Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 4


Chỉ trong một ngày, Văn Khanh đã thu phục được dạ dày của những con người tham ăn này, đồng thời cũng thu phục sự tín nhiệm của bọn họ. Bây giờ chỉ chờ ngày mai xem trò hay thôi.
Mạc Dao kéo thân thể mệt mỏi về nhà. Cô ta đứng dưới ánh nắng chói chang, mặc quần áo thú bông vừa dày vừa nặng phát giấy quảng cáo trong hai tiếng để kiếm được ba trăm đồng tiền. Đó chính là phí sinh hoạt học kỳ sau của cô ta.
Bởi vì gia đình nghèo khó, trường học đã miễn học phí cho cô ta nhưng phí sinh hoạt vẫn là phải tự bỏ ra. Mạc Dao trước nay đều không hy vọng xa vời trong nhà sẽ cho cô ta phí sinh hoạt, mẹ mất sớm, người cha ma bài bạc kia không lấy tiền của cô ta đã là quá đủ rồi!
Mạc Dao về đến nhà, căn phòng dơ bẩn im ắng cực kì, không có mùi rượu tận trời, cũng không có người tụ tập đánh bài chửi rủa. Cảm ơn trời đất, ma bài bạc không có ở nhà, ba trăm đồng hôm nay kiếm được đều là của cô ta! Mạc Dao khoá trái cửa, vào phòng vệ sinh bưng chậu nước lạnh tắm rửa một chút.
Sau đó từ dưới giường kéo ra một chiếc rương, bên trong còn thừa hai gói mì, Mạc Dao thở dài lấy ra một gói, nấu nước sôi bỏ vào.
Trong lúc chờ đợi, cô ta lấy điện thoại cũ ra nhìn một chút. Ngày mai khai giảng, trong nhóm lớp sôi nổi cực kì, đều thảo luận nghỉ hè đi đâu chơi, mọi người tặng nhau đồ gì. Mạc Dao tối nghĩa nhìn, trong lòng buồn bực, đều là thanh xuân của thời học sinh, người ta đẹp đẽ ngăn nắp như vậy, chỉ có cô ta giống một bà già u ám.
Cô ta trượt tay, gia nhập vào một nhóm khác, vừa vặn nhìn thấy một chiếc lì xì, tay mắt lanh lẹ click mở.
[ Ngươi nhận cánh gà mật ong của Tử Thần. ]
Cái quỷ gì vậy? Lì xì giả?
Mạc Dao còn chưa phản ứng lại, trong nhóm nháy mắt đã toát ra một đống tin tức.
[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Dừng tay! Đó là cánh gà mật ong của lão đạo!
[Huyền Thanh đạo quân ] : Mạc Dao là ai? Trong nhóm chúng ta có người này sao?
[ Hoa âm đạo quân ] : Không hề mời người ngoài vào mà!
[ Thanh Nguyên đạo quân ] : @ Tiểu Dao Tử có phải ngươi cướp đúng không? Mau đem cánh gà trả lại cho lão đạo!
[ Tiểu Dao Tử ] : Bệnh thần kinh! Ta không có việc gì làm à mà phải đi cướp! @Mạc Dao, người có phải mới tới không?
[ Hợp Hoan lão tổ ] : Người mới phải tung ảnh nude đó! Mà phải ba ảnh mới đủ!
Mạc Dao nhìn nửa ngày mới dám khẳng định người trong nhóm này bị bệnh không nhẹ! Cô ta cũng không biết tại sao lại vào một cái nhóm như vậy, có thể là bị virus chăng, muốn rời nhóm lại phát hiện không tìm thấy nút rời nhóm.
Đúng là gặp quỷ!
Tên nhóm cũng là yêu ma quỷ quái!
Mạc Dao tìm nửa ngày cũng không tìm thấy chỗ rời nhóm ở đâu. Nhưng lúc nhấn vào ô lì xì, giao diện phát quà hiện ra, góc trái có một đĩa cánh gà mật ong.
Mạc Dao sửng sốt nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng lại, cô ta hôm nay bị cảm nắng nên xuất hiện ảo giác sao?
Cô ta cấu vào cánh tay một cái! Đau quá!
Mạc Dao lại thử nhấn vào đĩa cánh gà, sau đó trong nháy mắt trên bàn hiện ra một đĩa cánh gà mật ong, giao diện phát quà cũng không còn thứ gì. Một chiếc cánh gà đầy thịt, lớp mật sáng bóng óng ánh, tản ra mùi hương mê người, vẫn còn tỏa ra hơi nóng.
Cô ta nuốt nước miếng, đây không phải là nằm mơ! Trước mặt tất cả là sự thật! Mạc Dao không kiềm chế được mừng như điên, có phải ý chỉ là tương lai của cô ta chuẩn bị đi lên đúng không? Đúng không, đúng không? Hạnh phúc tới quá đột nhiên, cô ta không dám tin chuyện tốt này sẽ xảy ra trên người mình!
Mạc Dao hạnh phúc gặm cánh gà, hoàn toàn bỏ qua bát mì bên cạnh. Quanh năm suốt tháng đều ăn mì gói, cô ta đã ngán đến tận cổ rồi!
Mỹ mãn ăn hết một phần. Mạc Dao bấy giờ mới nhớ tới chiếc lì xì cổ quái trong nhóm kia, Thanh Nguyên đạo quân vừa tag lần thứ 2 yêu cầu cô ta trả cánh gà.
Mạc Dao đột nhiên đỏ mặt, cô ta đã ăn hết rồi chỉ chừa lại đống xương thì trả người ta kiểu gì.
[ Mạc Dao ] : Cái kia... Mấy người là người hay là quỷ?
Thanh Nguyên đạo quân vừa được Văn Khanh tặng cho hai chiếc cổ vịt xào cay nên tạm thời im lặng, nhưng vừa thấy dòng tin nhắn này hắn lập tức nổi giận! Cướp cánh gà của người ta còn hỏi bọn họ người hay quỷ!
[ Thanh Nguyên đạo quân ] : Trưởng nhóm là Tử Thần, tất nhiên ở đây đều là quỷ!
Mạc Dao tin là thật. Tuy rằng nói chuyện với một lũ quỷ rất dọa người nhưng có hiểm nguy mới có phú quý, dù chưa từng nghe qua những chuyện kì lạ trong nhóm lì xì nhưng cô ta muốn nắm lấy cơ hội nghìn năm có một này.
[ Mạc Dao ] : Cái kia, ngại quá tôi không phải cố ý đoạt cánh gà của anh. Tôi cũng không biết vì sao vào được nhóm này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận