Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!
Chương 276
Alba Lạc cho rằng Văn Khanh không biết mấy thứ này có giá trị gì, cho nên mới không có ham thích làm nhiệm vụ, vì vậy kiên nhẫn giải thích cho cô một phen.
Nhưng Văn Khanh vẫn là bộ dáng kia, không hề để ý chút nào, thậm chí còn có chút thất vọng: "Chỉ có những thứ này thôi sao? Không có một viên đan dược thoát thai hoán cốt như Tẩy Tủy Đan hả?"
Alba Lạc sửng sốt một chút, đó là thứ gì?
"Không có thuốc nào chỉ cần uống một viên thì da lập tức trắng lên, thân thể gầy gò biến thành hoàn mỹ sao?"
"Không có sách sử dụng kỹ năng? Lưỡi d.a.o gió? Cầu lửa? Đao băng?"
[......]
"Không có không gian có thể gieo trồng lương thực, nuôi động vật nhỏ trong nông trường?"
[......]
"Không có các loại đồ ăn vặt, mỹ thực Trung Hoa tám món chính, tứ đại phong vị sao?"
[......]
......
"Cho nên, hệ thống cái gì cũng không có thì có ích gì chứ?"
Cần... anh...thì....có ích gì.
Alba Lạc hổ thẹn, bị cô nói như vậy, hình như đúng là hắn rất vô dụng!
Hả? Không đúng, hắn là hệ thống ngụy trang, mục đích là chơi trò chơi! Alba Lạc bỗng nhiên phản ứng lại, thẹn quá hóa giận.
[ Cho dù bổn hệ thống cái gì cũng không có, cô vẫn phải đi hoàn thành nhiệm vụ, nếu nhiệm vụ thất bại thì phải nhận trừng phạt, tôi tin rằng cô chắc chắn sẽ không thể chịu nổi trừng phạt đâu!]
Văn Khanh không nói gì, dụ ngọt không được liền cưỡng bức, đủ ti bỉ.
"Anh có thể thử xem."
[ Cô nói vậy là có ý gì? ]
Văn Khanh không hề để ý tới hắn, cô đi vào phòng bếp kiểm tra một chút, nước và điện đều đã ngừng, nhưng ga vẫn còn có thể dùng, đây là một tin tốt. Văn Khanh múc nước trong thùng nước bên cạnh bếp đổ vào bồn, cô rửa sạch sẽ nồi niêu xoong chảo, sau đó từ trong không gian lấy ra hai cân sườn heo, cắt thành từng cục – rửa sạch – ngâm nước...... Cô chuẩn bị làm món sườn xào chua ngọt.
Đương nhiên không phải vì cho chính mình ăn, mà là......
—— cô muốn phát sóng trực tiếp làm mỹ thực ở mạt thế!
Vừa nghe đúng là không thể tưởng tượng nổi, nhưng hành động này cô bất đắc dĩ phải làm. Mạt thế đã buông xuống, không thể nghịch chuyển, nếu con người đoàn kết nhất trí thì nhất định có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Nhưng mặc dù không có liên minh tinh tế nhúng tay vào, việc nhân loại đoàn kết nhất trí cũng là cực kỳ khó khăn. Đối diện với khó khăn, lòng người hiểm ác càng được phóng đại, trật tự sụp đổ, đạo đức mất sạch, mà dị năng xuất hiện cũng làm hệ thống pháp luật không còn áp dụng được nữa.
Lúc này, bất luận nhân tố bên ngoài nào cũng có khả năng ép chếc con người, nhưng buồn cười nó cũng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Địa Cầu.
Trong nguyên tác. Có bảy người được chọn là "Người may mắn", bị kẻ độc thủ phía sau thúc đẩy giếc hại lẫn nhau, sau lần tuyển chọn may mắn này, nhân loại bắt đầu giảm mạnh, thẳng đến cuối cùng chỉ còn lại có một người, người này chính là vai chính —— Diệp Cung.
Diệp Cung vốn dĩ là bộ đội đặc chủng, sau mạt thế, hắn dẫn dắt huynh đệ mình tự thành lập căn cứ. Hắn giống với Lâm Văn Khanh, chưa từng có ý ỷ lại hệ thống, hơn nữa, đối với hệ thống luôn có sự hoài nghi, cuối cùng còn phát hiện ra âm mưu của hệ thống. Hắn muốn ngăn cản âm mưu to lớn này, nhưng những người khác đã bị hệ thống dùng các loại vật phẩm mê hoặc thần trí, Diệp Cung cũng hữu tâm vô lực, cuối cùng ngăn cản không thành, còn bị cuốn vào vòng c.h.é.m giếc. Mà sau khi sáu căn cứ kia diệt vong, hắn không chịu nổi đau khổ này, cuối cùng lựa chọn lấy cái chếc để tạ tội.
Cho nên, đây là một bộ tiểu thuyết đầy bi kịch, không chỉ vai chính bi kịch, cả nhân loại cũng bi kịch.
Nhìn chung toàn bộ tiểu thuyết, bảy cái trí năng hệ thống cùng với chủ nhân sau lưng chúng nó chính là cọng rơm cuối cùng ép chếc nhân loại. Làm sao để hoá giải áp lực này, biện pháp đơn giản nhất chính là giếc chếc sáu người kia. Nhưng, thứ nhất, năm người khác thì không nói, chỉ riêng Diệp Cung là Văn Khanh không thể hạ thủ được; thứ hai, ai có thể cam đoan sau khi giếc sáu người này xong bọn chúng sẽ không tuyển chọn thêm sáu người khác. Cho nên cần thiết phải biết nguồn gốc rõ ràng mới có thể hoàn toàn giải quyết được cái tai hoạ ngầm này.
Nhưng Văn Khanh lại không có cách nào vượt qua không gian vũ trụ, để đi tìm bọn họ, với trình độ khoa học kỹ thuật của địa cầu thì không thể nào chế tạo ra phi thuyền. Vậy thì cũng chỉ còn cách dụ dỗ bọn họ ở lại đây, cho nên......
—— có thứ mồi nhử nào mê người hơn mỹ thực của Trung Hoa chứ?
Đây mới là mục đích chân chính khiến Văn Khanh mở phát sóng trực tiếp mỹ thực.
*
Sau khi Alba Lạc bị Văn Khanh chối bỏ liền phiền chán không thôi, hắn dùng hệ thống định vị toạ độ Văn Khanh, sau đó căn cứ tọa độ tìm được nơi phát sóng trực tiếp, vừa lúc cũng có một màn hình đang chiếu chương trình phát sóng của cô, Alba Lạc liền đem hình ảnh trên màn hình chuyển đến trí não của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận