Chương 200: Đừng ép ta để kiếm Tiên sư tôn cùng ngươi cứng rắn! Gặp Tô Ngật An lộ ra vẻ mặt có vẻ không quá muốn biểu lộ. Nguyệt Linh Long Hoàng hơi nhíu mày, mở miệng lần nữa: “Yên tâm, bản hoàng cũng không phải người không hiểu đạo lý, để ngươi đi không công làm việc mà không có thù lao. Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, bản hoàng sẽ có trọng lễ xem như ban thưởng. Đương nhiên trước đó, bản hoàng cũng có thể cho ngươi một chút thù lao khác.” Nghe vậy, vẻ mặt Tô Ngật An lúc này trở nên càng thêm khổ sở. Nếu như là đặt trong tình huống bình thường, hắn tuyệt đối sẽ miệng đầy đáp ứng, không thể không mượn cơ hội này để quét hảo cảm của Nguyệt Linh Long Hoàng, cho mình tranh thủ thêm một chỗ dựa. Nhưng để cho hắn đi Yêu giới, chuyện này thật sự khiến hắn khó xử.... Nhưng cân nhắc đến tình cảnh trước mắt của hắn, sau này hắn có thể thật sự cần phải đi Yêu giới một chuyến, vẫn là quyết định nghe thử xem Nguyệt Linh Long Hoàng ủy thác. “Không biết Nguyệt Linh Long Hoàng tiền bối muốn nhờ ta đưa đồ vật gì đến Thiên Thương Long tộc?” “Cần ta khi nào đưa đến?” “Tiền bối có lẽ không biết, kể từ khi Yêu giới trước kia phát sinh dị biến. Yêu giới đã bị phong tỏa, nhân tộc cũng rất khó tiến vào Yêu giới, lại càng không cần phải nói Thiên Thương Long tộc lại ở sâu trong Yêu giới. Trong thời gian ngắn, ta có lẽ không cách nào đưa những thứ này đến Thiên Thương Long tộc được.” Lời của Tô Ngật An không phải bịa đặt vô cớ. Yêu giới sống toàn là Yêu Tộc, mặc dù đã từng cùng cường giả Nhân tộc kề vai chiến đấu, chống lại dị tộc xâm lấn từ vực sâu. Nhưng bản chất vẫn là hai chủng tộc khác biệt, lợi ích của chủng tộc cũng không giống nhau, những năm gần đây cũng không thiếu phát sinh ma sát. Từ mấy năm trước, Yêu giới bởi vì tranh chấp quanh năm với Nhân tộc, liền đã phong bế thông đạo với nhân giới. Nguyệt Linh Long Hoàng trầm ngâm một lát lúc này mới nói: “Cụ thể là đồ vật gì ta không thể nói cho ngươi, việc này liên quan đến đại bí mật của Thiên Thương Long tộc ta. Có lẽ ngươi muốn hỏi ta tại sao không tự mình phái người đưa? Hiện tại ta đây thậm chí tộc nhân của ta còn không có cách nào rời khỏi nơi này. Mà tình hình Yêu giới hiện tại có lẽ cũng không tốt lắm. Nhưng ta cảm thấy nếu là ngươi đi, có lẽ sẽ bảo đảm nhất.” Nghe những lời này, mặt Tô Ngật An tối sầm lại. Đúng. Nếu như hắn đi Yêu giới, có thể bằng vào giao thiệp đã từng lưu lại mà tung hoành ngang dọc, ở Yêu giới sẽ không gặp trở ngại. Nhưng đó là cần mượn dùng thân phận mà hắn từng lưu lại ở Yêu giới! Thân phận ngụy trang của hắn ở Yêu giới chính là một Yêu Tộc. Nếu không ngụy trang thành Yêu Tộc, một mình hắn, một kẻ nhân tộc nghênh ngang hành động ở Yêu giới, đây chẳng phải tự tìm cái chết sao? Nhưng một khi hắn ngụy trang thành thân phận khi xưa kia, những khách hàng năm xưa nhất định sẽ biết hết. Thậm chí còn có thể trình diễn một cuộc chiến sinh tử hoàn toàn mới! Trầm ngâm một lát, Nguyệt Linh Long Hoàng lúc này mới lên tiếng: “Về thời gian đưa đến Yêu giới, ngươi chỉ cần trong vòng hai năm hoàn thành là được.” Tô Ngật An lại lần nữa rơi vào trầm tư, bỏ qua lộ trình đi tới Yêu giới, trong vòng hai năm nói ngắn không ngắn, nói dài cũng không dài. Trong khoảng thời gian đó có thể có nhiều tính toán hơn. Về phần việc cầm đồ, hắn đi hay không đi đưa, việc này có thể là còn phải xem tâm tình của hắn. Nếu như không hoàn thành, Nguyệt Linh Long Hoàng cũng không thể làm gì hắn. Nếu như thật sự ép hắn, vậy đừng trách hắn chạy đến bắc sương giới đi, tìm kiếm Tiên sư tôn Cố Tuyết Ngâm của mình! Để cho sư tôn nhà mình đi cứng rắn với Nguyệt Linh Long Hoàng! Không có việc gì lại tiếp tục lang thang bên ngoài, thật sự xảy ra chuyện thì quay về tìm sư tôn. Phía sau lưng mình cũng không phải không có bối cảnh, ai sợ ai chứ? “Được, ta đáp ứng Nguyệt Linh Long Hoàng tiền bối!” Nói xong, Tô Ngật An chuyển lời: “Tiền bối, lần này ta tìm đến đây, thật ra là vì tìm kiếm cơ duyên và truyền thừa. Nếu có thể, tiền bối có thể cho ta chút truyền thừa không?” Nghe vậy, Nguyệt Linh Long Hoàng hơi sững sờ, không nhịn được mà cười lên. Nhân tộc này ngược lại còn có tính tình hơn nàng nghĩ. Dù cho nhiều năm không gặp, nhưng cô cháu gái của mình trong ấn tượng vẫn luôn khá đơn thuần. Nàng thật sự rất hoài nghi, Cửu Long Định Thiên Châu có phải hay không là do Tô Ngật An từ trong tay chất nữ mình lừa gạt........ Thời gian dần trôi qua, chớp mắt liền qua bốn ngày. Trong khoảng thời gian này, sự rung chuyển của Thập Vạn Đại Sơn đã hoàn toàn lắng xuống. Vô số Trùng tộc và yêu thú đã bị trấn áp. Bất quá, rất nhiều cường giả cũng không rời đi, ngược lại bị chiêu mộ tiếp tục dừng lại ở Thập Vạn Đại Sơn. Hơn nữa phong tỏa mấy lối vào Thập Vạn Đại Sơn, thậm chí còn có rất nhiều cường giả đang lùng sục tìm kiếm khắp Thập Vạn Đại Sơn, giống như là đang tìm kiếm một món đồ vật gì đó. “Trận đại chiến này đều đã kết thúc, vì sao còn phải phong tỏa Thập Vạn Đại Sơn chứ?” Một cường giả vừa mới phát ra lời phàn nàn, rất nhanh đã bị một tu sĩ bên cạnh chặn lại, “Suỵt! Ai cho ngươi nói lung tung! Không muốn sống nữa à!” Sau khi xác định không có ai đang xem xét ở chỗ này, một tu sĩ khác lúc này mới mở miệng nói: “Thời gian trước không phải có mấy vị tiên tử thực lực cường đại giáng lâm ở Thập Vạn Đại Sơn, dung nhan khuynh quốc khuynh thành sao? Chính là mấy vị tiên tử này muốn tìm người! Nghe nói là muốn tìm một tên tên là Tô Ngật An! Mấy vị tiên tử tìm không thấy Tô Ngật An, thề không bỏ qua đâu!” Trên đời không có bức tường nào mà gió không lọt qua được. Chuyện này không biết bằng cách nào lại bị truyền ra ngoài. Mà càng truyền càng thêm dữ dội, càng truyền càng lệch lạc. Có người nói Tô Ngật An là chim hoàng yến mà mấy vị tiên tử nuôi dưỡng. Vì hướng đến tự do, nên đã lén lút chạy ra ngoài. Mấy vị tiên tử giận tím mặt, không màng đến cái giá phải trả, muốn bắt hắn trở về. Cũng có người nói Tô Ngật An chỉ là một tên cặn bã nam, lừa gạt tình cảm của mấy vị tiên tử này. Hiện tại thì bị lật xe và bị truy sát. Điều khiến cho đông đảo tu sĩ chấn kinh lại thêm thái quá chính là Thiên Độc Giáo Thánh Nữ Dạ U La, cũng dính líu đến Tô Ngật An! Vô luận là mang trong lòng sự đố kỵ, hay thật sự thống hận trong lòng, ngược lại đông đảo tu sĩ càng thêm ra sức tìm Tô Ngật An........ Cùng lúc đó, bên trong lăng mộ dưới lòng đất. Tô Ngật An, người đã tiếp nhận xong một số truyền thừa, hơn nữa còn có không ít lợi ích, đang rất vui vẻ. Nhiệm vụ mà Nguyệt Linh Long Hoàng đưa ra, dù đối với hắn mà nói có chút ép buộc, nhưng những lợi ích lại thực sự nhiều. Thậm chí còn cho hắn một kiện Pháp Bảo Đạo Thân cảnh! Quả nhiên là kiếm bộn rồi! “Bây giờ lợi ích đã nhận được không sai biệt lắm, cũng đã đến lúc rời khỏi nơi này rồi.....” Tô Ngật An vuốt cằm. Hiện tại Mị Tiên Nhan bọn họ vẫn còn ở bên ngoài. Nếu mình bây giờ ngu ngơ đi ra ngoài, vậy chẳng khác nào như đèn lồng đốt trong nhà vệ sinh, tìm chết! Đã đến lúc phải lừa... Không, thỉnh Dạ Vô Thương hỗ trợ. “Vì sao luôn có một loại dự cảm bất thường?” Dạ Vô Thương đang bế quan tĩnh tọa ở đâu đó, lưng không hiểu phát lạnh. Nhưng cảm giác này rất nhanh đã biến mất. Dạ Vô Thương không khỏi thở dài một hơi. Hắn vốn dĩ muốn cùng Tô Ngật An cùng đến trong lăng mộ tìm cơ duyên. Thậm chí còn làm xong chuẩn bị để trải qua đủ loại thí luyện. Thật không ngờ rằng Tô Ngật An đi cùng với hắn, căn bản không cần phải giống như hắn trải qua cái gọi là khảo nghiệm, mà trực tiếp tiến vào luôn! Chuyện này đã trực tiếp khiến cho hắn trong nháy mắt suy sụp tâm tính! Đáng chết! Hắn thật sự nghi ngờ tiểu tử Tô Ngật An này có phải là con riêng của Nguyệt Linh Long Hoàng hay không! Hắn cực khổ mệt nhọc mà chẳng được gì. Tô Ngật An thì tốt rồi, vừa vào liền tự nhiên kiếm được cơ duyên! “Vô Thương huynh!” Ngay lúc Dạ Vô Thương đang bực dọc trong lòng. Tô Ngật An bỗng nhiên xuất hiện. Giống như có quan hệ vô cùng thân mật vậy, ôm lấy Dạ Vô Thương. “Những ngày qua thu hoạch thế nào, thời gian cũng không sai biệt lắm, chúng ta cũng nên rời khỏi nơi này thôi.” Nghe thấy lời này, Dạ Vô Thương lập tức trợn mắt, ngươi có phải cố ý tới trêu chọc ta không hả? Lúc trước lừa gạt để ta cùng ngươi đến thừa kế cơ duyên, ngươi thì cơ duyên đã thừa kế được gần xong rồi, còn ta thì chẳng nhận được gì cả! Hơn nữa còn giả bộ thân thiết với ta, thậm chí còn muốn đánh chủ ý đến biểu tỷ ta! Ngươi đúng là không phải người! Thấy Dạ Vô Thương có vẻ u oán. Tô Ngật An cười cười rồi mở miệng: “Lần này cũng là do ta cố ý gọi Vô Thương huynh đến giúp ta một tay.” “Vô Thương huynh chẳng có thu hoạch gì, thực sự khiến cho trong lòng ta áy náy!” “Vậy thì thế này đi, ta cho Vô Thương huynh một kiện Pháp Bảo Luân Hồi cảnh, coi như là thu hoạch và thù lao cho Vô Thương huynh lần này, huynh thấy sao?” Có thể lấy ra một kiện Pháp Bảo Luân Hồi cảnh, hắn thật sự xem như mất máu nhiều. Nhưng không bỏ được con thì sao bắt được sói! Rắc rối lần này của hắn có chút lớn, nhất định phải tìm một diễn viên đóng thế!