Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!
Chương 284
"Tôi là Lâm Văn Khanh, là một người tu chân." Cô chỉ giới thiệu thân phận của mình đơn giản như vậy.
"Người tu chân?! Là người trong tiểu thuyết có thể ngự kiếm bay trên không, thoát xác thành tiên sao?"
Văn Khanh mỉm cười: "Thoát xác thành tiên thì không có khả năng, nhưng ngự kiếm bay lượn vẫn có thể." Bây giờ cô đã lên cảnh giới trúc cơ, có thể ngự kiếm.
Bốn người Bàn Tử vẻ mặt kích động: "Thì ra thật sự có tu sĩ, còn tưởng rằng tiểu thuyết đều là gạt người!" Kích động xong, Bàn Tử lại sốt ruột hỏi: "Lão đại, cô nhìn mấy người chúng tôi xem có thể tu tiên được không?"
Giống như thời niên thiếu ai đã từng trầm mê vào tiểu thuyết võ hiệp thì đều có một giấc mộng phi thực tế, bây giờ dưới sự tàn phá của tiểu thuyết huyền huyễn, thiếu niên nào mà không có mộng tu tiên? Tuối tác bốn người Bàn Tử cũng không cao, bình thường xem không ít tiểu thuyết huyền huyễn. Không gặp được thì thôi đi, thình lình xuất hiện một người tu chân có thể bay lên trời chui xuống đất sao bọn họ có thể không động tâm cho được?
Văn Khanh thấy bọn họ sốt ruột, nhưng lại lắc đầu nói: "Không được, Địa Cầu đã tiến hóa hai lần, hệ thống năng lượng đã thay đổi, tu tiên cần có linh khí, nhưng năng lượng trên Địa Cầu bây giờ không còn phù hợp để tu tiên." Lời này là nửa thật nửa giả, Địa Cầu tiến hóa hai lần là thật, hệ thống năng lượng thay đổi cũng là thật, nhưng hành tinh này từ trước đến giờ không thể tu tiên. Cô tu tiên là bởi vì có không gian, nhưng việc có không gian lại không thể nói cho bọn họ.
Vừa nghe không thể tu tiên, bốn người Bàn Tử thất vọng không thôi, Văn Khanh lại nói: "Mọi người đừng nên ủ rũ, hiện tại hệ thống năng lượng có thể tiến hóa ra dị năng, tu luyện dị năng tới trình độ cao nhất cũng không khác người tu tiên là bao."
Lời vừa nói ra, đám người lại giữ vững tinh thần: "Đúng vậy, hôm qua tôi có gặp một dị năng giả, anh ta có thể phóng ra quả cầu lửa, chỉ với một quả cầu lửa đã đốt tang thi thành tro, thoạt nhìn cũng lợi hại lắm đó!"
"Dị năng tiến hóa có khó lắm không? Đến nay tôi cũng chỉ mới gặp được hai dị năng giả. Vừa rồi hai mươi người trong siêu thị không có nổi một dị năng giả, tỉ lệ thức tỉnh chắc là thấp lắm hả?" Lâm Chiêu Viễn hỏi vấn đề mà mọi người quan tâm nhất.
Văn Khanh nhớ lại nội dung kịch bản rồi đáp: "Giai đoạn đầu tận thế, người thức tỉnh chỉ chiếm một phần ba tổng dân số, tỉ lệ thức tỉnh không thấp, một trong ba người có thể thức tỉnh, nhưng trực tiếp cảm ứng hay thức tỉnh dị năng thì không nhiều mà hầu hết đều cần có một cơ hội. Theo tôi được biết, lúc nguy hiểm sẽ dễ dàng thức tỉnh được dị năng nhấ."
Nghe vậy, Liêu Thao kích động nói: "Vậy tôi thử ra ngoài để tang thi tấn công một lúc?"
Văn Khanh vội nói: "Đừng kích động, nếu không thức tỉnh dị năng mà bị tang thi cắn thì sẽ bị biến thành tang thi, hơn nữa có thức tỉnh dị năng thì cũng không miễn dịch được trăm phần trăm. Tôi có cách khác tốt hơn, mọi người đừng quá nóng vội."
Lần này, ánh mắt nóng bỏng của bốn người nhìn hết sang cô, lóe sáng lấp lánh: "Lão đại uy vũ!"
"Đúng là đi theo lão đại sẽ có thịt ăn!"
Nhưng mà những người xem tại Tinh Tế lại có vẻ mặt ngơ ngác:
"Bộ tôi nhìn lộn chỗ nào hả? Cái livestream này tôi vừa mới theo dõi, vì sao mấy lời cô ta nói đến một câu tôi nghe cũng không hiểu?"
"Người tu chân là cái quái gì? Ngự kiếm bay trên trời, thoát xác thành tiên? Cảm giác lượng thông tin này quá lớn rồi!"
"Nghĩ kỹ lời cô ta nói xem, có phải là trước tận thế bọn họ đã có hệ thống tu luyện hay không? Là một loại còn cao cấp hơn cả dị năng?"
"Cái này sao có thể? Dị năng là phương thức tu luyện cao cấp nhất ở tinh cầu đó rồi!"
"Cô ta biết rõ về mạt thế như vậy, có phải là thượng úy Alba Lạc đã nói cho cô ta biết không? Nghe nói Alba Lạc là người thao túng hệ thống của cô ta."
"Ah, chờ chút, đó là cái gì?"
Trong màn hình, một chiếc vòng tay kim loại màu đen xuất hiện rơi vào tay của Văn Khanh.
"...Tận thế, con người không chỉ xuất hiện sự phân hóa giữa tang thi và dị năng giả mà ngay cả động thực vật cũng như thế. Tang thi hóa động thực vật gọi là tang thú và tang thực, còn dị năng hóa động thực vật gọi là dị thú và dị thực. Dị thú và dị thực có thể ăn được, bọn chúng còn tươi ngon hơn cả thức ăn bình thường trước tận thế, đồng thời chúng còn chứa năng lượng nhiều hơn những nguyên liệu nấu ăn thông thường khác. Cho nên tương lai con người không cần lo lắng sau này không có đồ để ăn, cũng không cần vì một chút đồ ăn còn sót lại mà giành nhau ta sống ngươi chếc nữa. Quả nhiên ông trời có mắt, sẽ không lấy đi hết đường sống của nhân loại."
Văn Khanh nói một chút tình hình về mạt thế mà cô biết cho bốn người Liêu Thao, đồng thời cho bọn hắn uống một viên thuốc an thần, nhắc nhở bọn họ ghi chép lại những điều này lại, soạn thành một cuốn sổ tay sinh tồn ở tận thế. Còn cô thì đi kiếm máy phát điện, máy copy, chuẩn bị sao chép tài liệu thành nhiều bản, phát ra cho những người sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận