Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 321


Dù sao, khi một xấu nữ bày ra bộ dáng lê hoa đái vũ thì chắc chắn sẽ khác biệt với một mỹ nữ bày ra bộ dáng lê hoa đái vũ, mà sự khác nhau này không chỉ lớn hơn có một chút.
Tất nhiên, cô không có khả năng động thủ trực tiếp lên người Tô Ngữ, ngay cả thân thể chân chính cô ta cũng không có, chỉ có một chuỗi số liệu, còn có thể tùy ý thay đổi, cho nên gây tổn hại trên dung mạo cô ta thì không có ý nghĩa gì. Vì vậy chỉ có thể động tay chân lên người người khác.
Lần này cô mang theo bàn tay vàng không gian tu tiên, chính xác mà nói, bên trong không gian tu tiên lúc trước có một viên huyễn thạch ác ma. Cô chỉ dùng huyễn thạch tạo ra một ảo cảnh, khiến mọi người khi nhìn thấy Tô Ngữ đều cảm thấy cực kỳ xấu, đặc biệt xấu, là chủng loại xấu đến vô cùng thảm hại.
Hiệu quả coi bộ không tệ lắm.
Sau khi tiến vào trường học, ba anh em Cung gia ôm Văn Khanh không chịu buông tay: "Khanh Khanh, em gái ngoan, em gái xinh đẹp, mau để anh nhìn thêm vài lần, rửa sạch con mắt cái đã!"
"Mẹ ơi! Anh lớn như vậy mà đây là lần đầu nhìn thấy có người xấu đến như vậy! Xấu đến mức không thể thở nổi."
"Tại sao có thể xấu tới như vậy hả trời? Sống được đến bây giờ thật sự là cực kỳ có can đảm!"
"Anh cũng không muốn trông mặt mà bắt hình dong, có khi cô ta là một linh hồn xinh đẹp, nhưng dung mạo cô ta khiến anh không muốn tiếp xúc đến nội tâm của cô ta luôn!"
Văn Khanh hiếu kì nói: "Thật sự xấu lắm à?"
"Xấu! Vô cùng xấu! Xấu vô địch! Xấu đến mức khiến anh hoài nghi nhân sinh! Ôi không được rồi, không thể nghĩ đến hồi nãy nữa, chỉ nghĩ lại thôi cũng cảm thấy con mắt đau rát!"
Văn Khanh nhìn ba người anh trai trước kia thành thục ổn trọng, giờ phút này lại giống như mấy tên dở hơi mà vây quanh cô, cầu an ủi, cầu ôm ấp, quan trọng nhất là cầu rửa mắt, rốt cục cũng yên lòng. Xem ra khiến Tô Ngữ biến dạng là sáng suốt, nếu loại tình huống này còn có người yêu cô ta, vì cô ta sống vì cô ta chếc, đó chắc chắn là chân ái trong chân ái!
Vậy thì cô còn có thể nói gì nữa? Chỉ có thể chúc phúc bọn họ thôi.
Sau khi Tô Ngữ rời đi, cô ta nhanh chóng tìm phòng vệ sinh, nhìn trái nhìn phải trong gương, mặt không bẩn, lớp trang điểm cũng không nhoè, trên người không có mùi gì, quần áo cũng là màu trắng không dính bất cứ thứ gì.
"Đâu có vấn đề gì đâu." Tô Ngữ buồn bực, tất cả đều bình thường, vì sao ba anh em Cung gia kia khi gặp cô lại có chung một biểu tình như vậy?
"Hệ thống, ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không?"
[Sau khi bọn họ rời đi, ta có nghe lén bọn họ nói chuyện, bọn họ nói....]
"Nói cái gì?"
[Nói người quá xấu! Cực xấu! Xấu nhất thế giới! Xấu đến không nỡ nhìn thẳng!]
Tô Ngữ trừng to mắt, nhìn dung mạo tuyệt sắc trong gương, không thể tưởng tượng nổi chỉ vào gương mặt xinh đẹp của cô: "Tôi? Xấu?"
[Bọn họ nói như thế....]
"Mắt bọn họ bị mù rồi!" Không đợi hệ thống nói xong, Tô Ngữ đã nổ tung: "Tôi như thế này mà còn xấu? Thế mỹ nhân là thế nào? Lôi ra tôi muốn nhìn một chút! Lão nương đi qua nhiều thế giới như vậy còn chưa từng có người nói tôi xấu! Ôi trời! Nói tôi xấu? Mắt mù đến mức nào rồi!"
Đang nói, một nữ sinh từ trong buồng vệ sinh đi ra, nhìn cô ta một cái, yên lặng kéo cửa đi vào lại.
"Ọe —— "
Tô Ngữ trợn mắt há hốc mồm, hệ thống ở một bên cười trên nỗi đau người khác: [Nhìn đi, ngươi xấu đến mức làm người ta buồn nôn!"]
Gân xanh trên trán Tô Ngữ nổi lên, phải dùng thật lớn sức lực mới kìm chế lại mới không đi chất vất nữ sinh kia. Cô ta lại liếc mắt nhìn chính mình trong gương, vẫn là dung mạo người thần cùng phẫn, mặc dù trước khi đến có điều chỉnh qua, nhưng đây chính là mặt cô ta, không sai tí nào mà. Cô ta đi qua nhiều thế giới như vậy, tất cả mọi người đều tán thưởng dung mạo cô ta, đều là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, cho nên chắc chắn không có khả năng thẩm mỹ của mình có vấn đề. Nhưng chuyện phát sinh trước mắt lại nói cho cô ta biết, người khác cảm thấy cô ta xấu, như vậy... vấn đề không phải nằm ở mắt cô ta!
Không thể không nói, Tô Ngữ xuyên qua nhiều vị diện như vậy, vẫn có chút tài năng, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề, nhưng cho dù cô ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra là Văn Khanh ra tay.
"Có thể đây là thế giới đẹp xấu đảo lộn? Thẩm mỹ của mọi người là dị dạng, ở vị diện khác dung mạo càng đẹp thì bọn họ là càng xấu, mà ở vị diện khác dung mạo càng xấu bọn họ lại thấy càng đẹp?" Tô Ngữ tự nhủ.
[Có khả năng là như vậy, nếu không thì không thể giải thích được phản ứng của những người kia.]
Hệ thống cũng cảm thấy phỏng đoán này vô cùng hợp lý, rất tán thành. Dù sao cấp bậc của nó cũng không cao bằng Văn Khanh, hoàn toàn không phát hiện được là Văn Khanh ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận