Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 89 :Từ đầu tới đuôi cũng là công cụ người, người này tuyệt đối không thể trêu chọc!

Chương 89: Từ đầu đến cuối cũng chỉ là công cụ, người này tuyệt đối không thể trêu vào!
Giờ khắc này.
Thế giới trong nháy mắt trở về sự tĩnh lặng tuyệt đối.
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt kinh hoàng, chấn động đến mức nghẹn họng trân trối.
Tô Ngật An trực tiếp cho bọn họ nổ một quả bom cực lớn!
Bởi vì trong truyền thuyết của các tu sĩ ở Thiên Phong Cảng Đông Đảo.
Tô Ngật An là một kẻ điên cuồng theo đuổi Tô Tô, hóa thân thành một con chó liếm gót chung cực, trải qua vô số gian nan hiểm trở, cuối cùng mới đuổi kịp được nữ thần trong mộng.
Bây giờ chân tướng đã hoàn toàn phơi bày, mọi người mới bàng hoàng phát hiện, sự tình hoàn toàn không giống như bọn họ tưởng tượng!
Thực chất là nữ thần trong mộng của bọn họ, Tô Tô, chủ động hạ mình, chạy đến cầu xin Tô Ngật An, để hắn đóng giả làm đạo lữ của nàng!
Ánh mắt mọi người nhìn Tô Tô lập tức trở nên cổ quái.
Tuy nói vị đại danh đỉnh đỉnh Tô Thần Nữ này rất biết cách chơi.
Nhưng cách làm này có phần quá không tử tế, cũng quá tự luyến rồi thì phải?
Ngươi với đối phương chỉ là hợp tác giao dịch thông thường.
Ngươi cho người ta rất nhiều linh thạch cùng tài nguyên tu luyện.
Còn người ta thì theo yêu cầu của ngươi mà ngụy trang thành đạo lữ.
Sao đến miệng của ngươi, người ta liền biến thành kẻ không có chí tiến thủ, hoàn toàn không xứng với ngươi tự phụ?
Đến nỗi chuyện Tô Ngật An ở mấy năm nay, trong lúc hợp tác giao dịch mà nảy sinh tình cảm với Tô Tô.
Nếu như Tô Ngật An vừa rồi không bộc phát ra cỗ khí tức kia, thậm chí gián tiếp ra tay với Tô Tô.
Mọi người ở đây có lẽ vẫn có thể chấp nhận.
Nhưng sau khi chuyện vừa rồi xảy ra, ai cũng cảm thấy chuyện này có chút không thể xảy ra.
"Phương Bạch! Ngươi có ý gì?"
"Ngươi vậy mà đem bí mật giữa chúng ta, đem ra công khai như vậy, sao ngươi có thể vô sỉ đến thế, không giữ lời hứa?!" Tô Tô tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Đối với sự căm giận ngút trời trong mắt đối phương, Tô Ngật An lại hoàn toàn không quan trọng.
"Khế ước hợp đồng nói rất rõ, trong quá trình hợp tác giao dịch, việc giao dịch giữa chúng ta không thể tiết lộ cho bất cứ ai."
"Sau khi hợp tác giao dịch kết thúc, tùy vào ước thúc của đôi bên."
"Nếu có một bên bóp méo sự thật, gây ảnh hưởng không tốt cho ta, ta có quyền công khai tất cả."
Tô Ngật An nhếch miệng, lộ ra một nụ cười châm biếm, "Ngươi tung tin đồn, nói ta yêu ngươi đến không thể tự kiềm chế, thậm chí vì bất mãn với đền bù của ngươi, mà chạy đến dây dưa, muốn cản trở ngươi."
"Ngươi làm hỏng thanh danh của ta, ta công khai chuyện cũ, hợp tình hợp lý."
"Bây giờ, ngươi là người vi phạm trước lại nói ta hèn hạ vô sỉ, không giữ lời, có phải có hơi buồn cười không?"
"Ta còn tưởng rằng nhân vật như Tô Thần Nữ, phải là người có phẩm cách cao thượng, giờ xem ra....."
Tô Ngật An lắc đầu cảm thán, nhưng trong vô hình đã kéo hiệu quả giễu cợt đến mức cao nhất.
Ánh mắt mọi người nhìn Tô Tô cũng trở nên càng cổ quái và phức tạp hơn.
"Thật không ngờ sự tình lại có một sự đảo ngược như vậy, chuyện Tô Thần Nữ làm có hơi nhỏ mọn!"
"Dù sao người ta là thần nữ, dựa vào sức mạnh thân phận tiên môn thần nữ, cho dù không tuân thủ quy tắc, ngược lại còn chụp mũ lên đầu người khác thì sao? Thân phận thần nữ này ghê gớm thật!"
"Ta nói các ngươi cứ thần thánh hóa Tô Thần Nữ, hai chữ thần nữ cũng chỉ là một cách gọi khác thôi, thật cho là nàng là thần nữ à? Con quạ cắm vài cọng lông vũ lên đuôi, cũng không thể biến thành chim phượng!"
"......."
Dư luận của đám tu sĩ qua đường một lần nữa bị thao túng, nhao nhao chỉ trích Tô Tô.
Giờ khắc này, Tô Tô không còn là thần nữ bất xâm phạm, mà chỉ là một kẻ tiểu nhân nông cạn, cũng đang sinh hoạt ngoài phố xá.
Bọn họ muốn phán xét thế nào thì cứ việc.
Thấy một màn này, Tô Ngật An trong lòng cười lạnh.
Giới tu tiên đúng là có rất nhiều kẻ ngốc.
Rất nhiều người không có chủ kiến riêng, tùy tiện bị người khác xúi giục liền có thể bị thao túng.
Đám người kia cũng chỉ từ chỗ bị Đường Tuệ Như và Tô Tô dắt mũi, bây giờ lại biến thành công cụ của hắn mà thôi.
"Ta..."
Sắc mặt Tô Tô biến hóa khôn lường, thần sắc trở nên vô cùng khó coi.
Những âm thanh xung quanh khiến nàng cực kỳ phiền muộn và tức giận.
Giờ khắc này, nàng giống như Tô Ngật An trước đây.
Đang ở tâm bão, mặc sức bị người khác phán xét.
Nhưng nàng lại không có thực lực đáng sợ như Tô Ngật An, có thể dùng pháp tắc uy áp chấn nhiếp tất cả mọi người tại chỗ.
"Đủ rồi!"
"Dám gây sự trước cửa Túy Tiên Các ta, các ngươi muốn chết phải không!"
"Ai còn dám lảm nhảm với lão tử, lão tử cho người đánh gãy chân hắn!"
Mãi đến khi một tiếng quát mắng vang lên, kèm theo mấy cỗ uy áp đáng sợ của Thần Thông Cảnh lan tỏa ra.
Đám người ồn ào mới đột nhiên trở nên im lặng.
Chỉ thấy Vương Vũ, thiếu chủ Túy Tiên Các, cùng với mấy cường giả Túy Tiên Các, dưới ánh mắt e dè của vô số người, chậm rãi bước ra từ bên trong Túy Tiên Các.
Túy Tiên Các, được coi là một trong những chuỗi tửu lâu lớn nhất Huyền Thiên Giới, tài sản tích lũy thậm chí có thể sánh ngang với một số Thương Minh.
Mà Vương Vũ, thiếu chủ của Túy Tiên Các, thân phận đương nhiên cũng tôn quý vô cùng.
Dù sao, trong giới tu tiên, của cải tượng trưng cho thực lực đáng sợ.
Huống chi, hàng năm Túy Tiên Các đều chi một khoản linh thạch lớn, để mời một số cường giả đỉnh cao trong giới tu tiên về làm khách khanh.
Vì vậy, trừ những thế lực lớn hàng đầu, sẽ không có ai dại dột đi trêu chọc Túy Tiên Các.
So với những người khác nhìn Vương Vũ với ánh mắt kính sợ.
Tô Ngật An ngược lại thản nhiên.
Nhờ vào thần hồn Sinh Tử Cảnh, hắn đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
Vương Vũ vẫn luôn nấp sau quan sát động tĩnh bên ngoài.
Hình như vẫn luôn chờ đợi thời cơ thích hợp để xuất hiện.
Thời cơ thích hợp này không cần nghĩ nhiều.
Đơn giản là đợi đến khi Tô Tô bị mọi người chỉ trích,
Hắn dẫn người ra sân, diễn một màn cẩu huyết vì thần nữ nổi giận, hung hăng vả mặt kẻ "phản diện" như hắn, để giành lấy trái tim của nữ thần.
Nhưng hắn nhất quyết không chịu theo lẽ thường.
"Nhìn cái này trước đã."
Tô Ngật An khẽ cười một tiếng, trực tiếp lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bài chế tác tinh xảo, ném về phía Vương Vũ.
Vương Vũ dẫn theo một đám thủ hạ ra mặt, ánh mắt sớm đã khóa chặt vào Tô Ngật An.
Còn chưa kịp làm theo kịch bản tưởng tượng trong đầu, nhục nhã Tô Ngật An một trận, để lấy lại danh dự cho thần nữ mà hắn ngưỡng mộ.
Liền thấy Tô Ngật An đưa tay ném sang cho hắn một miếng ngọc bài.
"Ừm....?"
Vương Vũ hơi nhíu mày.
Cảm nhận trên ngọc bài không có khí tức gì đặc biệt, cũng không gây nguy hiểm gì cho mình.
Vô thức đưa tay bắt lấy miếng ngọc bài đang bay đến.
Nhưng chỉ vừa liếc nhìn, Vương Vũ đã kinh hãi như gặp phải sét đánh ngang tai, hai mắt trợn ngược như muốn rớt ra khỏi tròng.
Trên ngọc bài chỉ viết ba chữ lớn cứng cáp hữu lực, ẩn chứa đạo uẩn đặc thù——Bạch Đế Thành!
Nếu như chuyện này xảy ra trước đây.
Một kẻ lúc nào cũng sống mơ màng, quen hưởng thụ như hắn.
Có lẽ còn không biết Bạch Đế Thành là cái gì.
Nhưng ngay trong buổi sáng hôm nay.
Cha hắn đã dặn dò.
Phòng xa hoa nhất của Túy Tiên Các, được giữ cho mấy nhân vật lớn.
Hơn nữa, còn cho dùng miễn phí!
Mà mấy vị nhân vật lớn đó chính là người của Bạch Đế Thành!
Lão già đó còn nói,
Nếu hắn mà trêu vào người của Bạch Đế Thành, còn muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với hắn, tiện thể lột da hắn luôn!
Cho nên từ tất cả những chuyện trên mà xét, người này tuyệt đối không thể trêu chọc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận