Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 173


Một khi Đường phụ đã chú ý đến việc này, lập tức giúp Văn Khanh dọn sẵn đường, thậm chí còn giải quyết rất nhiều rắc rối giúp cô. Văn Khanh dù sao cũng là một thế lực mới, ở rất nhiều phương diện không thể nào so sánh với nhãn hiệu của các thế lực lâu đời được, bởi vậy sự trợ giúp của Đường phụ đối với cô mà nói xác thật rất đúng lúc.
Ngay từ lúc đầu nàng tưởng rằng Đường phụ giúp cô là muốn chia một chén canh, nhưng không nghĩ tới đối phương cái gì cũng không cần, chỉ đơn thuần trợ giúp cô. Còn nói đều là người một nhà, khách khí như vậy làm gì?
Văn Khanh: "......" Hai cha con đều không xem bản thân là người ngoài.
Nhưng thành thật mà nói, Văn Khanh cũng không chán ghét Đường Niệm, bởi vì người này chẳng những ngốc manh mà còn bám người như một con husky, cuộc sống của cô cũng vì thế mà có thêm không ít niềm vui. Thật sự thì giữa hai người không cần phải có tình yêu, hắn có thể mang đến vui sướng cho cô, khiến cô vui vẻ là đủ rồi. Hơn nữa tính cách của bọn họ bổ sung cho nhau, một người cường thế một người yếu đuối, rất thích hợp!
Thế nên, thời điểm Đường Niệm cầu hôn cô liền đồng ý.
Năm thứ hai, game online thực tế ảo của Văn Khanh được đưa ra thị trường, không có gì bất ngờ khi gây ra một cuộc tranh luận toàn cầu, cô sử dụng kỹ thuật đi trước một trăm năm, gần như là một cuộc cách mạng mới trong khoa học kỹ thuật của nhân loại.
Khi Văn Khanh đang nổi tiếng trên toàn cầu, đột nhiên nhận được tin tức thám tử truyền đến, Lý Hạo Thiên đã chếc. Văn Khanh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dựa theo cách chơi của Lý Hạo Thiên, có thể chống đỡ được đến hiện tại đã rất không tồi rồi.
Văn Khanh tuy rằng bận rộn công việc cùng với đùa giỡn Đường Niệm, nhưng cũng không thả lỏng việc giám thị Lý Hạo Thiên, cho nên cô biết rõ tường tận mọi chuyện sau khi hắn ta bị nhốt vào ngục giam.
Lý Hạo Thiên được cha Mông Manh "chiếu cố", đặc biệt sắp xếp ở một nhà giam đứng đầu, bên trong có một số nhân vật cực kì hung ác. Lúc Lý Hạo Thiên vừa tiến vào, không chịu nhìn rõ hoàn cảnh, vẫn tự phụ là bản thân có dị năng, không phải người bình thường, ở trong ngục giam cũng không khiến hắn nhận rõ hiện thực, tất nhiên là gây thù không ít.
Hơn nữa vào lúc này, hắn rốt cuộc phát hiện, tiểu huynh đệ của hắn căn bản không phải mệt mỏi, mà hoàn toàn không được! Phát hiện này khiến hắn cảm thấy như bị sét đánh, thiếu chút nữa điên rồi! Không bị điên là bởi vì hào quang của vai chính phù hộ, nhưng đối với một người đầu óc luôn có tư tưởng xấu xa mà nói, thà bị điên còn hơn đề cập tới chuyện xấu hổ này!
Lý Hạo Thiên bị kích thích quá độ, trong thời gian đó hắn làm ra vô số hành động điên cuồng, chọc giận những người trong phòng. Bọn họ không quan tâm hắn có chịu kích thích hay không, gây chuyện thì phải bị đánh!
Chỉ là đánh đánh, thế nào lại đánh đến trên giường. Một đám boss, làm rất nhiều việc ác không hề có nhân tính, đời này cũng không trông mong vào việc có thể đi ra ngoài, khó nhịn được đói khát, đến lúc nghẹn phát điên liền không quan tâm mọi thứ, mà Lý Hạo Thiên lớn lên da thịt non mịn, không phải rất phù hợp để trở thành công cụ phát tiết sao?
Trong nguyên tác, Lý Hạo Thiên có thiên phú dị bẩm, nhưng không ngờ phía trước không được, mặt sau thế nhưng...... Khụ khụ, cái kia. Vì thế, Lý Hạo Thiên từ một người mà ai gặp cũng ghét, lại trở thành bảo bối mà mỗi người trong tù muốn cướp đoạt.
Mà nói tới Lý Hạo Thiên, cũng không biết là bất chấp tất cả, hay thật sự thích thú, hắn thế nhưng cảm thấy sảng khoái kì lạ. Khi mới bắt đầu thì phản kháng bài xích nó, rồi dần dần chậm rãi phối hợp hưởng thụ, sự thay đổi này làm Văn Khanh trợn mắt há hốc mồm!
Tác dụng duy nhất của dị năng thấu thị chính là làm cuộc sống của bản thân trở nên sung sướng! Có thể sử dụng dị năng độc đáo đến vậy, Văn Khanh cũng vô cùng nể phục.
Cuộc sống của Lý Hạo Thiên quá mức mĩ loạn, Văn Khanh cũng chưa kịp làm gì, không nghĩ tới bản thân hắn không đợi được ra tù thì đã chếc vì HIV, làm người ta thổn thức không thôi.
Chẳng qua cẩn thận nghĩ lại, HIV mới là kết quả bình thường của một tên ngựa đực! Sinh hoạt cá nhân hỗn loạn như thế, chỉ cần là mỹ nữ liền ch.ị.ch, lại không mang bao, hắn không bị HIV thì ai bị?
Lý Hạo Thiên tự đi tìm đường chếc, Văn Khanh không cần ra tay nên cô vô cùng mừng rỡ, lui về "ở ẩn" với Đường Niệm, trải qua cuộc sống gia đình, coi như là nghỉ phép.
Thời điểm Văn Khanh tỉnh lại, cảm giác toàn thân mềm nhũn, khô nóng khó nhịn, mỗi một tế bào trong thân thể đều khát vọng sự lạnh lẽo.
"Ha ha, tiểu mỹ nhân ta tới đây."
Âm thanh xa lạ đáng khinh vang lên làm Văn Khanh giật mình, đầu óc nháy mắt trở nên thanh tỉnh, tay áo rủ xuống, nàng lấy ra một viên thuốc giải độc từ trong hệ thống rồi nuốt vào. Chờ cảm giác khô nóng biến mất, Văn Khanh mới quan sát căn phòng này. Căn phòng được bố trí vô cùng trang nhã và kín đáo, là nơi để khách nhân nghỉ ngơi, không hiểu sao bây giờ lại chỉ có nàng cùng với một nam tử. Người nọ mặc cẩm y hoa phục, cả người toàn mùi rượu lao tới phía Văn Khanh. Nàng theo bản năng đạp về phía hạ bộ của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận