Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!
Chương 305
Nhìn Giang Tiểu Mãn vất vả như thế, ban ngày kiếm tiền, buổi tối lại muốn đến bệnh viện chăm sóc mình, mẹ Giang không kiềm chế được sự đau lòng tự trách. Bà biết là bản thân liên lụy con trai, lại nhìn thấy Tiểu Mãn vì mình mà liều mạng nỗ lực như vậy, bà thật sự không dám từ bỏ sinh mệnh. Bà sợ Tiểu Mãn không chấp nhận được chuyện bà mất đi, hai người sống nương tựa lẫn nhau, mạng của bà không chỉ là của một người.
Ngày hôm sau, Giang Tiểu Mãn giúp mẹ làm xong kiểm tra, một lúc sau, nhận được một cuộc điện thoại, là một dãy số lạ.
"Xin chào, là Giang tiên sinh đúng không?"
Di động truyền đến một giọng nữ rất dễ nghe, ban đầu Giang Tiểu Mãn có chút khẩn trương, gật đầu một cái, sau đó lại ý thức được đối phương nhìn không thấy, vội vàng trả lời: "Là tôi."
"Tôi nhìn thấy cậu đăng tin cho thuê nhà, xin hỏi thời gian và phương tiện xem phòng thế nào?"
Giang Tiểu Mãn sửng sốt một chút mới nhớ tới, một tháng trước ở trang web cậu tuyên bố tin cho thuê nhà, bởi vì địa lý vị trí không tốt, tiểu khu lại cũ cho nên vẫn luôn không có người đến hỏi thăm, chính cậu cũng không hy vọng, không nghĩ tới thật sự có người gọi điện thoại hỏi thăm.
Cậu không ngừng gật đầu: "Thuận tiện thuận tiện, lúc nào tôi cũng có thể!"
"Vậy bây giờ đi, tôi đã tới rồi."
"A? Vậy được được, tôi trở về ngay lập tức, cô chờ một lát!"
Kết thúc điện thoại, Giang Tiểu Mãn dặn dò mẹ Giang xong liền vội vàng rời đi. Không có cách nào, lúc này cậu quá cần tiền, phàm là có một chút hy vọng cậu cũng sẽ không bỏ qua.
Về đến nhà, quả nhiên cậu nhìn thấy một người phụ nữ trẻ đang đứng ở trước cửa, chỉ nhìn bóng dáng thôi cũng biết đây là một đại mỹ nhân, ăn mặc khéo léo ưu nhã - quả thực không hề hợp với hoàn cảnh chung quanh. Bỗng nhiên Giang Tiểu Mãn có chút tự ti, một là cảm giác hoàn cảnh nhà mình không xứng với cô, hai là bại lộ hoàn toàn sự nghèo túng của bản thân trước mặt người con gái này... quả thực rất hổ thẹn!
Cô gái nghe được tiếng bước chân liền quay đầu lại, ngũ quan tinh xảo làm Giang Tiểu Mãn kinh diễm một phen.
"Giang tiên sinh đúng không?"
"Phải...... Là tôi." Đối phương biểu tình lạnh nhạt, Giang Tiểu Mãn căng da đầu trả lời, hiện tại cậu cảm thấy hợp đồng này chỉ sợ làm không được, có khả năng đối phương xem tin không nhìn kỹ, có lẽ còn nghi ngờ cậu cố ý lừa gạt......
Giang Tiểu Mãn miên man suy nghĩ, bất chấp tất cả mở cửa phòng ra: "Cô...... Vào trong nhìn qua một chút không?"
Cô gái nhấc chân rảo bước vào phòng, ánh mắt liên tục đánh giá khắp nơi, phòng ở từ bên ngoài thoạt nhìn có chút cũ nát, nhưng bên trong lại vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, lộ ra sự ấm cúng, ngay cả tấm màn cũng sạch sẽ, không có tro bụi hay vết bẩn. Có thể thấy được chủ nhân của căn phòng này rất yêu quý nó.
"Được rồi, tôi tên Tô Văn Khanh, về sau mong chiếu cố nhiều hơn." Văn Khanh nhìn Giang Tiểu Mãn, trên mặt vẫn không có biểu tình gì, thoạt nhìn thập phần thanh lãnh.
Giang Tiểu Mãn thiếu chút nữa cho rằng chính mình nghe lầm, không dám tin nói: "Vậy ý cô là muốn thuê nơi này?"
"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"
Giang Tiểu Mãn vội vàng lắc đầu không ngừng: "Không có không có, chỉ là tôi không nghĩ tới cô thế nhưng lại nguyện ý ở một nơi như thế này, không phải ý tôi là nói nơi này như vậy...... Để tôi giúp cô dọn dẹp phòng đi."
Trên mặt Giang Tiểu Mãn không che dấu được vui mừng, vốn dĩ một chút hy vọng cũng không có, thậm chí đã làm tốt công tác chuẩn bị nghe đối phương mắng, lại chưa từng nghĩ tới đối phương lập tức đồng ý thoải mái như vậy, vừa đúng lúc giúp cậu vượt qua giai đoạn lửa sém lông mày này.
Kỳ thật tiền trong túi cậu đã không còn nhiều, ăn cơm cũng là cả một vấn đề, tiền phát sóng trực tiếp còn không biết khi nào mới kiếm được nhiều hơn, vừa mới nhận được hệ thống, cũng không biết khi nào mới có thể mở ra vị diện thứ nhất. Ban đầu cậu tính toán bán căn phòng này đi, nhưng mẹ cậu sống chếc không đồng ý, cậu cũng biết bà là để chừa cho cậu một chút tài sản phòng thân, không đến mức lưu lạc đầu đường. Nhưng Giang Tiểu Mãn tình nguyện không có chỗ ở cố định cũng không muốn mất đi người thân duy nhất. Chỉ là mẹ lấy cái chếc ra để uy hiếp, cậu thật sự không thể không nghe theo.
Cho thuê phòng cũng là giảm bớt một chút áp lực kinh tế, chẳng qua vẫn luôn cho thuê không được, cậu mới bất đắc dĩ bước vào căn phòng phát sóng trực tiếp, thậm chí là livestream giả nữ. Hiện tại cho thuê phòng có thể giúp đỡ cậu tạm thời vượt qua giai đoạn khó khăn này, nhưng chuyện mẹ cậu phẫu thuật vẫn chưa thể thực hiện được, phát sóng trực tiếp thì lại đang đi xuống.
Văn Khanh lấy ra một sấp tiền mặt, đưa cho Giang Tiểu Mãn: "Thuê một căn phòng, tổng cộng 4000 tệ, anh xem đủ chưa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận