Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 187:Khi xưa gặp nhau, lần nữa bị tập trung

Lời nói thì là như vậy. Trong lòng Tô Ngật An vẫn có chút không nỡ. Nhìn 400 điểm thân phận của mình, nếu dùng để tiếp tục thuế biến mở khóa thêm nhiều thiên phú năng lực của 『 Cửu U Dưỡng Cổ Nhân 』 thì hắn chỉ còn lại khoảng 50 điểm thân phận. Thời gian này Lục Tư Dao cũng hay định vị bản mệnh chi nguyên của hắn. Hắn cũng không có biện pháp phản chế gì lớn, chỉ có thể thông qua nhập vào trạng thái thiên cơ che đậy để phản thôi diễn. Nếu tiêu hao hết thân phận điểm rồi mà vẫn bị định vị, cuối cùng bị Lục Tư Dao đuổi theo thì hắn chỉ có thảm hại hơn. Đáng ghét thật! Rõ ràng trước đây còn thấy tương lai rất có triển vọng, sao đột nhiên lại thành ra như vậy? Tô Ngật An có chút bực bội. Nếu thật sự bị Dạ U La phát hiện thì chỉ còn cách ném cái tên Đêm Vô Thương ra ngoài để thu hút chú ý, tranh thủ thời gian bỏ chạy! Còn hỏi tại sao hắn không kéo dài thời gian mà lại tiến vào Thập Vạn Đại Sơn ngay thì đừng nói lần này nhân tộc tu sĩ cùng Thập Vạn Đại Sơn khai chiến cũng là một thu hoạch bất ngờ. Với lại, ai có thể chắc chắn lăng mộ dưới lòng đất ở sâu trong Thập Vạn Đại Sơn sẽ không bị phát hiện sớm? Nếu bị phát hiện thì tổn thất lớn hơn nhiều. Một nguyên tắc sống khác của hắn là cầu phú quý trong nguy hiểm, không làm con bạc thì sẽ mãi mãi không thể giàu sang! ... Cùng lúc đó. Thiên cơ giới, Thiên Cơ đảo. Lục Tư Dao thoát khỏi trạng thái thôi diễn bói toán, chậm rãi mở mắt, sâu trong con ngươi có tinh quang chảy xuôi, tạo thành một tinh đồ thần bí. “Tô Ngật An, ngươi cái tên này.....” Lục Tư Dao có chút tức giận. Tức giận không phải vì nàng, một đảo chủ Thiên Cơ đường đường là cường giả gần đạt đến Chân Vương mà không thể khóa chặt vị trí cụ thể của Tô Ngật An. Mà là tức giận vì Tô Ngật An cố tình trốn tránh, không chịu đến gặp nàng! Trong thời gian này nàng không chỉ thôi diễn vị trí của Tô Ngật An mà còn bắt đầu thu thập thông tin về hắn một cách công khai. Nàng muốn biết Tô Ngật An đã trải qua những gì trong những năm qua. Mặc dù hiện tại nàng là người mạnh nhất trong số những người đã biết, có quyền hành lớn nhất. Nhưng những người khác ít nhiều đều đã ở cạnh Tô Ngật An một thời gian. Còn nàng thì sao? Cứ như đồ ngốc ngày nào cũng ảo tưởng Tô Ngật An sẽ chủ động tìm mình, rồi hai người quay về cuộc sống trước kia. Ai ngờ Tô Ngật An đã sớm tốt hơn với người khác! Tức giận, xấu hổ, phẫn nộ...các loại cảm xúc không ngừng nảy sinh trong lòng. Nàng thật sự không thiếu người theo đuổi, với thân phận địa vị hiện tại cũng không cần phải đi giành lại. Nhưng dù nàng tự thôi miên mình thế nào cũng không thể buông bỏ, cũng không thể quên được ký ức khắc cốt ghi tâm khi xưa. Nàng gặp Tô Ngật An vào một giai đoạn tồi tệ nhất trong cuộc đời. Nàng đã từng không thích thuật thôi diễn bói toán, thậm chí rất chán ghét con đường đại đạo này. Có rất nhiều nguyên nhân. Không chỉ vì nàng chán ghét việc biến mình thành một nữ thần chỉ có thể đoán mệnh, khô khan. Điều đáng ghét hơn là cảm giác bất lực khi thấy trước tương lai mà không thể thay đổi. Thiên cơ bói toán vốn là mượn sức mạnh thiên cơ của thế gian để sử dụng cho bản thân. Nhưng dần dần, cơ thể sẽ phát sinh một số biến đổi. Ví dụ như, vào một khoảnh khắc nào đó, ngươi sẽ đột nhiên thấy trước một hình ảnh tương lai. Nhưng những hình ảnh đó thường không tốt đẹp mà chỉ khiến lòng người tuyệt vọng. Chẳng hạn như thấy người mình yêu quý sẽ đột ngột chết đi vào một ngày nào đó. Và khi đã nhận ra thì ngươi muốn ngăn cản, nhưng dù đã cố gắng hết sức cũng không thể thay đổi hướng đi của vận mệnh. Thiên cơ bói toán là tính toán hướng đi vận mệnh tương lai nhưng không thể thay đổi nó. Cảm giác biết trước vận mệnh mà không thể thay đổi khiến người ta rất khó chịu, tuyệt vọng. Cho nên, hôm đó nàng đã cãi nhau một trận lớn với cha mình, thậm chí bỏ nhà ra đi, thề không bao giờ trở về Thiên Cơ đảo. Nhưng trời xui đất khiến, nàng đã gặp Tô Ngật An. Hôm đó nàng còn nhớ rất rõ. Tô Ngật An mặc bộ bạch y đơn giản đứng dưới một gốc đại thụ, ánh nắng chiếu xuống, bao quanh hắn một vòng hào quang nhàn nhạt. Tô Ngật An phát hiện nàng đến liền quay người, trên khuôn mặt thanh tú tuấn lãng nở nụ cười ấm áp như gió xuân. Lúc đầu nàng nghĩ Tô Ngật An là một tên ngụy quân tử ham sắc đẹp của nàng. Dù sao nàng cũng đã gặp không ít loại người này rồi. Nhưng khi ở chung một thời gian ngắn, nàng không thấy được bất kỳ ánh mắt khác thường nào từ Tô Ngật An, cũng không có cái loại đạo đức giả ẩn sâu trong xương cốt. Khi đó Tô Ngật An rất tâm lý, rất hiểu lòng người, có thể nắm bắt mọi việc rất vừa phải. Sau thời gian ở chung, nàng đã trút hết mọi uất ức, bối rối trong lòng cho Tô Ngật An. Tô Ngật An chỉ kiên nhẫn lắng nghe mà không nói gì. Thậm chí cũng không nói những lời mà nàng nghĩ là chỉ cần phản kháng vận mệnh thì sẽ có thay đổi. Hắn chỉ nói một câu mà nàng đến bây giờ vẫn nhớ rõ: "Người có thể phản kháng vận mệnh thực sự rất dũng cảm và đáng kính nể". "Nhưng, biết rõ không thể nhưng vẫn cố làm." "Đời người như biển cả, qua bao nhiêu ngọn núi, vận mệnh và thế sự luôn không thể đoán trước". "Thay vì cố gắng làm quen với vận mệnh và thế sự, chi bằng cứ làm chính mình". Cũng từ ngày đó nàng đã hoàn toàn thông suốt. Nếu cuối cùng không thể thay đổi vận mệnh thì hãy thích ứng với nó, sống một cuộc đời hoàn toàn mới trong vận mệnh không thể thay đổi. Đó chẳng phải là một cách thể hiện sự chống lại vận mệnh sao? Ai nói chỉ có phá vỡ những kết quả xấu trong tương lai mới là chiến thắng thật sự? Suy nghĩ dần trở về hiện tại. Có thể nói Tô Ngật An đã mang đến cho nàng sự tái sinh, giúp nàng trở thành một người hoàn toàn mới. Thực ra nàng không hề ngốc, bây giờ đã ít nhiều đoán được. Tô Ngật An xuất hiện trùng hợp như vậy có lẽ là do phụ thân sắp đặt, cố tình diễn ra cảnh này để nàng thoát ra khỏi tình cảnh đó. Thế thì sao? Giả cũng là thật mà thật cũng là giả. Thật giả khó phân biệt, giả từ giả mà thật từ thật. Nàng chỉ biết mình thật sự yêu Tô Ngật An, không hổ thẹn với lương tâm, không hối hận, như vậy là được rồi. Bất quá...Một việc là một việc. Cái tên Tô Ngật An này, mấy năm nay vậy mà ra ngoài trăng hoa, để nàng chờ lâu như vậy. Đến khi tìm được hắn sẽ cho hắn biết tay! "Tô Ngật An dường như đã rời khỏi Huyền Thiên Giới, ta không còn cảm nhận được khí tức vận mệnh tương tự của hắn ở Huyền Thiên Giới nữa..." Là một trong những người tu luyện thuật thôi diễn bói toán đến mức cực hạn, bây giờ nàng có thể khóa chặt sự tồn tại của một người trong một thế giới thông qua một số khí tức vận mệnh còn sót lại. Nhưng hiện tại nàng vẫn chưa tu luyện đến mức cực hạn. Nếu thật sự đạt đến cảnh giới đó, có lẽ nàng không cần rời Thiên Cơ giới. Chỉ trong một ý niệm là có thể bao trùm vô số nhân quả vận mệnh trong các thế giới khác. "Khí tức vận mệnh cuối cùng của hắn dường như biến mất ở Thương Hải Giới không xa Huyền Thiên Giới..." "Gã này muốn đến Thương Hải Giới sao?" Sau khi đã có quyết định, Lục Tư Dao liền phái người đến Thương Hải Giới. Tiện thể đem tin tức này báo cho Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư Hòa. Tự mình thích chơi trò mất tích, để các nàng ở đây tranh giành tình nhân à? Vậy thì dứt khoát kéo ngươi vào, khiến ngươi thật sự trở thành nhân vật chính trong cuộc tranh đấu tình ái này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận