Quân Thanh kích động đến nói năng lộn xộn, cũng vào lúc này, sự bình tĩnh tỉnh táo của hắn cũng lộ ra mấy phần phấn chấn của thiếu niên.
Nhưng sau khi vui mừng thì hắn cũng dần bình tĩnh lại: "Thế nhưng nếu như ông ấy nghe được những thứ không hay về tôi, lại không đồng ý thì làm sao giờ? Có lẽ là cảm thấy vẻ ngoài của tôi rất phù hợp, lúc casting không được thì làm sao giờ?"
Không thể trách hắn lo nghĩ nhiều, bởi vì hắn biết đây là cơ hội duy nhất của mình, sau khi nắm chắc thì có thể thoát khỏi khốn cảnh lúc này, hắn không muốn bị đóng băng cả đời, chỉ có thể luyện tập kỹ thuật diễn xuất bên trong hệ thống cho đã ghiền, cho nên hắn nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này!
[Từ lần thứ nhất ông ấy gặp cậu đến bây giờ đã qua một tháng, trong khoảng thời gian này ông ấy đã điều tra rõ ràng quá khứ của cậu. Nếu không có thăm dò lai lịch của cậu thì cậu cho rằng ông ấy sẽ tùy tiện chọn cậu sao? Đạt Tây không phải là người qua loa.]
[Không nên đánh giá thấp bản thân, cậu xuất sắc hơn so với tưởng tượng của cậu rất nhiều.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận