Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 275:Kiếm Tiên chi nộ, cái gì a miêu a cẩu cũng dám đi ra lỗ mãng !

Chương 275: Kiếm Tiên nổi giận, cái loại a miêu a cẩu nào cũng dám ra mặt lỗ mãng! Nếu Tô Ngật An mà xảy ra chuyện ở thư viện Thiên Tâm của bọn họ, thậm chí chết tại thư viện Thiên Tâm thì viện trưởng Thiên Tâm cũng không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ phát sinh sau đó. Chưa nói đến Cố Tuyết Ngâm, nữ kiếm tiên mạnh nhất Chư Thiên Vạn Giới này. Từ Vãn Ngưng, Mị Tiên Nhan, Bùi Thi Ngữ, Bạch Thư Hòa, những người này không ai dễ chọc, thân phận và bối cảnh của mỗi người đều mạnh hơn người khác. Nếu Tô Ngật An thật sự xảy ra chuyện ở thư viện Thiên Tâm, thậm chí bị tập kích trực tiếp vẫn lạc, vậy thật sự là thư viện Thiên Tâm của bọn họ sẽ gặp tai bay vạ gió vì lửa cháy lan đến thành!......
Thân ở trong phủ đệ Tần Phượng Ca, Tô Ngật An bản thể cảm ứng một phen. Phân thân số chín của mình tự hồ không chết, chỉ là bị nổ trọng thương. Thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nhìn mấy bóng người đang lao về phía trung tâm vụ nổ, trong lòng Tô Ngật An vừa phức tạp vừa có chút cảm động. Đại đạo, đại đạo, đại đạo cũng là vô tình nhất. Người tu đạo, trên con đường lớn có nhiều người như vậy để ý tới mình, kỳ thực cũng là một chuyện vui, không phải sao? Đương nhiên, cảm giác này đến nhanh thì đi cũng nhanh. Được người khác quan tâm thỏa mãn một loại dục vọng trong lòng là một chuyện khác. Kế hoạch bị nhìn thấu, tiếp tục bị đánh ở thư viện Thiên Tâm, thậm chí bị đánh đập tàn nhẫn thì lại là chuyện khác. Hơn nữa, hắn có xảy ra chuyện gì đâu? Nhất là Bùi Thi Ngữ một bộ dạng khóc lóc đau khổ gần chết, giả vờ rơi lệ thảm thương, nhìn như là hắn đã chết rồi vậy!......
Cố Tuyết Ngâm là người đầu tiên phá không mà đến. Nàng phất tay áo một cái, lấy nàng làm trung tâm, từng đợt khí lãng khuếch tán ra, lập tức quét sạch mây bụi năng lượng đang còn cuồn cuộn đến không còn một mảnh. Năng lượng năm kiện đạo binh nổ tung cực kỳ khủng bố, xung quanh mấy trăm dặm trực tiếp bị tạc thành một vùng phế tích. Đặc biệt trung tâm vụ nổ, hơn mười dặm còn tạo thành một cái hố sâu vô cùng lớn. Mặt mày đen thui, giờ đã lâm vào trạng thái hôn mê.
“Ngật An!” Đây là lần đầu tiên mọi người thấy Tuyết Ngâm Kiếm Tiên danh tiếng lẫy lừng ở Chư Thiên Vạn Giới thất thố như vậy. Nàng vội vàng bay xuống, cũng không để ý chiếc váy trắng tinh khiết bị nhiễm bùn đất. Vội vàng bay xuống, nàng ôm Tô Ngật An bị nổ đến đen thui một mảng từ trong đống phế tích lên. Các ngón tay hơi run rẩy vuốt ve khuôn mặt vẫn còn bị nổ đến nám đen của Tô Ngật An, sự đau lòng trong mắt càng không thể che giấu, thậm chí mơ hồ có lệ quang lấp lánh.
“Sư tôn……” Tô Ngật An hơi thở mong manh, nhưng vẫn gượng gạo nở một nụ cười.
“Sư tôn ở đây, hết thảy đều không có chuyện gì…..” Cố Tuyết Ngâm im lặng chuyển linh khí trị thương cho Tô Ngật An. Âm thanh thậm chí mang theo chút nghẹn ngào, vô cùng nhỏ bé, thậm chí rất khó bị người phát giác, nhưng Tô Ngật An đang được ôm lại nghe rõ ràng. Nói là phân thân, nhưng về bản chất cũng thuộc về ý thức của hắn, thuộc về thân thể hắn. Bây giờ Tô Ngật An cũng có thể cảm nhận rõ ràng loại đau lòng và bi thương truyền đến từ âm thanh của Cố Tuyết Ngâm, điều này khiến Tô Ngật An đột nhiên dâng lên một cảm giác áy náy mãnh liệt hơn. Hắn bỗng cảm thấy mình làm như vậy có lẽ là sai, tại sao phải bỏ chạy? Là không dám đối mặt sao? Là không dám gánh vác phần trách nhiệm nặng nề kia sao? Có lẽ là sợ hãi, hoặc cũng có lẽ hắn vốn vô tâm. Cố Tuyết Ngâm bên này thì còn dễ giải quyết, nhưng Mị Tiên Nhan, Bùi Thi Ngữ, Bạch Thư Hòa ở bên kia thì sao? Các nàng đang duy trì tầng cửa sổ mong manh kia không bị xuyên phá, chẳng lẽ hắn không như vậy sao? Đương nhiên, điều chủ yếu nhất là, hồi trẻ vì tham tài nên nhận đơn quá nhiều! Ai biết có những người khác cũng đã biết thân phận của hắn, thậm chí đang tìm hắn không! Cho nên, nếu không thì cứ đợi tất cả mọi người cùng tìm đến rồi cùng giải quyết. Bằng không chỉ có thể kéo dài, nếu bên này mới vừa giải quyết ổn thỏa, thì bên kia lại có người tìm tới, kết quả lại càng chồng chất, tuần hoàn qua lại, tuần hoàn ác tính. Cuối cùng chỉ biết chỉ có mình hắn bị thương, thế giới đạt thành! Ai! Muốn trách thì trách bệnh nghề nghiệp của hắn quá nặng! Cũng trách lúc đó còn quá trẻ, ký đại đạo khế ước cũng là tự hạn chế chính mình!.......
“Ngật An!” Mà lúc này, Bùi Thi Ngữ cùng Bạch Thư Hòa mấy người cũng chạy tới, thấy Tô Ngật An bị nổ đến toàn thân đen thui, cũng lập tức lộ vẻ đau lòng. Nhất là Bùi Thi Ngữ, cũng không biết có phải thật sự là cảm tình yếu đuối không, nước mắt rơi tí tách ra ngoài khiến cho Tô Ngật An mạnh khỏe giống như phải chết thật vậy.
“Không có việc gì…… Ta vẫn khỏe, cũng không phải chết thật……” Tô Ngật An cười khổ đáp lại một câu. Bất quá Lục Tư Dao đi theo sát phía sau lại hơi nhíu mày, cảm giác thấy có chút không thích hợp. Cũng không phải chuyện Tô Ngật An đột nhiên bị tập kích là không thích hợp, mà là Tô Ngật An mang đến cho nàng một cảm giác không thích hợp. Tình thần Tô Ngật An khẽ ngưng lại, bởi vì hắn cũng cảm nhận được ánh mắt có chút hoài nghi của Lục Tư Dao. Lục Tư Dao là người giỏi thôi diễn bói toán nhất, hơn nữa tu vi trong khoảng thời gian này cũng đã tăng lên, thậm chí tu vi đã bước vào Chân Vương, chẳng lẽ đối phương đã phát hiện ra gì đó, hoặc là phát hiện ra mình là phân thân rồi sao?
“Tuyết Ngâm Giới Vương!” Mà lúc này, viện trưởng Thiên Tâm cũng mang theo một đám trưởng lão thư viện Thiên Tâm chạy tới, nhìn Tô Ngật An bị nổ đến hơi thở mong manh, bị thương nặng thì càng là mồ hôi lạnh đầm đìa, cảm thấy chuyện lớn sắp xảy ra!
“Tuyết Ngâm Giới Vương, lần này sự tình là do thư viện Thiên Tâm của ta giám thị không tốt, xin Tuyết Ngâm Kiếm Tiên thứ lỗi!” viện trưởng Thiên Tâm vội vàng chắp tay thi lễ, “Chuyện sau đó chúng ta nhất định sẽ cho Tuyết Ngâm Kiếm Tiên một câu trả lời công đạo, mong ngài…...” “Chuyện này không trách viện trưởng.” “Muốn trách thì trách ta.” Cố Tuyết Ngâm đỡ Tô Ngật An ngồi dậy, bản thân chậm rãi đứng lên. Âm thanh băng lãnh. Bên trong cơ thể phảng phất nén một loại phẫn nộ ngập trời, tựa hồ lúc nào cũng có thể bộc phát.
“Là ta dạo này quá dễ nói chuyện.” “Đến mức khiến cho nhiều người đều cảm thấy ta, thậm chí cảm thấy đồ đệ ta đều quá dễ bắt nạt. Hôm nay dám công nhiên tập sát đồ đệ của ta ở thư viện Thiên Tâm, nếu về sau đồ đệ của ta ra ngoài, chẳng phải cái gì a miêu a cẩu cũng tới lỗ mãng!” Âm thanh Cố Tuyết Ngâm càng lúc càng lớn, thậm chí vang vọng chân trời. Kiếm uy đáng sợ từng đợt khuếch tán ra. Toàn bộ thế giới đều bị vỡ vụn thành một mảnh Kiếm Vực thế giới! Hàng ngàn vạn kiếm quang giống như sấm sét nổi giận, tung hoành giao thoa tại sâu trong bầu trời, cắt hư không thành từng mảnh từng mảnh hư vô chi địa! Vô số cường giả chí cao nhao nhao hiện thân, lúc này sắc mặt đột biến! Cố Tuyết Ngâm tự hồ thật sự nổi giận! Trên thực tế, Cố Tuyết Ngâm có thể tính là không phải người tốt. Thậm chí bản chất nàng không coi là người tốt. Thử hỏi có ai là người tốt mà khi đến ở Tuyết Ngâm Giới lại đi hàng phục thiên đạo đang đau đầu của Tuyết Ngâm Giới. Sẽ sau khi đồ đệ của mình mất tích đơn thương độc mã giết vào cấm khu, không nói lời nào mà tiêu diệt trực tiếp một cấm khu. Có ai là người tốt lại bảo hộ đồ đệ mình đến điên cuồng? Có lẽ cũng đúng như Cố Tuyết Ngâm đã nói. Thanh kiếm trong tay nàng đã quá lâu không ra khỏi vỏ rồi, đến mức cái gì a miêu a cẩu cũng dám xuất hiện, thậm chí dám công nhiên ra tay với Tô Ngật An!
Bạn cần đăng nhập để bình luận