Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 117 :Tam quyền lưỡng cước, đánh nát thần tử thần nữ vô địch mộng

Chương 117: Tam quyền lưỡng cước, đánh nát mộng vô địch của thần tử thần nữ
“Cái này sao có thể!”
“Đây không phải phân thân do tiểu tử Phương Bạch kia ngưng tụ ra sao? Sao lại có lực lượng kinh khủng như vậy chứ!!”
Đám người xem bên ngoài, thậm chí ngay cả mấy vị chủ nhân các Đại Tiên Môn trên đài nghị sự cũng đột ngột kinh hãi, bật dậy khỏi chỗ ngồi, tròng mắt kinh hãi như muốn rớt ra ngoài!
Bọn họ lúc này thật sự muốn phun cả ngụm hương thơm!
Rốt cuộc là tình huống gì vậy chứ?!
Phương Bạch không phải kiếm tu, với cả trận tu sao?
Bây giờ nhục thân thực lực lại cường đại như vậy, sao giống như một kẻ thể tu?!
Tùy tiện một kích đã đánh tan toàn lực bộc phát của thần tử mạnh nhất Vạn Tượng Tiên Môn!
Càng kỳ quái hơn là, đây chỉ là một phân thân của Phương Bạch mà thôi!
Đúng lúc này, bầu trời trong thế giới bí cảnh đột nhiên tối sầm lại.
Một cơn bão tố đè nén lập tức hình thành.
“Ngươi có từng nghe nói đến một loại chưởng pháp từ trên trời giáng xuống chưa?”
Phân thân Tô Ngật Sao mang theo giọng cười cợt nhả, lập tức khiến Lý Hạo Thiên vừa bị quyền phong đánh bay, hung hăng nện xuống dãy núi xa xa, vừa bò ra đã hoàn hồn, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hơn, giống như thủy triều ập đến khắp thân thể.
"Cái gì.....?"
Ầm ầm ——
Chưa kịp hắn thốt ra nghi vấn trong lòng, thì một cảnh tượng vô cùng kinh khủng xảy ra.
Chỉ thấy mây trên trời cao sôi trào, chậm rãi tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Trong vòng xoáy, hàng ngàn vạn phù văn pháp tắc ngưng kết, cuối cùng chậm rãi tạo thành một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời, giống như thần núi trên trời rơi xuống, nhằm ngay chỗ hư không của Lý Hạo Thiên mà nén xuống.
“Cmn...... Cmn....?”
Lý Hạo Thiên ngửa đầu, đại não gần như đứng máy khi nhìn bàn tay đang chụp xuống mình.
Những tu sĩ tận mắt chứng kiến bàn tay to lớn này, một màn trước mắt mang đến một sự chấn động thị giác quá lớn.
Bàn tay màu vàng rực rỡ che khuất cả bầu trời, những đường vân trên tay rất rõ ràng, giống như Thượng Thương Chi Thủ từ một thời không khác vượt giới đến.
Dù vẫn chưa rơi xuống, nhưng uy năng đáng sợ tỏa ra từ bàn tay vàng đã khiến hắn nghẹt thở, da đầu tê rần, không sinh ra một chút ý nghĩ dám đối kháng.
Chiến ý của hắn vào thời khắc này đã bị hao mòn đến cực hạn.
“Ngươi mẹ nó **! Còn cảm khái cái rắm gì nữa!”
“Mau trốn đi, đồ ngu **! Còn đứng im tại chỗ, là chờ ai đó đánh chắc!”
Trắng Vũ chân vương trên đài hội nghị cảm xúc kích động, thậm chí đã đứng lên, chỉ vào Lý Hạo Thiên ngơ ngác đứng yên trong màn ảnh chiếu mà chửi ầm lên.
Ông muốn nhảy vào màn hình, cho hắn mấy bạt tai để tỉnh lại một chút!
Còn cảm thán cái búa gì nữa, mau chạy đi!!
Mấy vị chủ nhân tiên môn khác thấy vậy lập tức biến sắc.
Cũng không thể trách Lý Hạo Thiên được.
Dù sao, một kích toàn lực của mình bị đối phương tùy tay phá tan.
Mà công kích lần này của Phương Bạch có thể được gọi là hủy thiên diệt địa.
Với bàn tay che khuất cả bầu trời này, cho dù Lý Hạo Thiên có phản ứng kịp để bỏ chạy, cũng căn bản không thoát được!
Sự thật cũng đúng như bọn họ dự đoán.
Lý Hạo Thiên cuối cùng đã hoàn hồn trong sự rung động mãnh liệt, vô thức muốn chạy.
Nhưng cái bóng của cự chưởng từ trên trời giáng xuống đã bao trùm hắn từ đầu đến cuối!
Hắn rất muốn chạy, nhưng lại không thể chạy thoát!
Ầm ầm ——
Sau một khắc, cự chưởng che trời giáng xuống, nện lên Lý Hạo Thiên.
Mấy ngọn núi trong nháy mắt bị phá hủy, cả thế giới bí cảnh cũng vì vậy mà rung chuyển nhẹ một hồi!
Cùng lúc đó.
Quảng trường truyền tống vốn yên tĩnh, lại thêm một bóng hình ngơ ngác, mộng bức.
Lý Hạo Thiên như tượng bùn đứng ngây người tại chỗ, hồi lâu không thể hoàn hồn.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Hắn bị giây rồi sao.....
Vừa mới gặp mặt Tô Ngật Sao một cái, đã bị vùi xuống đất rồi sao?
“Ai! Hạo Thiên thần tử, ngươi cũng đừng quá buồn, chúng ta đều là người cùng cảnh ngộ!”
“Là tên Phương Bạch kia quá biến thái!”
Linh Huyền thần tử đã bị loại từ lâu vỗ vai Lý Hạo Thiên để an ủi.
Nhưng trong lòng hắn lại đang cười thầm.
Đáng!
Phương Bạch đánh hay lắm, đánh tuyệt vời, đánh cho cái tên Lý Hạo Thiên này khóc thét!
Hắn sớm đã ngứa mắt cái tên Lý Hạo Thiên này rồi!
Thần tử mạnh nhất của Vạn Tượng Tiên Môn thì giỏi gì?
Rốt cuộc cũng thích dùng mũi để xem người, làm như mình rất trâu bò, vô địch lắm vậy!
Chẳng phải cuối cùng cũng giống như hắn!
Gặp Phương Bạch liền một chiêu không đỡ nổi, trực tiếp bị vùi xuống đất, thật sự là quá kém!
Hơn nữa, xét theo một nghĩa nào đó, trong lòng hắn vẫn có chút đắc ý.
Dù sao mình là bị Phương Bạch dùng một kiếm giết trong tích tắc ở mấy trăm dặm.
Nhưng dầu gì cũng là người ta tự mình ra tay, đúng không?
Còn cái đồ rác rưởi Lý Hạo Thiên này, lại bị phân thân của người ta một kích giây!
Tính trên tổng thể, chỉ nhìn riêng điểm này, có lẽ mình còn mạnh hơn tên Lý Hạo Thiên này một chút!
Mấy chủ nhân các Đại Tiên Môn nhìn biểu hiện nhỏ bé của Linh Huyền thần tử, đã đoán ra suy nghĩ của hắn, liền tối sầm mặt.
Bị người ta một kiếm miểu sát, mà ngươi còn vui vẻ lên được hả?
Nhưng đám người có mặt lại không quá để ý đến Lý Hạo Thiên.
Bởi vì phân thân mà Tô Ngật Sao phái ra không chỉ có một người.
Hiện tại, các phân thân khác của hắn đã lần lượt chạm mặt các thần tử, thần nữ mạnh nhất của các Đại Tiên Môn khác.
Khu vực phía bắc bí cảnh thế giới.
Tần Hoài Ngọc, thần tử mạnh nhất Bắc Tiêu Tiên Môn, hiện tại cũng đang chạm trán một phân thân của Tô Ngật Sao.
Là thần tử mạnh nhất của Bắc Tiêu thần môn, thực lực của Tần Hoài Ngọc cũng không thể coi thường.
Hắn nắm giữ Huyễn Nguyệt Thánh Thể trong truyền thuyết.
Thân thể này có thể thay đổi hoàn cảnh xung quanh, biến hóa thành một không gian đặc thù như kính hoa thủy nguyệt.
Ở bên trong không gian này, Tần Hoài Ngọc có thể dùng thần thông đặc thù, trực tiếp tái hiện hoàn hảo một bản thể khác của mình.
Mặc dù bản thể kia tồn tại rất ngắn, nhưng nó có thể kế thừa hoàn hảo thực lực của chính mình.
Tức là trong khoảng thời gian ngắn, lực chiến toàn diện của hắn trong nháy mắt đã tăng lên gấp đôi.
Nhưng mà, Tần Hoài Ngọc vẫn không thể đánh thắng được phân thân này của Tô Ngật Sao.
Ngay cả không gian đặc thù do hắn triển khai cũng bị đối phương dùng mấy bàn tay đánh nát.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, hắn đã được khí linh chiếu thiên kính đưa đi.
Toàn bộ quảng trường truyền tống trở nên im ắng.
Đông đảo người xem, tu sĩ các đại tiên môn, trưởng lão đều bị chấn kinh đến mức quên cả suy xét, thậm chí không còn để ý gì.
Tần Hoài Ngọc cũng không biết từ lúc nào đã được truyền tống đến, xuất hiện tại quảng trường truyền tống với khuôn mặt mộng bức.
Thêm một thần tử mạnh nhất của tiên môn nữa bị vùi xuống đất.
Hơn nữa lại còn là trong trạng thái mạnh nhất, toàn thắng, nhưng vẫn bị giây trong tích tắc.
Vốn nghĩ là sẽ lại có một trận chiến ngang tài ngang sức, nhưng không ngờ Tô Ngật Sao lại cho bọn họ một bài học đắt giá.
Tất cả mọi người cũng chẳng buồn nghĩ ngợi đến chuyện gì vừa nói trước đó.
Họ nhìn một phân thân khác của Tô Ngật Sao đã giao thủ với Trì Thu Ca, thần nữ mạnh nhất của Ánh Sáng Bầu Trời Tiên Môn.
Không có bất kỳ sự thương hoa tiếc ngọc, cũng không vì Trì Thu Ca có dung mạo khuynh quốc khuynh thành mà nương tay.
Tam quyền lưỡng cước, đánh nát mộng vô địch của thần nữ!
Sau đó không lâu, tại quảng trường truyền tống rộng lớn, lại có thêm một nữ tử tóc trắng, với vẻ mặt mộng bức ngơ ngác.
Và đông đảo tu sĩ vây xem đã chết lặng trong gió lộn xộn......
Bạn cần đăng nhập để bình luận