Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 99 :Chân tướng lộ ra ánh sáng, ân nhân cứu mạng một người khác hoàn toàn

“Gã này bị bệnh sao?” Một bên.
Ngư Hồng Diệp thu hết một màn này vào mắt, mày không khỏi nhíu chặt lại.
Vẻ mặt Tô Tô khi trước còn khó coi, vậy mà khi nhìn thấy Phương Bạch trong nháy mắt, lại lộ ra một loại nụ cười hạnh phúc có phần thích thú.
Chẳng lẽ đây là......
Ngư Hồng Diệp hơi sững sờ, rất nhanh đã hiểu ra một kết quả.
Tô Tô chắc chắn là rất thích Phương Bạch.
Đến nỗi nhìn thấy hắn liền không kiềm chế được mà cười!
Trước đây nàng vẫn nghĩ mấy tin đồn bên ngoài kia có chút thêm mắm dặm muối.
Nhưng bây giờ qua việc nàng xác nhận, chân tướng có lẽ còn quá đáng hơn tin đồn!
Không phải như lời đồn Phương Bạch yêu Tô Tô sâu đậm, chân tướng sự việc hoàn toàn ngược lại!
Tô Tô yêu Phương Bạch, yêu đến điên cuồng!
Sau khi cảm khái xong màn kịch thần kỳ.
Gương mặt xinh đẹp của Ngư Hồng Diệp dưới mái tóc dài màu đỏ thẫm càng lộ ra vẻ trắng nõn mỹ lệ, hơi hơi nhếch lên một đường cong, đôi mắt đỏ thẫm phản chiếu hình bóng của Tô Ngật An.
“Không ngờ ngươi lại thật sự thích một người.” “Nếu là vậy thì.....” Ngư Hồng Diệp liếm liếm đôi môi đỏ mọng căng bóng, “Vậy ta lại càng muốn cướp lấy hắn, biến hắn thành của riêng ta!” Nàng đường đường là Hồng Liên thần nữ, người theo đuổi cũng không ít.
Hơn nữa so về dáng người, đường cong cơ thể, không biết bỏ xa Tô Tô một khoảng, cái thứ chỉ cần vồ một cái là tóm gọn này có gì hay.
Đàn ông tu tiên giới không phải đều thích nàng thế này sao?
Chỗ nên lớn thì lớn, nên mềm thì mềm, chỗ nào giòn thì cứ giòn.
Cứ chờ xem, nàng sẽ dạy dỗ Phương Bạch thành vật sở hữu của riêng mình......
Theo sự tham gia của một người đặc biệt là Tô Ngật An.
Nghi thức khai mạc càng thêm nóng bỏng.
Dù sao, tụ tập ở đây đều là các thiên kiêu tinh nhuệ của mấy đại tiên môn, người người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết.
Bại dưới tay các đệ tử tiên môn khác thì không nói, nếu mà lại bại dưới tay một người không phải tiên môn như Tô Ngật An, thì quả thực là quá mất thể diện!
Đương nhiên.
Người ta thường thích ăn dưa, thích hóng chuyện bát quái.
Bây giờ đông đảo đệ tử tiên môn tề tựu ở đây.
Trước khi nghi thức khai mạc cuộc thi chính thức bắt đầu.
Rất nhiều người đã bắt đầu nghị luận chuyện của Tô Ngật An và Tô Tô, thậm chí còn bày ra nhiều kịch bản thái quá.
Dù sao, đừng nhìn Tô Tô có vẻ ngốc nghếch, đơn thuần vô tư.
Nhưng nhìn khắp cả năm đại tiên môn, nàng vẫn vô cùng nổi danh.
Không chỉ dung mạo thanh thuần xinh đẹp.
Thiên phú của nàng cũng là ngàn năm có một, có thể gọi là tuyệt đỉnh vô song.
Thậm chí nắm giữ trong truyền thuyết cửu khiếu linh lung tâm, đối với mọi loại pháp tắc đại đạo có ngộ tính rất cao.
Cũng là vị thần nữ nhỏ tuổi nhất trong lịch sử Ngũ Đại tiên môn bọn họ.
Hơn nữa lại được một vị lão tổ của Vạn Tượng tiên môn rất mực coi trọng.
Vị lão tổ kia thậm chí coi Tô Tô như cháu gái ruột của mình để nuôi nấng.
Điều này cũng dẫn đến Tô Tô ở một phương diện nào đó có bối cảnh rất lớn.
Dù sao, có được một vị lão tổ của Vạn Tượng tiên môn làm chỗ dựa, cũng được coi là có bối cảnh Vạn Tượng tiên môn.
Dung mạo khuynh thành, thiên phú vô song, bối cảnh hùng mạnh.
Tùy tiện nhặt một cái đặt vào giới tu luyện cũng có thể coi là một thiên tài.
Nhưng Tô Tô lại có cả ba yếu tố này.
Điều này cũng dẫn đến không chỉ trong Vạn Tượng tiên môn nàng có rất nhiều người theo đuổi.
Ở các tiên môn khác cũng có không ít người si mê.
Chỉ là những năm qua, luôn bị Tô Tô dùng thân phận đạo lữ giả của Phương Bạch lừa gạt cho qua.
Nhất là khi biết Phương Bạch lúc đó chỉ là một tán tu bình thường không có gì đặc biệt.
Chuyện này đã làm cho không ít người theo đuổi cảm thấy ghen tị, thậm chí điên cuồng.
Những năm này, thậm chí có không ít thiên kiêu tiên môn dùng mọi cách để nghe ngóng tin tức về Phương Bạch.
Như muốn tìm ra hắn, rồi chôn sống, để tạo cơ hội cho mình.
Dù sao, những người theo đuổi Tô Tô cũng có rất nhiều người có bối cảnh lớn.
Trong giới tu tiên, phải có bối cảnh, phải có thế lực.
Tô Ngật An chỉ là một tiểu lưu manh không có bối cảnh gì, chẳng lẽ bọn họ muốn xử lý thì không được sao?
Thế nhưng, sau khi Phương Bạch xuất hiện thì những người này cuối cùng cũng xuất hiện.
Những thiên kiêu từng tuyên bố muốn chôn Phương Bạch bây giờ đều câm như hến.
Mẹ nó, ngươi bảo đó là tiểu lưu manh không có bối cảnh gì sao?
Đây chính là truyền nhân của Bạch Đế Thành đó!
Bọn họ dám đi chôn người ta sao?
Sợ là đến cả tro cốt chín đời nhà bọn họ cũng bị hất tung lên đấy!
Đương nhiên đây chỉ là thứ yếu.
Quan trọng nhất là rất nhiều người đang đồn, Phương Bạch không bại lộ thực lực là để khảo nghiệm Tô Tô.
Dù sao, phàm nhân hay thích kiểu này, những ông hoàng bà chúa gì đấy, lúc nào cũng thích giả trang thành dân thường.
Để tỏ ra mình đang khảo nghiệm lòng trung thành của người yêu.
Nếu như ta nghèo túng, thất vọng, liệu nàng còn muốn tiếp tục yêu ta không?
Nhưng rõ ràng là, Tô Tô đã không qua được cuộc khảo nghiệm này, nên mỗi người bọn họ đã đường ai nấy đi.
“Tch.” “Bị bệnh! Toàn lũ thần kinh!” “Một đám tu sĩ không lo tu luyện, cứ thích tung tin vịt lung tung, có cần ngây thơ thế không!” Tô Ngật An cũng nghe được mấy lời đồn này, có chút cạn lời.
Còn khảo nghiệm Tô Tô nữa chứ.
Hắn khảo nghiệm cái đầu của con khỉ.
Chỉ là tiền trao cháo múc, đơn giản như vậy thôi.
Nhưng hắn cũng lười giải thích.
Dù sao hợp đồng của hắn với Tô Tô đã kết thúc.
Dù người ngoài kia có nói gì đi nữa, thì cũng không liên quan gì tới hắn.
Bất quá, khi sự việc đến tai Tô Tô.
Lại thêm cô bạn trà xanh Đường Tuệ Như thêm mắm dặm muối vào.
Nàng lại không nghĩ như vậy.
“Ta cảm thấy, có phần lớn là do Phương Bạch cố ý sai người thả tin ra đấy, chuyện này chứng tỏ là trong lòng hắn vẫn còn có ngươi!” “Hơn nữa, hắn trùng hợp xuất hiện ở đây, thậm chí còn tham gia cuộc so tài lần này, ngươi không cảm thấy quá trùng hợp sao?” “Hắn nói không chừng vì ngươi mà đến! Đợi khi hắn lấy được thứ hạng cao trong cuộc thi đấu lần này, không chừng hai người lại có thể gương vỡ lại lành!” “Nếu hắn thực sự không thích ngươi, nhất định sẽ tránh xa ngươi, sao lại làm như bây giờ trái ngược logic thế này, thậm chí còn tham gia thi đấu để tiếp cận ngươi!” Sau một hồi thuyết giảng của Đường Tuệ Như, cộng thêm với những gì nàng tự suy diễn liên tưởng trước đây.
Tô Tô càng tin vào điều này.
“Ngươi nói đúng, hắn nhất định sẽ ở cuộc thi lần này mà quay lại với ta!” Sau khi tạm thời cáo biệt Đường Tuệ Như.
Tô Tô vừa chuẩn bị ra ngoài, bỗng nhận được hồi báo của thị nữ thân cận.
“Thưa Tô thần nữ, Vương Xu Hàm đến cầu kiến, nói là có chuyện đại sự muốn báo với ngài!” “Cô ta giấu những chuyện quan trọng này trong ngọc thạch này, hi vọng ngài sẽ tự mình xem xét.” “Vương Xu Hàm?” Tô Tô khẽ nhíu mày, nàng đương nhiên biết người này có quan hệ với Đường Tuệ Như.
Nhưng mà do một lỗi lớn, nàng ta đã bị đuổi khỏi tông môn rồi, bây giờ đến tìm nàng làm gì?
Tô Tô cau mày càng chặt.
Nhưng vẫn vô thức cầm lấy ngọc thạch, thúc giục thần niệm xem xét.
Rất nhanh, một đoạn âm thanh có vẻ mơ hồ truyền tới.
Mặc dù có hơi mơ hồ, nhưng nàng vẫn rõ ràng nhận ra đó là cuộc đối thoại giữa Đường Tuệ Như và Vương Xu Hàm.
“Đây là.....” Ý tứ mà đoạn đối thoại này biểu đạt hình như là, Đường Tuệ Như bỏ trốn khỏi tông môn bí tịch.
Còn Vương Xu Hàm, người mà xem là hảo tỷ muội, chấp nhận lời cầu khẩn của đối phương, gánh chịu hình phạt của tông môn thay nàng.
Vẻ mặt Tô Tô càng lúc càng khó coi.
Chẳng lẽ Vương Xu Hàm đang muốn mượn lực của nàng để đòi lại sự trong sạch cho bản thân, lôi Đường Tuệ Như kẻ gây ra chuyện ra ánh sáng hay sao?
Bất quá, những lời đối thoại trong ngọc thạch vô cùng rõ ràng, đây là chính Đường Tuệ Như đồng ý, không trách được ai.
Ngay lúc Tô Tô đang nhíu mày lắng nghe đối thoại.
Thì một đoạn đối thoại tiếp theo đã làm cho cả người nàng đều ngây dại.
“Chuyện bí mật trước kia, tốt nhất ngươi nên chôn chặt trong bụng, đừng để cho bất kỳ ai biết.” “Bí mật, ngươi nói việc trước kia người cứu Tô thần nữ trong bí cảnh, cũng không phải ngươi, mà là một người khác sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận