Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!
Chương 285
Thêm một người biết đến, có lẽ sẽ có thêm một người được sống sót.
Cũng chính vào thời điểm này, Văn Khanh đột nhiên nhận được một chiếc vòng tay.
[Nếu như tôi nói đây là quà tân thủ thì cô có tin không?]
Bên trong hệ thống Alba Lạc yếu ớt nói.
Văn Khanh: Ha hả.
Biết ngay là không lừa được cô mà! Alba Lạc đau dạ dày hết sức. Vừa mới đây, nguyên soái vĩ đại Castro giao cho hắn một nhiệm vụ quan trọng, là đưa chương trình livestream mới nhất liên minh cho người chơi của hắn, để đối phương livestream chuẩn hình thức của tinh tế, có thể tương tác được với người xem.
Hắn đoán chừng là vì Văn Khanh bộc lộ tài năng khiến cấp trên chú ý tới cô, cho nên muốn thông qua cách này để m.ổ x.ẻ tìm tòi bí mật trên người cô. Bọn người cầm quyền tinh tế vô cùng coi trọng việc này, vì thế ngoài việc livestream ra, chính phủ liên minh không dám trắng trợn bắt người về nghiên cứu, nếu làm vậy thì người xem còn không phải lật trời luôn rồi sao. Chỉ có thể dùng cách vòng vèo này để tìm hiểu.
Nhưng vấn đề là, người chơi của hắn bộ dễ dụ lắm hả?
Văn Khanh vuốt ve vòng tay livestream đang cầm, khóe miệng hơi nhếch nhưng trong lòng lại suy tư, vốn dĩ kịch bản trong nguyên tác không hề có vụ này. Không biết cô livestream mỹ thực quá hấp dẫn hay là cố ý thể hiện chỗ không tầm thường nên mới hấp dẫn được liên minh tinh tế, hoặc... có lẽ là cả hai. Nhưng dù sao đi nữa, để cô tương tác với người xem thì những việc tiếp theo sẽ càng thuận lợi hơn.
"Cái thứ đồ chơi này dùng kiểu gì?"
Alba Lạc thấy cô hứng thú với chiếc vòng, lập tức hăng hái giải thích cho cô: [Đeo lên tay là được, cô ấn vào cái nút ở giữa đó sẽ xuất hiện màn hình ảo, trên màn hình cô có thể nhìn thấy bình luận của người xem, có thể tương tác với bọn họ. Quà do người xem tặng đều là vật thật, sẽ thông qua tinh tế...À, thông qua tôi gửi đến cô.]
Mấy người tinh tế bên kia đã nhận được thông báo biết Văn Khanh lên cấp quyền hạn có thể tương tác với bọn họ, nhưng bọn họ cũng được cảnh báo rằng không được tiết lộ thông tin liên quan đến thế giới phát sóng trực tiếp. Mà cho dù như vậy cũng không ngăn được người xem nhiệt tình ở tinh tế.
[Chủ bá chủ bá, cô thấy được khán giả thật hả?]
[Chủ bá, cô nói xem tu chân là cái quái gì thế? Có lợi hại hơn dị năng không?]
[Hóng chủ bá trình diễn ngự kiếm bay lên trời!]
[Chủ bá, cô nổ lớn quá, có thể bớt bớt lại được không? Ngồi đợi chủ bá bị vả mặt!]
[Chủ bá ơi, hôm nay cô còn ăn sườn xào chua ngọt không?]
[Bộ tôm hùm chua cay ngon lắm hả?]
[Muốn xem chủ bá livestream ăn mì hoành thánh ghê.]
[Muốn xem chủ bá ăn tôm hùm chua cay!]
[Tôm hùm chua cay +1!]
[Tôm hùm chua cay +2!]
...
Văn Khanh nhíu mày: "Không khen thưởng gì hả?"
[Tôi Là Tôm khen thưởng dịch dinh dưỡng +1]
[Dũng Sĩ Số Một khen thưởng dịch dinh dưỡng +2]
...
[Castro khen thưởng thuốc cải tạo gen sơ cấp +10]
[Đậu xanh! Lầu trên thật sự là nguyên soái hả!]
[Xin chụp ảnh chung!]
[Nguyên soái đại nhân uy vũ!]
...
Văn Khanh nhìn thấy đám người bên trong bình luận vì Castro xuất hiện mà vui mừng, lập tức nhớ ra Castro này cũng là một nhân vật quan trọng. Ở trong nguyên tác, hắn là người duy nhất trong mười nguyên soái hàng đầu của liên minh tinh tế không ủng hộ việc sử dụng Địa Cầu làm đối tượng thí nghiệm mà đưa nó vào trong bản đồ tinh tế. Chỉ riêng điều này thôi đã đủ khiến Văn Khanh có hảo cảm tốt với hắn rồi.
"Vậy ăn tôm hùm chua cay đi!" Văn Khanh vui sướng quyết định: "Đã đến lúc cho mọi người mở mang kiến thức một chút về uy lực của tôm hùm chua cay từng một thời bị ăn suýt chút nữa tuyệt chủng!"
Văn Khanh tìm thấy một nhà hàng bán tôm ở ven đường, sau khi xử lý đám nhân viên đã bị biến thành tang thi, cô bước vào trong bếp. Vì mất điện nên đống thức ăn trong bếp đã được rã đông và nhìn không còn tươi ngon nữa, Văn Khanh cảm thấy không hài lòng cho lắm: "Được rồi, tạm chấp nhận vậy, tốt xấu gì cũng không bị biến chất, nếu không thì đi đâu để tìm tôm bây giờ."
[Oa, đây là động vật đã chếc mà, chủ bá định ăn xác của nó hả?]
Văn Khanh: "..."
[Chủ bá không muốn nói chuyện với bạn, đồng thời cấm ngôn bạn một giờ.]
Nói nhảm cái gì đấy!
Văn Khanh rửa sạch tôm, chuẩn bị sẵn rượu đế và nước, cắt ớt thành từng miếng nhỏ, lại băm nhuyễn hành, gừng, tỏi, sau đó đổ dầu với hạt tiêu vào phi thơm lên, tiếp theo là cho tôm vào xào và lật mặt cho đều. Cuối cùng đổ rượu đế, xì dầu và các loại gia vị khác, vì trong nhà hàng có đủ các loại gia vị nên không xảy ra tình huống thiếu này thiếu nọ.
Một lát sau Văn Khanh tắt bếp, múc từng con tôm ra dĩa. Màu sắc đỏ tươi, hương tôm tê tê cay cay vừa nhìn đã thấy thèm, phối hợp với vẻ mặt khoa trương của Văn Khan khiến người xem trước màn hình chỉ biết ngậm ngùi nuốt nước miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận