Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược
Chương 175 :Tìm ngươi lâu như vậy, kết quả ngươi cùng người khác tốt hơn?
“Hắt xì!” Cùng lúc đó, Tô Ngật An đang ở Bạch Đế Thành bỗng dưng hắt xì một cái không hiểu lý do.
Nhưng hắn cũng chẳng nghĩ nhiều. Tiếp tục kiểm kê chiến lợi phẩm thu được từ các bữa tiệc trong khoảng thời gian này. Liên tiếp ba ngày yến tiệc! Hắn thu được vô số bảo vật, còn có đủ loại kỳ trân dị bảo nhiều đến mức không thể tưởng tượng! Mặc dù những thứ có thể dùng được cho bản thân tương đối ít. Nhưng mang chúng đi đổi linh thạch, dùng để mua một vài bảo vật cao cấp hơn, cũng là một khoản thu hoạch kếch xù.
Tê! Đúng là kiếm bộn mà! Tuy hơi có chút không tốt. Nhưng so với việc ở cùng Bạch Thư Hòa, mỗi ngày ngồi trong đại điện kiểm kê các loại kỳ trân dị bảo, thật sự thoải mái và dễ chịu hơn nhiều! Quả nhiên, trước mặt linh thạch và bảo vật, phụ nữ chẳng đáng là gì!
"Nhân lúc rảnh rỗi, lại có nhiều tài nguyên như vậy, xem thử có thể tu luyện để tu vi đạt đến đỉnh phong Sinh Tử Cảnh hay không, tốt nhất là có thể đột phá lên Luân Hồi Cảnh." Tu vi hiện tại của hắn không hề yếu. Đã đạt Sinh Tử Cảnh ngũ trọng. Nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa đủ. Chủ yếu là tu vi cường đại mới có thể tự bảo vệ bản thân tốt hơn. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là để tiện bề chạy trốn. Ví dụ như, nếu sau này thân phận bại lộ, bị chú ý phát hiện, mình cũng có thể bỏ chạy...
"Khụ khụ khụ..." Bùi Thu hắng giọng một tiếng, "Thi Ngữ, bây giờ Tư Dao cũng là đảo chủ Thiên Cơ đảo, con nên tôn trọng một chút!" Bàn tay lớn của Bùi Thu vươn ra, trực tiếp lôi Bùi Thi Ngữ đang quấn lấy Lục Tư Dao xuống.
"Bùi Thu bá bá không cần để ý."
"Dù sao trước đây Thi Ngữ cũng hay gọi ta là tỷ tỷ rồi, cũng không cần quá câu nệ." Lục Tư Dao cười nói, cũng không để bụng. Dù sao thì ông chú tiện nghi của nàng cùng Bùi Thu có mối quan hệ rất tốt. Nàng gọi Bùi Thu là bá bá cũng hợp tình hợp lý.
"Tư Dao tỷ tỷ, lần này bọn ta ngàn dặm xa xôi đến đây là muốn nhờ tỷ giúp ta bói toán tìm một người!"
"Hắn đối với ta rất quan trọng..." Nói xong, Bùi Thi Ngữ vụng trộm liếc nhìn Bạch Thư Hòa, "Hắn là người trong lòng, người trong lòng, người trong lòng của ta..." Có chút bất ngờ. Cũng không phải bất ngờ vì việc Bùi Thi Ngữ có người trong lòng. Dù sao thì người nào mà không có một người thích hoặc ngưỡng mộ, điều này cũng bình thường. Chủ yếu là việc Bùi Thi Ngữ trước khi nói câu này, còn lén lút liếc nhìn Bạch Thư Hòa, hành động này có chút kỳ lạ. Chẳng lẽ cô nàng thiên chi kiêu nữ Hồng Trần Cầm Tông này cũng đến nhờ vả để tìm người? Hơn nữa còn tìm người giống với người của Bùi Thi Ngữ?
Lục Tư Dao khẽ lắc đầu, xua tan những hình ảnh đột nhiên hiện lên trong đầu. Không biết ai lại có thể khiến cho hai cô gái cùng thích. Tuy những năm này nàng luôn ở Thiên Cơ đảo khổ tu, nghiên cứu thuật bói toán, nhưng cũng không hề cách biệt với bên ngoài, tự nhiên cũng biết rõ Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư Hòa, là hai tiên tử vô cùng nổi danh trong toàn bộ tu tiên giới, không thiếu những thiên chi kiêu tử xuất sắc theo đuổi. Sao lại có sự trùng hợp đến vậy, cùng thích một người?
"Ta biết rồi."
"Hôm nay ta vừa lúc rảnh, vậy ta sẽ bói cho các ngươi một quẻ."
"Tư Dao tỷ tỷ, tỷ tốt quá đi!" Bùi Thi Ngữ vui vẻ, lần nữa cho Lục Tư Dao một cái ôm thật lớn.
Trên đường đi đến nơi chuyên dụng để bói toán, Lục Tư Dao mới chợt nhớ ra, mở miệng hỏi: "À đúng rồi, người các ngươi muốn ta bói toán có tên là gì?"
"Tư Dao tiền bối, hắn những năm nay vẫn luôn dùng đủ loại giả danh, ngài muốn cái tên giai đoạn nào?" Bạch Thư Hòa bỗng lên tiếng. Vốn muốn nói trước, Bùi Thi Vũ hơi sững sờ. Đúng vậy, Tô Ngật An tên kia rất thích dùng giả danh. Nếu muốn suy diễn bói toán, vẫn là nên cẩn thận một chút.
"Vậy cứ lấy cái tên hắn hay dùng nhất đi." Lục Tư Dao nghĩ nghĩ, mới lên tiếng nói.
"À, vậy hắn tên Tô Ngật An!" Bùi Thi Ngữ đáp một câu. Nhưng khi tiếng nói của nàng vừa dứt. Lục Tư Dao đang đi trước dẫn đường, bỗng nhiên rùng mình, cả người cứng đờ tại chỗ.
Chuyện gì thế này? Người trong lòng của Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư đồng thời cùng tên là Tô Ngật An? Là Tô Ngật An mà nàng biết... Hay chỉ là trùng âm?
"Tư Dao tỷ tỷ...?" Thấy Lục Tư Dao đột ngột dừng bước, Bùi Thi Ngữ có chút nghi hoặc mở miệng hỏi.
"Không sao, chỉ là đột nhiên nhớ ra bói toán còn cần phải chuẩn bị một vài thứ, ta bảo người đi lấy bây giờ." Lục Tư Dao tự nhiên đánh lạc hướng, cũng không để cho ai chú ý. Nhưng Bạch Thư Hòa tính tình cẩn trọng, lại chú ý thấy trong một thoáng biến sắc vừa rồi của Lục Tư Dao. Nàng tuyệt đối không nhìn lầm. Trên mặt Lục Tư Dao, vừa nãy có một thoáng xuất hiện kinh ngạc và chấn kinh.
Bạch Thư Hòa nhíu mày, sắc mặt lập tức sa sầm. Không thể nào? Đừng nói là Tô Ngật An có dính líu đến đảo chủ đương thời của Thiên Cơ Đảo, Lục Tư Dao. Thậm chí giữa hai người còn có câu chuyện mà nàng chưa từng được biết đến. Nhưng Lục Tư Dao luận tuổi tác cũng lớn hơn nàng rất nhiều. Tô Ngật An rời khỏi Hồng Trần Cầm Tông, rời khỏi nàng mới được bao lâu? Kết giao với Mị Tiên Nhan, Bùi Thi Ngữ, việc này có phải hơi quá không? Tại sao lại có thể có mối liên hệ với Lục Tư Dao được?
Bạch Thư Hòa hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng Bạch Hiểu Dạ. Bạch Hiểu Dạ đang thực hiện kế hoạch liên minh cha con Sầu Giả, lừa Bùi Thu cùng mình đối phó Tô Ngật An, cơ thể đột ngột cứng đờ, sắc mặt cũng biến đổi.
"Phụ thân, có phải người đang giấu diếm con rất nhiều chuyện?"
"Thậm chí có khi nào, Ngật An sư đệ không phải vô tình tiến vào Hồng Trần Cầm Tông, mà là người cố ý tìm tới, thậm chí cũng là thuê đến hay không?" Chuyện của Bùi Thi Ngữ đã khiến nàng bắt đầu hoài nghi về thân phận của Tô Ngật An. Hôm nay lại thấy sự biến sắc rất nhỏ trên mặt Lục Tư Dao, việc này khiến nàng không thể không nghĩ đến những chuyện hoang đường nhất. Dù cho chỉ là nghi ngờ.
Nghe được những lời này, Bạch Hiểu Dạ trong lòng giật thót. CMN! Làm sao Bạch Thư Hòa lại đoán được việc này? Chẳng lẽ là Tô Ngật An nói cho nàng? Tiểu tử này biết mình chết chắc, nên muốn cùng kéo mình xuống nước sao? Cái đồ không có lương tâm này, không cần phải làm đến nước này chứ?
Không khí tiếp theo đột nhiên trở nên có chút kỳ quái. Trong lòng mọi người ẩn chứa những tâm tư khác nhau. Rất nhanh đến một nơi có điêu khắc hình Thái Cực Bát Quái Đồ án rất lớn trên đỉnh đầu, trong đại điện hương khói nghi ngút.
Sau khi bày trí nghi thức bói toán xong. Lục Tư Dao yêu cầu Bùi Thi Ngữ kể lại thời điểm Tô Ngật An biến mất, cùng với nguyên nhân tại sao biến mất. Nghe xong lời tự thuật của Bùi Thi Ngữ, Lục Tư Dao lại một lần nữa ẩn ẩn biến sắc. Bị mắc kẹt trong lao ngục hư không, rất có khả năng vĩnh viễn không thể thoát ra được sao?
Lục Tư Dao không nghĩ nhiều nữa, chia cho Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư Hòa mỗi người một lá bùa vàng. Để hai nàng dùng bút lông nhiễm chu sa, viết tên của Tô Ngật An lên bùa vàng.
Rất nhanh. Sau khi hai người viết xong tên, Lục Tư Dao liền không thể chờ đợi đưa tay một cái, để hai lá bùa vàng bay vào tay mình. Vẻ mặt nàng mặc dù vẫn bình tĩnh. Nhưng ánh mắt khi nhìn thấy cái tên giống nhau trên hai lá bùa vàng, thì lại giống như bị một kích mạnh vào tâm thần, con ngươi hơi co lại.
Tô Ngật An! Đúng thật là Tô Ngật An mà nàng cho rằng! Trong lúc này, nàng không ngừng phủ định những ngờ vực trong lòng, cho rằng Tô Ngật An trong miệng hai nữ tử không phải là Tô Ngật An mà nàng nghĩ. Nhưng bây giờ chân tướng đã được phơi bày. Đến phiên nàng triệt để ngây người.
Tình huống gì vậy? Người mà nàng hao tâm tổn trí tìm kiếm suốt những năm qua, không lâu trước đó nàng mới tìm được, vậy mà lại thành đôi với người khác rồi? Còn trở thành người trong lòng của hai tiên tử nổi tiếng tu tiên giới?
Nhưng hắn cũng chẳng nghĩ nhiều. Tiếp tục kiểm kê chiến lợi phẩm thu được từ các bữa tiệc trong khoảng thời gian này. Liên tiếp ba ngày yến tiệc! Hắn thu được vô số bảo vật, còn có đủ loại kỳ trân dị bảo nhiều đến mức không thể tưởng tượng! Mặc dù những thứ có thể dùng được cho bản thân tương đối ít. Nhưng mang chúng đi đổi linh thạch, dùng để mua một vài bảo vật cao cấp hơn, cũng là một khoản thu hoạch kếch xù.
Tê! Đúng là kiếm bộn mà! Tuy hơi có chút không tốt. Nhưng so với việc ở cùng Bạch Thư Hòa, mỗi ngày ngồi trong đại điện kiểm kê các loại kỳ trân dị bảo, thật sự thoải mái và dễ chịu hơn nhiều! Quả nhiên, trước mặt linh thạch và bảo vật, phụ nữ chẳng đáng là gì!
"Nhân lúc rảnh rỗi, lại có nhiều tài nguyên như vậy, xem thử có thể tu luyện để tu vi đạt đến đỉnh phong Sinh Tử Cảnh hay không, tốt nhất là có thể đột phá lên Luân Hồi Cảnh." Tu vi hiện tại của hắn không hề yếu. Đã đạt Sinh Tử Cảnh ngũ trọng. Nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa đủ. Chủ yếu là tu vi cường đại mới có thể tự bảo vệ bản thân tốt hơn. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là để tiện bề chạy trốn. Ví dụ như, nếu sau này thân phận bại lộ, bị chú ý phát hiện, mình cũng có thể bỏ chạy...
"Khụ khụ khụ..." Bùi Thu hắng giọng một tiếng, "Thi Ngữ, bây giờ Tư Dao cũng là đảo chủ Thiên Cơ đảo, con nên tôn trọng một chút!" Bàn tay lớn của Bùi Thu vươn ra, trực tiếp lôi Bùi Thi Ngữ đang quấn lấy Lục Tư Dao xuống.
"Bùi Thu bá bá không cần để ý."
"Dù sao trước đây Thi Ngữ cũng hay gọi ta là tỷ tỷ rồi, cũng không cần quá câu nệ." Lục Tư Dao cười nói, cũng không để bụng. Dù sao thì ông chú tiện nghi của nàng cùng Bùi Thu có mối quan hệ rất tốt. Nàng gọi Bùi Thu là bá bá cũng hợp tình hợp lý.
"Tư Dao tỷ tỷ, lần này bọn ta ngàn dặm xa xôi đến đây là muốn nhờ tỷ giúp ta bói toán tìm một người!"
"Hắn đối với ta rất quan trọng..." Nói xong, Bùi Thi Ngữ vụng trộm liếc nhìn Bạch Thư Hòa, "Hắn là người trong lòng, người trong lòng, người trong lòng của ta..." Có chút bất ngờ. Cũng không phải bất ngờ vì việc Bùi Thi Ngữ có người trong lòng. Dù sao thì người nào mà không có một người thích hoặc ngưỡng mộ, điều này cũng bình thường. Chủ yếu là việc Bùi Thi Ngữ trước khi nói câu này, còn lén lút liếc nhìn Bạch Thư Hòa, hành động này có chút kỳ lạ. Chẳng lẽ cô nàng thiên chi kiêu nữ Hồng Trần Cầm Tông này cũng đến nhờ vả để tìm người? Hơn nữa còn tìm người giống với người của Bùi Thi Ngữ?
Lục Tư Dao khẽ lắc đầu, xua tan những hình ảnh đột nhiên hiện lên trong đầu. Không biết ai lại có thể khiến cho hai cô gái cùng thích. Tuy những năm này nàng luôn ở Thiên Cơ đảo khổ tu, nghiên cứu thuật bói toán, nhưng cũng không hề cách biệt với bên ngoài, tự nhiên cũng biết rõ Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư Hòa, là hai tiên tử vô cùng nổi danh trong toàn bộ tu tiên giới, không thiếu những thiên chi kiêu tử xuất sắc theo đuổi. Sao lại có sự trùng hợp đến vậy, cùng thích một người?
"Ta biết rồi."
"Hôm nay ta vừa lúc rảnh, vậy ta sẽ bói cho các ngươi một quẻ."
"Tư Dao tỷ tỷ, tỷ tốt quá đi!" Bùi Thi Ngữ vui vẻ, lần nữa cho Lục Tư Dao một cái ôm thật lớn.
Trên đường đi đến nơi chuyên dụng để bói toán, Lục Tư Dao mới chợt nhớ ra, mở miệng hỏi: "À đúng rồi, người các ngươi muốn ta bói toán có tên là gì?"
"Tư Dao tiền bối, hắn những năm nay vẫn luôn dùng đủ loại giả danh, ngài muốn cái tên giai đoạn nào?" Bạch Thư Hòa bỗng lên tiếng. Vốn muốn nói trước, Bùi Thi Vũ hơi sững sờ. Đúng vậy, Tô Ngật An tên kia rất thích dùng giả danh. Nếu muốn suy diễn bói toán, vẫn là nên cẩn thận một chút.
"Vậy cứ lấy cái tên hắn hay dùng nhất đi." Lục Tư Dao nghĩ nghĩ, mới lên tiếng nói.
"À, vậy hắn tên Tô Ngật An!" Bùi Thi Ngữ đáp một câu. Nhưng khi tiếng nói của nàng vừa dứt. Lục Tư Dao đang đi trước dẫn đường, bỗng nhiên rùng mình, cả người cứng đờ tại chỗ.
Chuyện gì thế này? Người trong lòng của Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư đồng thời cùng tên là Tô Ngật An? Là Tô Ngật An mà nàng biết... Hay chỉ là trùng âm?
"Tư Dao tỷ tỷ...?" Thấy Lục Tư Dao đột ngột dừng bước, Bùi Thi Ngữ có chút nghi hoặc mở miệng hỏi.
"Không sao, chỉ là đột nhiên nhớ ra bói toán còn cần phải chuẩn bị một vài thứ, ta bảo người đi lấy bây giờ." Lục Tư Dao tự nhiên đánh lạc hướng, cũng không để cho ai chú ý. Nhưng Bạch Thư Hòa tính tình cẩn trọng, lại chú ý thấy trong một thoáng biến sắc vừa rồi của Lục Tư Dao. Nàng tuyệt đối không nhìn lầm. Trên mặt Lục Tư Dao, vừa nãy có một thoáng xuất hiện kinh ngạc và chấn kinh.
Bạch Thư Hòa nhíu mày, sắc mặt lập tức sa sầm. Không thể nào? Đừng nói là Tô Ngật An có dính líu đến đảo chủ đương thời của Thiên Cơ Đảo, Lục Tư Dao. Thậm chí giữa hai người còn có câu chuyện mà nàng chưa từng được biết đến. Nhưng Lục Tư Dao luận tuổi tác cũng lớn hơn nàng rất nhiều. Tô Ngật An rời khỏi Hồng Trần Cầm Tông, rời khỏi nàng mới được bao lâu? Kết giao với Mị Tiên Nhan, Bùi Thi Ngữ, việc này có phải hơi quá không? Tại sao lại có thể có mối liên hệ với Lục Tư Dao được?
Bạch Thư Hòa hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng Bạch Hiểu Dạ. Bạch Hiểu Dạ đang thực hiện kế hoạch liên minh cha con Sầu Giả, lừa Bùi Thu cùng mình đối phó Tô Ngật An, cơ thể đột ngột cứng đờ, sắc mặt cũng biến đổi.
"Phụ thân, có phải người đang giấu diếm con rất nhiều chuyện?"
"Thậm chí có khi nào, Ngật An sư đệ không phải vô tình tiến vào Hồng Trần Cầm Tông, mà là người cố ý tìm tới, thậm chí cũng là thuê đến hay không?" Chuyện của Bùi Thi Ngữ đã khiến nàng bắt đầu hoài nghi về thân phận của Tô Ngật An. Hôm nay lại thấy sự biến sắc rất nhỏ trên mặt Lục Tư Dao, việc này khiến nàng không thể không nghĩ đến những chuyện hoang đường nhất. Dù cho chỉ là nghi ngờ.
Nghe được những lời này, Bạch Hiểu Dạ trong lòng giật thót. CMN! Làm sao Bạch Thư Hòa lại đoán được việc này? Chẳng lẽ là Tô Ngật An nói cho nàng? Tiểu tử này biết mình chết chắc, nên muốn cùng kéo mình xuống nước sao? Cái đồ không có lương tâm này, không cần phải làm đến nước này chứ?
Không khí tiếp theo đột nhiên trở nên có chút kỳ quái. Trong lòng mọi người ẩn chứa những tâm tư khác nhau. Rất nhanh đến một nơi có điêu khắc hình Thái Cực Bát Quái Đồ án rất lớn trên đỉnh đầu, trong đại điện hương khói nghi ngút.
Sau khi bày trí nghi thức bói toán xong. Lục Tư Dao yêu cầu Bùi Thi Ngữ kể lại thời điểm Tô Ngật An biến mất, cùng với nguyên nhân tại sao biến mất. Nghe xong lời tự thuật của Bùi Thi Ngữ, Lục Tư Dao lại một lần nữa ẩn ẩn biến sắc. Bị mắc kẹt trong lao ngục hư không, rất có khả năng vĩnh viễn không thể thoát ra được sao?
Lục Tư Dao không nghĩ nhiều nữa, chia cho Bùi Thi Ngữ và Bạch Thư Hòa mỗi người một lá bùa vàng. Để hai nàng dùng bút lông nhiễm chu sa, viết tên của Tô Ngật An lên bùa vàng.
Rất nhanh. Sau khi hai người viết xong tên, Lục Tư Dao liền không thể chờ đợi đưa tay một cái, để hai lá bùa vàng bay vào tay mình. Vẻ mặt nàng mặc dù vẫn bình tĩnh. Nhưng ánh mắt khi nhìn thấy cái tên giống nhau trên hai lá bùa vàng, thì lại giống như bị một kích mạnh vào tâm thần, con ngươi hơi co lại.
Tô Ngật An! Đúng thật là Tô Ngật An mà nàng cho rằng! Trong lúc này, nàng không ngừng phủ định những ngờ vực trong lòng, cho rằng Tô Ngật An trong miệng hai nữ tử không phải là Tô Ngật An mà nàng nghĩ. Nhưng bây giờ chân tướng đã được phơi bày. Đến phiên nàng triệt để ngây người.
Tình huống gì vậy? Người mà nàng hao tâm tổn trí tìm kiếm suốt những năm qua, không lâu trước đó nàng mới tìm được, vậy mà lại thành đôi với người khác rồi? Còn trở thành người trong lòng của hai tiên tử nổi tiếng tu tiên giới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận