Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 319:Như thế nào không mở mắt thấy nhìn ta?

Chương 319: Sao ngươi không mở mắt nhìn ta?
Trong lòng Tô Ngật bất chợt lộp bộp nhảy lên.
Trong lòng thầm kêu xong đời!
Vân Huyễn Lân đến nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn!
Đối phương vậy mà lại cưỡi cả chí bảo của Ám Xà Tộc, Phá Không Thần Chu mà đến!
Khó trách tốc độ lại nhanh như vậy!
“Thất, ngươi đây là muốn đi đâu?”
Vân Huyễn Lân cười như không cười nhìn Tô Ngật An.
Đôi mắt màu đỏ hơi tối, giống như đồng tử của loài rắn, vừa xinh đẹp lại mang một sự mê hoặc nguy hiểm.
“Biến mất nhiều năm như vậy, bây giờ ngươi đột nhiên xuất hiện, liền không định đến gặp ta sao? Sao lại vội vàng muốn rời đi như vậy?”
“À cái này…...”
Tô Ngật An nhất thời á khẩu, có chút lúng túng.
Nhưng tốc độ phản ứng của hắn cũng cực nhanh.
Trong nháy mắt, hắn liền thay đổi thái độ ứng biến.
“Tiểu thư nói vậy là sao! Chẳng phải ta nghe nói tiểu thư muốn tới sao? Nên cố ý ra đón tiếp!”
“Tiểu thư hiểu lầm rồi! Ta có thể đi đâu chứ? Là đặc biệt ra nghênh đón tiểu thư đấy!”
Vân Huyễn Lân bản thân tu vi cũng không hề yếu.
Nàng có thể cảm nhận được tu vi của đối phương, bây giờ miễn cưỡng bước vào Chân Vương.
Nhưng dường như vẫn còn thiếu chút cơ hội.
Có lẽ là do khiếm khuyết bẩm sinh của Huyết Mạch.
Bởi vì Huyết Mạch Ám Xà Tộc muốn triệt để thuế biến viên mãn.
Nhất định phải nhờ vào cái đó.
Dùng loại phương thức kia tiến hành tinh luyện Huyết Mạch, điều hòa âm dương.
Hắn cũng không hề ngờ tới.
Vân Huyễn Lân xuất thân từ gia tộc như vậy của Ám Xà Tộc.
Vậy mà sau khi biến mất nhiều năm như thế, nàng sớm đã nên tìm mấy đạo lữ rồi.
Nhưng nàng dường như đến tận bây giờ vẫn là xử nữ!
“Thật sao?”
Nghe lời này, Vân Huyễn Lân càng cười bí hiểm hơn.
“Ngươi đã là cố ý đến đây chờ ta, vậy chắc chắn là muốn theo ta trở về đi?”
“Vừa hay, hiện giờ ta gặp bình cảnh khi đột phá, chỉ cần sau cùng điều hòa âm dương, ngươi đến vừa đúng lúc, vậy giúp ta một tay đi.”
“Yên tâm, ta không phải loại ăn sạch sành sanh, rồi lau miệng phủi đít, bản tiểu thư sẽ chịu trách nhiệm với ngươi, chỉ cần ngươi bằng lòng, ngày mai chúng ta liền thành hôn.”
Nghe những lời này, đầu Tô Ngật An đầy dấu chấm hỏi.
Ta dựa vào!
Đây là thứ cặn bã gì lên tiếng thế này?
Ngươi là một con yêu nữ mà nói với ta những lời này?
“Tên này......”
Phân thân Cố Tuyết Ngâm vẫn luôn chờ trong ngọc bội, sau khi nghe những lời này liền lộ vẻ bất thiện khi nhìn Vân Huyễn Lân.
Thành hôn?
Còn muốn làm cái chuyện kia?
Hỏi nàng chưa?
Trong lòng Tô Ngật cũng thầm nghĩ không ổn.
Hắn muốn tìm cơ hội trực tiếp phá vòng vây rời đi.
Nhưng mà, Vân Huyễn Lân dường như đã sớm chuẩn bị.
Cũng gần như ngay khi tiếng nàng vừa dứt.
Không gian lập tức nổi lên từng đợt sóng gợn.
Liên tiếp mấy vị cường giả của Ám Xà Tộc lần lượt xuất hiện.
Hơn nữa thực lực của đối phương đều không hề yếu.
Tu vi thấp nhất cũng là Luân Hồi cảnh.
Trong đó thậm chí còn có chừng mấy vị đỉnh cấp đạo thân.
Chuyện này đã đành.
Đằng này, bọn người này đều cầm trong tay đủ loại bảo vật phong ấn.
Cứ như chỉ cần hắn dám chạy, bọn hắn liền lập tức sử dụng bảo vật để trấn áp hắn ngay tại chỗ.
Điều này khiến Tô Ngật trong lòng nghẹn khuất, im lặng.
Có cần thiết không vậy?
Tô Ngật An thật sự muốn khóc.
Mình mới đến Yêu giới bao lâu đâu chứ?
Rốt cuộc lại lật xe!
.......
Cùng lúc đó.
Trong một tiểu thế giới bí ẩn bên trong Yêu giới.
Khác với ánh mặt trời tươi sáng bên ngoài, tiên vụ lượn lờ của cương vực Yêu giới.
Tiểu thế giới này thiên quang lờ mờ.
Phảng phất quanh năm bị khói mù bao phủ.
Nơi này chính là cương vực của Ảnh Yêu Tộc, một trong hai thế lực Hoàng tộc trong bóng tối của Yêu giới.
Mà giờ khắc này, tại trung tâm cương vực của Ảnh Yêu Tộc, bên trong một đại điện.
Có rất nhiều bóng người cường đại đang tụ tập ở đây, dường như đang tiến hành một bữa tiệc thịnh soạn, mùi rượu bay khắp nơi, linh quả bày đầy bàn.
Nhìn vào đó.
Không những các cao tầng của Ảnh Yêu Tộc tụ tập ở đây.
Thậm chí còn có cả mấy cường giả bên ngoài Ảnh Yêu Tộc.
Nếu Cố Tuyết Ngâm ở đây nhất định sẽ nhận ra.
Đây không phải là đám người của Linh sao?
Sau khi rời khỏi Phệ Thần Sơn.
Vì kế hoạch của tộc quần.
Nàng quanh đi quẩn lại, đã tìm được một đối tượng hợp tác không tồi.
Đó chính là Ảnh Yêu Tộc, được xưng là Hoàng tộc thế giới ngầm của Yêu Tộc.
“Thần sứ đại nhân và Thủy Tổ đại nhân bằng lòng giúp đỡ tộc Ảnh Yêu chúng ta một tay, thống nhất toàn bộ thế giới ngầm Yêu giới, đây đối với tộc ta mà nói, quả là chuyện đại sự may mắn!”
“Mà để biểu thị thành ý của tộc ta, vừa hay, trước đó không lâu, ta nhận được tin tức, đại tiểu thư Vân Huyễn Lân của Ám Xà Tộc đột nhiên xuất hành, hơn nữa còn không mang theo quá nhiều thủ vệ!”
“Ta đã phái người đi truy bắt nàng rồi, sau đó chúng ta cũng có thể nhân cơ hội này, phát động tiến công đối với Ám Xà Tộc! Có mấy vị thần sứ đại nhân cùng Thủy Tổ đại nhân trợ lực, chúng ta nhất định sẽ thống nhất được toàn bộ thế giới ngầm Yêu giới!”
“Như vậy thì tốt!”
Ba vị chân vương Hỗn Độn Thần tộc rất hài lòng.
Không ngừng tán dương hiệu suất của Ảnh Yêu Tộc.
Không giống như Phệ Thần Sơn trước đây, chậm chạp!
Nếu sớm ra tay một chút, làm sao lại xảy ra biến cố sau này chứ?
Bất quá.
Linh ngồi ngay ngắn ở vị trí thủ tọa, bây giờ ý thức đã có chút tự do.
Nàng vẫn đang nghĩ đến Tô Ngật An.
Nhất là khi nghĩ đến lúc này Tô Ngật An, có thể đang cùng Cố Tuyết Ngâm ngắm phong cảnh Yêu giới, kết bạn Tẩu Sơn.
Nàng liền không sao bình tĩnh nổi!
Nàng cũng muốn như vậy!
Thật muốn sớm kết thúc chuyện của tộc rồi đi tìm hắn a!
.......
Cùng lúc đó.
Tô Ngật An vẫn là lật xe, bị đuổi kịp.
Dù sao Vân Huyễn Lân lần này đã có chuẩn bị mà đến.
Mấy cường giả phối hợp thêm bảo vật phong ấn.
Chạy không thoát, căn bản là không chạy được.
Mà giờ phút này, trong một gian phòng đóng kín trên con thuyền cao tốc.
Mây mù bao phủ.
Hào quang màu đỏ bốc lên.
Phối hợp thêm những bài trí mang đầy hàm ý trong phòng, tràn ngập một loại khí tức mập mờ nào đó.
Nhưng lúc này Tô Ngật An lại ngồi xếp bằng, khép hờ hai mắt, khí tức nội liễm, giống như đã tiến vào trạng thái hiền giả.
“Thất..... Chẳng lẽ ngươi thật sự không thích ta sao?”
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Vân Huyễn Lân lộ ra một độ cong vô cùng quyến rũ, đôi tay trắng nõn khẽ lướt trên cổ Tô Ngật An.
Cả cơ thể nàng đều áp sát lên lưng Tô Ngật An.
Bộ ngực vốn đầy đặn, phảng phất như muốn bung ra khỏi lớp váy sa tím rộng lớn kia.
Tay Vân Huyễn Lân trắng nõn mềm mại từ cổ Tô Ngật An lướt lên, cuối cùng hai tay khẽ nâng khuôn mặt Tô Ngật An.
Gương mặt tuyệt đẹp ghé sát tai Tô Ngật An.
Đôi môi đỏ khẽ thở ra làn hơi mát như hoa Tuyết Lan, âm thanh vừa mềm vừa tê, mang theo một sự mê hoặc.
“Vậy tại sao ngươi không dám mở mắt nhìn ta một cái?”
Tô Bạch hơi hít vào.
Rồi lại thở ra một cái.
Hắn chỉ mở to mắt, hé ra một khe nhỏ.
Đập vào mắt chính là một mảnh tuyết trắng lóa mắt làm mê thần.
Có chút khoa trương.
Còn lớn hơn so với của Lục Tư Dao mà hắn từng thấy!
Không biết làm sao mà lại lớn lên được như vậy!
Tô Ngật An nhếch môi, nhưng âm thanh có vẻ không chút sức lực: "Ta coi như nhìn thì sao?"
Vân Huyễn Lân mỉm cười.
Lần nữa xích lại gần Tô Ngật An.
Một cánh tay trắng nõn vòng qua cổ Tô Ngật An.
Một tay khác chỉ khẽ kéo váy sa tím xuống.
Lập tức, dáng người uyển chuyển đầy sức mê hoặc lộ ra không chút nghi ngờ.
Dù còn một chiếc yếm che chắn.
Thế nhưng dáng vẻ tròn trịa đầy đặn đã lộ ra hơn phân nửa.
Vân Huyễn Lân lần nữa xích lại gần Tô Ngật An.
"Thất, trở thành đạo lữ của ta được không? Về sau mọi chuyện ta đều nghe theo ngươi."
"Sau này ngươi leo lên vương vị Ám Xà Tộc, ta chính là vương hậu của ngươi, chúng ta từ nay song túc song phi, như vậy chẳng phải rất tốt sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận