Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 260:Xảy ra đại sự!

Chương 260: Xảy ra đại sự! Tô Ngật An con ngươi co rút, miệng hơi há lớn. Chuyện gì thế này? Không phải nói kiến trúc thư viện Thiên Tâm và toàn bộ thư viện Thiên Tâm là một thể sao? Không phải nói kiến trúc thư viện Thiên Tâm, dù là Chân Vương cũng không thể phá hủy được sao? Đây là tình huống gì? Trên đỉnh đầu hắn, mái nhà sao lại bị một kiếm chém bay mất? Cố Tuyết Ngâm cứ như vậy sừng sững trên trời cao, mặt không chút cảm xúc, quét mắt nhìn hắn một cách lạnh lùng. Tô Ngật An hậu tri hậu giác hoàn hồn, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười có vẻ nhu thuận, định dùng cách này đánh thức sư tôn tình yêu với mình. “Sư tôn, ta.....” Lời còn chưa dứt. Tô Ngật An chỉ cảm thấy vạt áo trước ngực bị một bàn tay vô hình nắm lấy. Hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị đại thủ này túm theo bay lên không trung. Cùng với cảm giác khó thở, dung nhan tuyệt mỹ của Cố Tuyết Ngâm phóng đại trong tầm mắt hắn. Chỉ là lại gần một chút, Tô Ngật An có thể cảm nhận rõ ràng không gian xung quanh trở nên ngột ngạt, trầm trọng, khiến hắn rùng mình, da đầu tê dại. Lúc này, hắn kinh hoàng khiếp sợ, nhưng càng nhiều hơn là mộng bức. Chuyện gì thế này? Ta đã làm gì? Ta vẫn luôn ngoan ngoãn đợi ở hành cung mà! Cho dù có muốn ta phân thân đi gây sự thì cũng chưa kịp hành động mà! “Sư tôn, có phải người.....” “Ngậm miệng!” Tiếng quở trách của Cố Tuyết Ngâm cắt ngang lời Tô Ngật An. Trong giọng nói ấy chứa đựng khí tức uy áp đáng sợ hơn, khiến Tô Ngật An tâm thần hoảng loạn, suýt chút nữa thất khiếu đổ máu. Cuối cùng, Cố Tuyết Ngâm nhíu mày, có vẻ không đành lòng. Nàng tản ra một chút khí tức, đánh tan dư chấn, khiến Tô Ngật An dễ chịu hơn chút. Bất quá, hành động này của Cố Tuyết Ngâm không những không làm Tô Ngật An yên tâm, mà còn khiến lòng hắn thêm hoảng sợ, lo lắng. Không chỉ vì trạng thái của Cố Tuyết Ngâm hiện giờ có chút bất thường, mà ánh mắt của nhiều người xung quanh nhìn hắn cũng không được tự nhiên. Điều này khiến hắn luôn có cảm giác chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra mà chính hắn không hề hay biết! Thế nhưng là... Hắn đã lật xe rồi mà! Hơn nữa, còn là lần lật xe thê thảm nhất! Đến cả đường lui cũng không có! “Bình An.” Cố Tuyết Ngâm vẫn thích gọi Tô Ngật An bằng cái tên cũ, giọng nói trong trẻo lạnh lùng pha lẫn chút tức giận, thậm chí cả sự không cam lòng, thất vọng! “Ngươi... thì ra một mực ưa thích nam nhân sao?” “Hả?” Vốn đã chuẩn bị tinh thần, hôm nay sẽ bị đánh cho một trận tơi tả, nhưng Tô Ngật An nghe được câu này, đầu đầy dấu chấm hỏi, cả người ngây ra như phỗng. Sau một tiếng nghi hoặc xuất phát từ linh hồn, trong nhất thời hắn vẫn chưa hoàn hồn. Giọng Cố Tuyết Ngâm bắt đầu trở nên đau lòng, “Những năm qua, ngươi luôn giấu diếm sư tôn, bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt thì cũng thôi đi. Nhưng ngươi thích nam nhân, thậm chí còn cùng nam nhân làm loại chuyện đó, ngươi cái này.....” “Tô Ngật An! Ngươi đồ hỗn đản!” Không đợi Cố Tuyết Ngâm dứt lời, một tiếng nức nở mang theo sự không cam lòng, ủy khuất vang lên, “Ta Bùi Thi Ngữ thật sự kém cỏi đến vậy sao! Ngươi thà cùng một gã nam nhân tu thành chính quả, cũng không muốn đáp lại tình cảm của ta, Bùi Thi Ngữ sao?!” “Khó trách ngươi luôn làm ngơ trước những lời thổ lộ tình cảm của ta, hóa ra trong lòng ngươi đã có người, mà lại là một gã nam nhân, huhu.....” Bùi Thi Ngữ rất không cam lòng, cũng không phục. Nếu như cuối cùng thua bởi Liếc Thư Hòa, nàng có lẽ còn dễ chịu hơn. Nhưng nàng có kiêu hãnh của riêng mình. Thua một gã nam nhân, còn là một hòa thượng, sao nàng có thể chấp nhận?! “Thi Ngữ! Loại người như vậy không xứng đáng là nam nhân! Hắn là yêu quái đấy!” Bùi Thu đứng một bên an ủi con gái mình, một bên ném ánh mắt giận dữ về phía Tô Ngật An, “Loại nam nhân ghê tởm này không cần cũng được! Vi phụ sẽ tìm cho con người tốt hơn! Sau đó, tổ chức một hội tuyển chọn trong chư thiên, mời vô số thiên kiêu đến cho Thi Ngữ con lựa chọn!” Vừa nghe lời này, rất nhiều thiên kiêu đang hóng chuyện cũng rục rịch. Bùi Thi Ngữ! Đây chính là tiên tử nổi tiếng của chư thiên vạn giới bọn họ! Tài hát, tài làm thơ đều xuất chúng! Lại còn có chỗ dựa là Gian các. Một bạch phú mỹ, thực lực cường đại như vậy, ai mà không thích chứ? “Hồng Trần Cầm Tông ta cũng vậy!” “Thiên Cơ đảo ta cũng không ngoại lệ!” “Thiên Độc giáo cũng thế!” Bạch Hiểu Dạ mấy người cũng lập tức hùa theo, muốn tham gia vào cuộc vui này. Trong đám người, Sở Khuynh Tiên cùng những người khác nhìn nhau. Vẻ mặt lập tức trở nên càng thêm tự giễu. Chẳng lẽ Tô Ngật An ghét bỏ các nàng đến vậy sao? Ngay cả cùng nam nhân tu thành chính quả, hắn cũng không muốn quay lại với các nàng. Đến lúc này, khi gặp phải vô vàn thông tin đả kích, Tô Ngật An mới hậu tri hậu giác lấy lại tinh thần, dốc hết sức gào to một tiếng, “Vu khống! Có người vu khống ta!” “Ta, Tô Ngật An, thích nữ giới! Ta chưa từng cùng gã nam nhân nào có quan hệ, ai đang vu khống, bôi nhọ thanh danh của ta vậy!” Đùa gì vậy? Tô Ngật An hắn còn chưa từng yêu ai. Chung quanh nhiều bạch phú mỹ như vậy, theo đuổi, cho hắn ăn ké cơm chùa hắn còn không ngừng được. Sao có thể dây dưa với nam nhân? Hắn mới bị giam trong hành cung chưa đến nửa ngày, sao lại truyền ra chuyện này được? “Chuyện đến nước này rồi, ngươi còn định gạt chúng ta! Ngươi nghĩ chúng ta còn tin ngươi được nữa sao!” Mị Tiên Nhan giận dữ nói, “Bây giờ người ta đều đến tận cửa cầu thân! Đều bắt ngươi phải chịu trách nhiệm! Ngươi còn không chịu nhận sao!” “Ngật An, dạo này ngươi luôn trốn tránh, không muốn gặp chúng ta, thật ra chúng ta cũng không để ý, nhưng cái kiểu không có trách nhiệm, lại còn phủ nhận như này khiến ta có chút thất vọng đấy....” Lục Tư Dao cũng mở miệng, “Dù ta rất không cam lòng, nhưng người ta là vì ngươi mà hoàn tục đấy!” Nghe những lời này, Tô Ngật An càng thêm choáng váng. Hắn nhanh chóng phân tích ý tứ trong lời của đám người kia. Có người đến nhà cầu hôn, tìm hắn xin cưới, lại còn là một hòa thượng? Mặt Tô Ngật An đen như nhọ nồi. Mẹ nó! Ai đang hại hắn thế này! “Nói bậy! Đây là nói bậy!” Cảm xúc của Tô Ngật An có chút kích động. Không nói chuyện này vốn dĩ không liên quan đến hắn, hoàn toàn là bịa đặt vô cớ, không có lửa thì sao có khói. Coi như có thật, hắn cũng không thể thừa nhận! Đương nhiên, chuyện đó không thể có thật!...... “Mẹ kiếp.....” Không lâu sau, hai vị trưởng lão đang hóng chuyện, khi nghe được tin tức từ trưởng lão thư viện Thiên Tâm, hai người nhìn nhau, không khỏi tái mặt. Bọn họ chỉ là người truyền tin thôi. Sao tin tức lại bị truyền sai lệch đi thế này? Mẹ kiếp! Vốn dĩ họ chia sẻ ra ngoài cũng chỉ là xem cho vui thôi. Không ngờ trong bọn họ có nội gián! Trực tiếp lái sự việc sang hướng quái dị! “Có cảm giác sắp xảy ra đại sự!” Hai vị trưởng lão canh gác nhìn nhau, cắn răng một cái, vẫn là nhấc lên Lục Vũ đang chờ tin bên ngoài. Phá lệ đưa hắn vào thư viện Thiên Tâm. Nghe nói Tô Ngật An bên kia đã bị dồn vào đường cùng, phải dùng cái c·h·ế·t để chứng minh trong sạch! Nếu việc này mà thật sự ầm ĩ lên, làm cho ra một cái Ô Long lớn. Hai kẻ truyền tin này của bọn hắn có thể c·h·ế·t rất thê thảm đấy! Đừng nhìn đám phụ nữ kia vẻ ngoài đều muốn lột da rút gân Tô Ngật An. Trên thực tế, đó chỉ là một dạng yêu điên cuồng, lòng chiếm hữu quá mạnh mẽ b·ệ·n·h hoạn mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận