Từ Công Trường Bán Cơm Hộp Bắt Đầu

Chương 182: Xúc động là ma quỷ( hạ)

**Chương 182: Xúc động là ma quỷ (hạ)**
Sự tình khác thường tất có ẩn tình, nếu như người nọ xuất thân từ Tập đoàn Thiên Thịnh, năng lực lại mạnh như vậy, vậy thì cần phải hỏi qua Lục Thắng Nam Lục tổng, xác nhận một chút xem người trước mắt có phải là công nhân viên của Tập đoàn Thiên Thịnh hay không, có hay không tham dự qua những hạng mục động thổ lặt vặt này.
Nếu như tất cả là thật, vậy khẳng định không thể bỏ qua!
Đường Văn chứng kiến Từ An xem hết lý lịch sơ lược của mình sau đó trầm mặc không nói, cho rằng đối phương không tin những kinh nghiệm hạng mục này của mình, hoài nghi mình có làm giả hay không.
Vì vậy nàng mở túi xách sau lưng, lần nữa lấy ra một phần văn bản tài liệu.
Phần văn bản tài liệu này so với phần trước đó mỏng hơn một chút, nhưng cũng có đến 7-8 trang.
"Lão bản, đây là bản kế hoạch tuyên truyền mà ta làm cho Từ Thị Tiệm Cơm, trong văn bản là bản tóm tắt phương thức tuyên truyền hai tháng trước, nội dung thay đổi lớn sau khi ta nhậm chức sẽ trình bày lại cho ngài."
Vốn định nói đợi một lát mình sẽ đi gọi điện thoại cho Từ An, hắn yên lặng ngậm miệng lại, thò tay nhận lấy văn bản tài liệu, chăm chú đọc.
Tạo tài khoản Douyin, chuyển đổi khách hàng thành lưu lượng truy cập, thông qua các phương thức Internet để mở rộng danh tiếng của Từ Thị Tiệm Cơm, các hoạt động offline.
Trên 7-8 trang giấy bày ra gần 20 phương án tuyên truyền khác nhau.
Những phương án này đều có một điểm chung, vô cùng phù hợp với tình hình vận hành trước mắt của Từ Thị Tiệm Cơm, cần kinh phí tuyên truyền cực nhỏ, nhưng hiệu quả có thể tưởng tượng được là rất tốt.
Trong đó đại bộ phận phương án đều là thông qua các cổng thông tin Internet lớn để tiến hành tuyên truyền, tại thời điểm hiện tại được xem như một thứ mới mẻ, chỉ có một số ít công ty nước ngoài hoặc những công ty có quan hệ hợp tác mật thiết với Internet mới áp dụng loại phương thức tuyên truyền này.
Rất nhiều công ty niêm yết vẫn còn đang trong giai đoạn thăm dò, thậm chí còn chưa bắt đầu thăm dò.
Dùng góc nhìn của năm 2012 mà nói, bản thiết kế này là thứ mà đại bộ phận công ty không thể chấp nhận, bởi vì nó quá mức tân tiến, tân tiến đến mức sẽ bị người ta coi là kẻ mộng tưởng hão huyền, người đầu cơ trục lợi không thực tế.
Xem qua bản báo cáo này, Từ An bỗng nhiên lý giải tại sao Đường Văn lại xin tạm rời cương vị công tác ở Tập đoàn Thiên Thịnh.
Muốn thuyết phục một công ty lớn như vậy làm ra thử nghiệm về phương diện này, trừ phi được tầng trên đặc biệt phê chuẩn, bằng không thì tuyệt đối không thể nào.
"Đường tiểu thư, ta đối với kinh nghiệm công tác của cô cùng với bản báo cáo này đều hết sức cảm thấy hứng thú, nhưng ta vẫn cần phải xác minh thân phận của cô một chút, xin hỏi cô có phiền không?"
Từ An không nói vòng vo, trực tiếp nói cho Đường Văn biết mình sẽ tiến hành điều tra lý lịch của nàng.
"Có thể, có cần tôi cung cấp phương thức liên hệ của người quen không?"
Đường Văn vô cùng thản nhiên gật đầu, đồng thời lấy điện thoại di động ra chuẩn bị tìm số điện thoại của đồng nghiệp và cấp trên cho Từ An.
Tuy nhiên Từ An đã có phương thức liên lạc của Lục Thắng Nam, nhưng cũng không ngại có thêm mấy đối tượng điều tra lý lịch, đối phương chứng minh, xác nhận thân phận của Đường Văn, bởi vậy Từ An vui vẻ gật đầu tiếp nhận những phương thức liên lạc mà Đường Văn cung cấp.
Bất quá những phương thức liên lạc này cũng có thể là giả mạo, Từ An đời trước đã từng nghe HR của công ty nói qua, có một người tìm việc cung cấp toàn bộ người liên hệ đều là thân bằng hảo hữu, từ đầu đến cuối đều êm đẹp không có chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ cần tra một cái liền phát hiện.
Lý lịch sơ lược rất ưu tú, phỏng vấn cũng rất hài lòng, nhưng bởi vì lý lịch giả mạo, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối đình chỉ chương trình tuyển dụng.
Lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, tìm được tên và số điện thoại của Lục Thắng Nam, nhấn nút gọi.
Tít—— tút tút—— tút tút tút————
"Chào buổi chiều, Từ lão bản, tìm tôi có chuyện gì không?" Thanh âm của Lục Thắng Nam thông qua microphone truyền vào tai Từ An, vẫn là như vậy, rõ ràng rành mạch mà lại giàu tiết tấu.
"Lục tổng chào buổi chiều, gọi điện thoại cho ngài là có chút việc muốn hỏi ngài một chút." Từ An vừa đi ra ngoài tiệm vừa đem sự tình đại khái nói qua một lượt, cuối cùng dò hỏi: "Không biết Lục tổng ở trong tập đoàn có từng nghe nói qua Đường Văn người này hay không?"
Vốn tưởng rằng Lục Thắng Nam cần thời gian để suy nghĩ một chút hoặc là đăng nhập vào OA(Official Account) của công ty để điều tra, nhưng Từ An vừa dứt lời, thanh âm của Lục Thắng Nam liền vang lên ở đầu bên kia điện thoại, trong thanh âm mang theo một chút kinh ngạc: "Nha! Cậu nói là Đường Văn, cô ấy chạy tới tiệm của cậu để ứng tuyển vị trí trù hoạch tuyên truyền?"
"Đúng vậy." Từ An gật đầu, phản ứng này của Lục Thắng Nam đã chứng minh người này đúng là công nhân viên của Tập đoàn Thiên Thịnh, hoặc là có thanh danh không nhỏ, hoặc là từng có quan hệ hợp tác công tác với Lục Thắng Nam.
"Đường Văn đúng là công nhân viên của tập đoàn chúng ta, còn chưa tốt nghiệp đã vào Tập đoàn Thiên Thịnh thực tập, vẫn luôn làm việc ở Tập đoàn Thiên Thịnh cho đến bây giờ."
Nói đến đây, Lục Thắng Nam đổi giọng, tràn đầy tò mò hỏi: "Nhưng mà không có nghe nói cô ấy xin tạm rời cương vị công tác a, có phải hay không người tìm việc trùng tên trùng họ?"
Lời này của Lục Thắng Nam ý tứ rất mập mờ, truyền cho Từ An một cái ý tứ, người mà Từ An phỏng vấn rất có thể là kẻ giả mạo.
Mấy ngày trước, khi đi qua tổng bộ báo cáo phương án, còn nhìn thấy qua cô ấy.
Nghe nói cô ấy sắp sửa trù hoạch một dự án thiết kế sản phẩm tuyên truyền trong tập đoàn, nếu như hiệu quả khả quan, cô ấy liền có thể thăng chức làm bộ trưởng bộ phận trù hoạch.
Nghe nói cô ấy sau khi nhận được nhiệm vụ này thì tương đối hưng phấn, không thể nào đột nhiên xin tạm rời cương vị công tác như vậy được, dù thế nào cũng phải đợi hoạt động trên tay chấm dứt rồi mới xin tạm rời cương vị công tác chứ.
"Cô ấy là hôm nay chính thức tiến hành thủ tục xin tạm rời cương vị công tác, ba ngày trước đã đưa đơn xin tạm rời cương vị công tác."
Từ An trả lời: "Phiền Lục tổng hỗ trợ xem một chút trạng thái hiển thị trên tài khoản công ty của Đường Văn có phải là đã xin tạm rời cương vị công tác hay không."
Yêu cầu này cũng không phải là chuyện gì quá đáng, Lục Thắng Nam chính mình cũng rất tò mò, vô cùng dứt khoát mở trang web portal của công ty, nhập tài khoản và mật mã của mình để đăng nhập.
Mở danh sách thành viên công ty, chỉ riêng trong tập đoàn đã có hơn 3000 người.
Ở ô tìm kiếm phía trên nhập tên Đường Văn, ấn Enter.
'Họ tên: Đường Văn, chức vụ: Tổ trưởng tổ 3 trù hoạch tuyên truyền, trạng thái: Đã xin tạm rời cương vị công tác. '
Lục Thắng Nam con mắt lập tức trợn to, đã xin tạm rời cương vị công tác?
Rõ ràng là đã thực sự xin tạm rời cương vị công tác!
Xin tạm rời cương vị công tác còn chưa tính, làm sao lại chạy tới Từ Thị Tiệm Cơm phỏng vấn?
Nói khó nghe một chút, Từ Thị Tiệm Cơm so với Tập đoàn Thiên Thịnh, người phía trước là con sâu cái kiến không đáng chú ý trên mặt đất, người sau thì là vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời.
Đường Văn không thể nào lưu lạc đến mức phải tới cửa tiệm nhỏ ven đường làm công nhân viên a, cô ấy đi Từ Thị Tiệm Cơm thì có thể làm gì?
Xào rau? Rửa rau? Rửa chén hay là dọn bàn?
Lục Thắng Nam thậm chí bắt đầu sinh ra một cỗ xúc động, muốn đến Từ Thị Tiệm Cơm, túm lấy cổ áo Đường Văn hỏi thăm nàng có phải là bị điên rồi không.
Sau đó đem nàng về Siêu thị Thắng Lợi, để nàng trở thành trợ thủ đắc lực của mình.
Bất quá ý nghĩ này đến nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ trong chốc lát liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nếu chính mình vẫn còn ở tổng bộ Tập đoàn Thiên Thịnh thì còn dễ nói, hiện tại chính mình lại đến Siêu thị Thắng Lợi, rõ ràng thăng mà lại như giáng chức, bản thân còn khó bảo toàn, loại tình huống này mời chào Đường Văn tới đây chẳng phải là hại cô ấy sao.
Nhưng để xác định người mà Từ An nói có phải là Đường Văn hay không, cô ấy mạo muội đưa ra một yêu cầu với Từ An:
"Từ lão bản, có thể tiện chụp một tấm ảnh của Đường Văn cho tôi xác nhận một chút được không? Không có ảnh chụp, tôi cũng không dám cam đoan các cô ấy có phải là cùng một người hay không."
"Tôi còn muốn hỏi ý kiến của Đường tiểu thư một chút."
Từ An không có mạo muội đáp ứng, mà là quay người trở lại trong tiệm, sau khi hỏi qua ý kiến của Đường Văn mới chụp một tấm ảnh chính diện rồi gửi cho Lục Thắng Nam, đồng thời trước mặt Đường Văn xóa tấm ảnh đó khỏi album và dọn sạch thùng rác.
Ảnh chụp gửi đi qua không đến 10 giây, Từ An liền nhận được hồi âm của Lục Thắng Nam—— đúng vậy, đây chính là Đường Văn không sai.
Từ Lục Thắng Nam xác nhận Đường Văn đúng là cựu công nhân viên của Tập đoàn Thiên Thịnh, cũng chứng minh lý lịch của cô là thật, là người chủ trì các dự án lớn, Từ An không còn bất cứ băn khoăn gì nữa, trực tiếp cùng Đường Văn đàm phán về vấn đề tiền lương đãi ngộ công việc.
Tập đoàn Thiên Thịnh tuy là công ty lớn, nhưng tiền lương cũng chỉ ở mức trên trung bình, thời điểm Đường Văn thực tập tiền lương là 1200 tệ 1 tháng, sau khi tốt nghiệp chuyển sang chính thức tiền lương là 2000 tệ 1 tháng, trước khi xin tạm rời cương vị công tác tiền lương là 4200 tệ 1 tháng.
Bất quá cương vị của Đường Văn không phải dựa vào tiền lương cơ bản để sinh tồn, mà là dựa vào tiền thưởng.
Nói đơn giản, đó là hiệu quả công việc càng tốt, tiền thưởng lại càng cao, thu nhập càng nhiều.
Tháng trước Đường Văn nhận được 1 vạn 3000 tệ, trong đó hơn 8000 tệ đều là tiền thưởng.
1 vạn tệ tiền lương Từ An không phải là không thể chi trả, nhưng như vậy có chút phá vỡ cân bằng tiền lương của công nhân viên trong tiệm.
Mọi người trong tiệm tiền lương đều ở mức bình thường, đột nhiên xuất hiện một người mới, tiền lương lại cao gấp đôi, thậm chí gấp ba, vậy thì ai có thể vui vẻ cho được?
Cho nên, quả nhiên vẫn phải thiết lập một bộ tiêu chuẩn tiền thưởng a, nhưng cho dù có thêm tiền thưởng, giai đoạn hiện tại Từ Thị Tiệm Cơm cũng không có khả năng đạt tới mức lương 1 vạn tệ.
Nguyên nhân rất đơn giản, Từ Thị Tiệm Cơm cũng chỉ là một tiệm ăn nhanh có chút danh tiếng với dân văn phòng mà thôi, so với Tập đoàn Thiên Thịnh - một gã khổng lồ thì không thể sánh được.
Cùng một hoạt động, làm ở công ty niêm yết trên sàn chứng khoán so với làm ở cửa tiệm nhỏ ven đường, hiệu quả chính là khác biệt một trời một vực.
Từ An không rõ khi Đường Văn xúc động xin tạm rời cương vị công tác để vào làm ở tiệm ăn nhanh nhà mình thì có nghĩ tới điểm này hay không, nhưng vẫn là nhắc nhở cô ấy một chút về vấn đề này.
Ai ngờ Đường Văn không chút do dự liền gật đầu.
"Trước khi xin nghỉ việc, tôi đã suy nghĩ kỹ càng, với quy mô của Từ Thị Tiệm Cơm, mức lương có thể chi trả khẳng định không cao."
Đường Văn bỗng nhiên hai tay chống lên mặt bàn, cúi người nhìn gần Từ An, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tập văn kiện trên mặt bàn, vô cùng kiên định nói:
"Đối với tôi mà nói, tiền lương nhiều ít không quan trọng, quan trọng là, lão bản ngài, có thể để tôi dựa theo ý nghĩ của mình để tiến hành trù hoạch tuyên truyền hay không?"
Ngay lúc Từ An và Đường Văn hai người mắt to trừng mắt nhỏ, một chiếc xe ba bánh chạy điện dừng lại ở cửa ra vào của Từ Thị Tiệm Cơm, hai gã đàn ông vạm vỡ từ trên xe bước xuống, trực tiếp đi vào trong tiệm, lớn tiếng hô: "Lão bản có ở đây không, chúng tôi tới lắp đặt giá đỡ hàng."
"Có."
Từ An mang theo Đường Văn cùng đi đến Tiệm Số 2, đi qua tầng một hỗn độn các loại vật phẩm, đi lên tầng hai trống trải, Từ An nhìn về phía Đường Văn, lộ ra nụ cười tiêu chuẩn:
"Đường tiểu thư, trước mắt cửa hàng còn chưa có văn phòng chính thức, trong thời gian ngắn sắp tới, tạm thời phải ủy khuất cô làm việc ở đây."
"Đây không phải là văn phòng sao?" Đường Văn nghi hoặc dò hỏi.
"Nơi này là nhà kho của cửa hàng, hiện tại để cho các sư phụ sửa sang lại một chút hệ thống điện nước và giá đỡ hàng, chuyển thành khu vực làm việc." Từ An tiếp tục mỉm cười.
Đường Văn đánh giá một lần văn phòng, ánh mắt không tự chủ được rơi vào hai tập văn kiện trên tay Từ An.
Bây giờ còn chưa có ký hợp đồng, cầm lên tập văn kiện có thể rời đi, có nên rời đi hay không?
"An lão bản, có người tìm!"
Thanh âm của Từ Hòa Bình bỗng nhiên vang lên ở dưới lầu, ngay sau đó là tiếng bước chân 'bịch bịch bịch' đi lên lầu.
Từ An quay đầu nhìn lại, ánh mắt lướt qua Từ Hòa Bình, nhìn thấy hai người đi phía sau hắn, là Vương Phú Long và Lỗ Tử Nhạc.
"Từ lão bản, chúng ta nói chuyện kỹ càng một chút về chuyện nhậm chức, ví dụ như hạng mục công việc, tiền lương đãi ngộ, v.v.."
Vương Phú Long ánh mắt cùng Đường Văn chạm nhau, sóng điện não của hai người lập tức kết nối, trong đầu đồng thời nảy lên cùng một ý tưởng—— người này cũng là tới nhậm chức!
Từ An chứng kiến biểu lộ trên mặt hai người, đã khởi động kỹ năng ‘cắt ngang’, cắt đứt cuộc trao đổi không lời của hai người, cười giới thiệu hai người cùng với chức vụ mà bọn hắn sắp đảm nhiệm trong Từ Thị Tiệm Cơm.
Cuối cùng chỉ vào khu vực bên cửa sổ cố ý để trống hơn 10 mét vuông, áy náy nói: "Nơi đây sẽ được ngăn ra thành một phòng làm việc nhỏ, sau này sẽ là phòng làm việc tạm thời của ba vị.
Cửa hàng mới đang trong quá trình xem xét, nhanh thì nửa tháng, chậm thì hai ba tháng, nhất định sẽ cung cấp một không gian làm việc rộng rãi sáng sủa yên tĩnh cho các vị."
‘Vẽ bánh nướng’ kỹ năng khởi động.
‘Vẽ bánh nướng’ kỹ năng đang tập trung vào mục tiêu.
‘Vẽ bánh nướng’ kỹ năng có hiệu lực, thái độ của mục tiêu đã phát sinh biến hóa.
Hai người dưới sự không ngừng "vẽ bánh nướng" của Từ An, miễn cưỡng trao cho Từ An một tia tín nhiệm, đã tin những lời bịa đặt lung tung của hắn.
Sự tình phía sau liền rất thuận lợi, Từ An phân biệt cùng ba người nói chuyện về phạm vi công tác cùng với vấn đề tiền lương đãi ngộ, sau khi song phương đạt thành nhất trí, đóng dấu hợp đồng, ký tên, điểm chỉ, đóng dấu, hợp đồng có hiệu lực.
Bởi vì khu vực làm việc vẫn còn đang trong quá trình kiến thiết, thiết bị văn phòng vẫn chưa có, cho nên giờ làm việc được định là 8 giờ sáng mai.
Tại sao phải định giờ làm việc vào ngày mai?
Từ An sợ thời gian rảnh rỗi quá nhiều, bọn hắn sẽ chạy trốn!
Lúc rời đi, ba người trầm mặc không nói gì đi đến trạm xe buýt đường Tử Kinh, ba người sáu mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy được một tia hối hận.
Xúc động là ma quỷ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận