Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 316:Toàn bộ sẽ bị băm, ném vào trong sông cho cá ăn!

Giờ phút này. Mấy người lưu thủ tại núi Vô Nhai, thuộc tổ chức Vô Diện Nhân đều bị kinh động. Lần lượt từ các hướng xông đến chỗ Tô Ngật An. Mặc dù bọn họ là tổ chức ngầm được Yêu giới công nhận, nhưng việc che giấu hành tung vẫn cần được ưu tiên. Dù sao, nhiệm vụ của bọn họ là đủ loại, từ ám sát, thu thập tin tức, tất cả đều dễ đắc tội với người. Hiện giờ, bọn họ muốn thăm dò thân phận của Tô Ngật An, rốt cuộc có phải là người thứ thất mà họ biết hay không. Tô Ngật An dường như đã sớm biết sẽ có cảnh này, từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng chờ đợi. Không bao lâu, khoảng năm luồng khí tức đáng sợ từ các hướng khác nhau nhanh chóng tiến gần chỗ hắn. Rất nhanh, 5 bóng dáng đeo mặt nạ xuất hiện trước mặt Tô Ngật An. Nhìn kỹ lại, mặt nạ của năm người viết những con số khác nhau, gồm nhị, tam, tứ, bát, cửu. Mấy bóng người không hề khách khí, vừa đáp xuống liền như trống khua chiêng, phát ra khí tức. Thậm chí còn phóng ra thần niệm thăm dò về phía Tô Ngật An. Ầm! Ngay sau đó, một luồng khí tức cường đại kèm theo chấn động khuếch tán từ chỗ Tô Ngật An làm trung tâm. Những người đeo mặt nạ, trừ nhị, đồng loạt rên lên, không tự chủ lùi về phía sau vài bước. Lúc này nhìn Tô Ngật An bằng ánh mắt đầy kinh nghi. Thật mạnh! Nhìn trước đây, Tô Ngật An hoàn toàn không mạnh đến thế. Trong số chín người đeo mặt nạ, thực lực của hắn cũng chỉ thuộc loại trung bình. Nhưng hiện giờ, khí tức hắn phóng ra lại gần bằng với nhị, kẻ mạnh nhất trong số họ! Người trước mắt này thật sự là thất mà bọn họ biết sao? Có khi nào thất đã chết, mặt nạ bị người khác nhặt được, một kẻ không rõ mạnh mẽ nhờ vậy trà trộn vào? “Được rồi, không cần dò xét, ta chính là ta.” Nói xong, Tô Ngật An trực tiếp dùng thủ đoạn đặc thù, phô bày bản nguyên khí tức đặc trưng chỉ có khi hắn đóng vai thất mới có thể phát ra. Bản nguyên khí tức là không thể làm giả được. Đương nhiên, những cường giả khác trên đời đều cho là như vậy. “Ngươi thật sự là thất?!” Nhưng sau khi xác định thân phận thật sự của Tô Ngật An, tất cả càng thêm chấn động, không thể tin. Chuyện này sao có thể?! Mấy chục năm, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Khi đó, thực lực của Tô Ngật An trong số bọn họ không hề quá mạnh! Nhưng hiện giờ, khí tức Tô Ngật An phóng ra đã vượt xa bọn họ, thậm chí có thể so sánh với nhị và nhất, những người mạnh nhất trong bọn họ! Phải biết, hai người này là những cường giả đạo thân đỉnh cấp, thậm chí có thể đã là Chân Vương! Sau khi xác định thân phận thật sự của Tô Ngật An, người luôn im lặng, duy trì vẻ bình tĩnh như nhị cũng không thể bình tĩnh, đáy mắt thoáng nổi lên một chút gợn sóng. Thất!? Những người khác có thể không nhận ra, nhưng hắn thì hiểu rất rõ. Đối phương sao có thể so sánh với mình? Chắc chắn mạnh hơn mình, thậm chí không chỉ mạnh hơn một chút! Cần biết, hắn giờ cũng chỉ còn cách Chân Vương một bước! Thất vốn là người trẻ tuổi nhất trong số họ, nhưng bây giờ lại mạnh hơn cả hắn, một lão gia hỏa tu đạo mấy ngàn năm! Không hiểu sao, trong lòng hắn bỗng chốc thấy suy sụp! “Ta biết các ngươi muốn hỏi gì, mấy năm nay ta tìm được một di tích, kết quả bị mắc kẹt bên trong mấy chục năm.” “Nhưng cũng xem như gặp may trong họa, dựa vào tài nguyên tu luyện đặc thù lưu lại trong di tích và một vị cường giả đỉnh cấp tọa hóa để lại truyền thừa, ta miễn cưỡng tu luyện đến cảnh giới này.” Tô Ngật sao lại không biết những kẻ này đều đa nghi. Vì thế trước khi đến đây, hắn đã chuẩn bị sẵn một lý do. Mà lý do này của hắn cũng xem như là hoàn mỹ không một tì vết, không thể nào bắt bẻ. Di tích là một thứ thần bí, lại liên quan đến cơ duyên. Người biết điều sẽ không truy hỏi ngọn nguồn. Quả nhiên, sau khi nghe xong, mấy người đeo mặt nạ lại trở về bình thường. Chấn kinh trong lòng không hề giảm bớt, cuối cùng đều biến thành ghen tỵ và hâm mộ. Việc Tô Ngật An thừa kế di tích là không thể a! Chỉ ngắn ngủi mấy chục năm mà đã tu luyện đến cảnh giới này! Cảnh giới như vậy trong toàn Yêu giới đều là hàng đầu! “Đúng, ta mấy chục năm không trở về, theo quy tắc, số linh thạch chia hoa hồng của ta bây giờ phải tích lũy được mười mấy tỷ rồi chứ?” “Cộng thêm tiền thưởng các loại bảo vật hằng năm, chắc phải được gần trăm tỷ đúng không?” Đây cũng là một trong những mục đích quan trọng của Tô Ngật An khi đến núi Vô Nhai. Là một trong chín Vô Diện Nhân thống lĩnh núi Vô Nhai, hắn có quyền tham gia chia hoa hồng. Mấy chục đến trăm tỷ linh thạch a! Đây không phải con số nhỏ! Cố Tuyết Ngâm nấp bên ngoài, nghe động tĩnh, đến khi nghe thấy câu này thì hoàn toàn choáng váng. Cái gì thế này? Dựa vào chia hoa hồng mà có thể kiếm được nhiều linh thạch đến vậy, còn có đủ loại bảo vật? Đúng là lúc trước nàng cứ nghĩ Tô Ngật An ở bên ngoài sống rất thảm hại. Thảm cái rắm! Nghe những lời này, mấy người Vô Diện Nhân khẽ ngẩn ra. Trong lòng đột nhiên lộp bộp một tiếng. Ta dựa vào! Tên này vừa về đã nghĩ đến mấy thứ này là sao? Như lời bọn họ đã nói, mấy chục năm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Sau khi Tô Ngật An biến mất 5 năm, họ đã đi nghe ngóng khắp nơi nhưng không tìm được tin tức của hắn, liền cho rằng hắn đã chết. Dù sao trong Yêu giới, mỗi năm đều có không ít yêu quái biến mất, không biết chết ở đâu. Họ cho rằng việc Tô Ngật An chết cũng rất bình thường. Vì vậy phần chia của Tô Ngật An sớm đã bị 8 người bọn họ nuốt trọn, chia chác xong xuôi rồi! Bây giờ Tô Ngật An quay lại đòi số hoa hồng đã tích lũy gần trăm tỷ linh thạch, họ sao có thể đưa ra được? Tô Ngật An đâu có ngốc, nhất là đối với những chuyện như này, hắn cực kỳ nhạy bén. Lập tức, ánh mắt hắn híp lại, một luồng khí tức đáng sợ bị kìm nén từ trong cơ thể hắn lan ra, khiến vài tên Vô Diện Nhân lập tức toát mồ hôi hột. “Sao vậy? Đừng nói với ta là các ngươi thấy ta chết rồi, nên đã đem phần của ta chia hết, giờ một cọng lông ta cũng không có chứ?” Lời của Tô Ngật An như đâm trúng tim đen. Lập tức khiến lòng mấy tên Vô Diện Nhân càng thêm run sợ. Xong đời rồi! Trong mắt họ, thất là kẻ vô cùng tham tiền. Hắn tham tiền hơn bất kỳ ai trong số họ. Dám bớt xén linh thạch hoa hồng của hắn, hắn sẽ dám liều mạng với ngươi. Trước đây khi còn chưa mạnh đến vậy, hắn đã dùng đủ loại thủ đoạn khiến người ta đau đầu nhức óc. Vài chục năm trước, Tô Ngật An từng đối đầu với nhất, thậm chí còn khiến nhất thiệt hại nặng nề. Hiện tại, hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn. Dám nuốt đồ của hắn, khác gì tự tìm đường chết! Tất nhiên đó cũng không phải là chuyện chủ yếu nhất. Điều chủ yếu là, thất có quan hệ không rõ ràng với chỗ dựa lớn nhất của bọn họ - người thuộc tộc Ám Xà! Nếu không, tên nhất có thực lực suýt soát Chân Vương vào mấy chục năm trước đã sớm phát điên mà liều mạng giết đối phương từ lâu rồi. Mà vì những năm gần đây, người kia cũng vẫn luôn tìm kiếm dấu vết của thất, lại không thiếu những thứ hoa hồng này nên ngược lại không quản bọn họ. Nhưng hiện tại thất đã quay về. Nếu vị kia biết, bọn họ đem hết đồ của thất chia nhau, kết quả sẽ ra sao? Mấy người vừa nghĩ đến tính cách của vị kia trong đầu thì...... Bọn họ e rằng toàn bộ sẽ bị băm vằm rồi ném xuống sông Thiên Hà làm mồi cho cá yêu mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận