Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược
Chương 270:Liền quyết định là ngươi ! Cõng nồi hiệp Tần phượng ca!
Không gian lập tức ngưng kết. Lời này vừa nói ra, không ít tu sĩ đang lại gần xem náo nhiệt, lập tức hướng về Tô Ngật An lộ ra ánh mắt khinh bỉ. Ngươi thật là không phải thứ tốt, một cô bé nhỏ như vậy ngươi cũng muốn giở trò! Mị Tiên Nhan đám người lúc này lại càng toát ra ánh mắt nguy hiểm, thậm chí muốn xé hắn thành mấy mảnh. Tô Ngật An lại càng có chút muốn thổ huyết. Ngày xưa trong ấn tượng của hắn, Bạch Linh Nhi chính là một cô bé ngoan a! Nhưng hôm nay lại nói ra những lời này, là đang không ngừng thêm tử vong buff cho hắn đó! Bây giờ vốn đã giãy dụa trong hố lửa rồi, bây giờ đến cả Bạch Linh Nhi cũng muốn đến tham gia náo nhiệt, khoảng thời gian này quả nhiên là không có cách nào qua! "Khụ khụ..." Đúng lúc này, một tiếng ho nhẹ thu hút sự chú ý của mọi người. Tống Thanh Nguyệt khẽ hắng giọng mở miệng nói: “Tiểu muội muội, mọi chuyện đều phải nói có trước có sau, hôm nay dì đã mang muộn Ngưng tỷ tỷ của con, cầm theo một đống lớn đồ cưới, tự mình đến cửa cầu hôn rồi. Tiểu muội muội bây giờ còn nhỏ, không phải lúc phải lo lắng những chuyện này. Lùi lại một chút, để cho muộn Ngưng tỷ tỷ của con, thử sức trước.” Nói xong, Tống Thanh Nguyệt trực tiếp đẩy Từ Vãn Ngưng ra. Từ Vãn Ngưng ngày thường nhìn rất bá đạo, đúng là một thiên kim tiểu thư thiết lập nhân vật bá đạo. Nhưng bây giờ có nhiều người đang ở đây như vậy, bị nhiều người cùng nhau nhìn chằm chằm, một Từ Vãn Ngưng vốn thích mạnh mẽ liền đỏ mặt tới mang tai, trên đầu lại bốc lên từng đợt khói trắng. Nàng oán trách trừng mắt liếc mẹ mình. Bất quá, đem hết thảy thu vào trong mắt, Bạch Thư Hòa cùng Bùi Thi Ngữ bọn người, lúc này lại càng thêm hâm mộ, mắt đều đang nhỏ nước chua! Nhìn xem mẹ người ta kìa! Vừa lên đã thần trợ công! Nhìn lại phụ thân của các nàng, là cái thứ đồ chơi gì a? Đơn giản chính là một đám đồng đội hỏng bét! Nếu lúc trước phụ thân của các nàng có thể quả quyết một chút, thì đã không có chuyện gì của Từ Vãn Ngưng bây giờ rồi? Bạch Hiểu Dạ bọn người có chút ngượng ngùng, cũng không dám mở miệng nói gì. Bọn họ toàn những lão đại thô kệch, để cho bọn họ nhúng tay vào loại chuyện này sao? Hơn nữa bọn hắn cũng không phải không muốn nói. Cùng lắm thì tổ chức một hồi chư thiên luận võ. Vì con gái nhà mình lựa chọn vị hôn phu càng ngưỡng mộ trong lòng hơn. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là, lúc đó Tô Ngật An tiểu tử này không giảng võ đức, bí mật truyền âm uy hiếp bọn họ! Nói sau khi trở thành con rể của bọn họ, về sau mỗi ngày sẽ mang theo nữ nhi của hắn đến kiếm chuyện với bọn họ! Át chủ bài là tìm cớ! Nữ nhi của mình là tìm vị hôn phu, còn bọn họ là tìm cho mình một ông sống cha a! Từ Vãn Ngưng mới không quan tâm những người khác nghĩ như thế nào trong lòng, ngược lại bây giờ nàng rất lúng túng, cũng có chút bực bội. “Tô Ngật An ta cần một lời giải thích!” Từ Vãn Ngưng cứ vậy trừng mắt nhìn Tô Ngật An, giọng có chút tức giận: “Rốt cuộc là ngươi giấu ta từ lúc nào mà lại cùng nhiều nữ nhân như vậy có dây dưa?” Từ Vãn Ngưng mở đầu, tất cả sự chú ý của những người khác lại lần nữa tập trung lên người Tô Ngật An. Bởi vì Cố Tuyết Ngâm lúc trước tổ chức cái hội nghị kia, các nàng cùng Tô Ngật An phát sinh đủ loại chuyện đều đã bị những người khác biết. Bây giờ các nàng tự nhiên cũng muốn biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra giữa Từ Vãn Ngưng và Tô Ngật An. Từ Vãn Ngưng là một gia hỏa có chút ngơ ngác, tự nhiên không biết được tâm tư của Bạch Thư Hòa đám người. Nhưng Tô Ngật An thì rõ ràng vô cùng. Nếu là Từ Vãn Ngưng đem chuyện của mình và nàng nói ra, kỳ thực tình cảnh sẽ không khá hơn, ngược lại sẽ chết thảm hại hơn. Nhất là sợi dây xích Từ Vãn Ngưng tặng cho hắn… Điều này vô cùng khó giải thích. Lại thêm Cố Phiêu Tuyết xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, có thể sẽ thêm dầu vào lửa. Chuyện này một khi bị lộ ra, hắn thật sự chỉ còn có đường chết… Liền khi Mị Tiên Nhan bọn người bên cạnh tiến thêm một bước tra hỏi Tô Ngật An, thì chư thiên phong vân sắp xếp bảng tranh tài của thiên Tâm thư viện bây giờ đang tiến hành vô cùng sôi nổi. Xem náo nhiệt thì cứ xem náo nhiệt. Dù sao phần thưởng của chư thiên phong vân sắp xếp bảng tranh tài rất phong phú. Nếu có thể giành được thứ hạng ưu tú, sẽ có thu hoạch không tầm thường. Rất nhiều thiên chi kiêu tử, đều muốn có thu hoạch ở đây. Hơn nữa, có lẽ là do quái vật Tô Ngật An bị hạn chế, bị giam giữ. Hôm nay, chư thiên phong vân sắp xếp bảng thi đấu cuối cùng cũng khôi phục bình thường. Không ai điều khiển bàn cược để gian lận thi đấu, thậm chí trực tiếp thao túng trận đấu. Càng không có một quái vật tàn bạo như Tô Ngật An, một ngày thắng liên tiếp mấy chục trận, mỗi lần còn chỉ xuất một chiêu, khiến cho những thiên kiêu khác hoàn toàn bị phá nát. "Ai da! Tiểu tử Tô Ngật An này bây giờ phiền phức quấn thân, tự thân khó bảo toàn, phần lớn là một chuyện tốt a!" Viện trưởng thiên Tâm thảnh thơi tự tại uống trà nóng, tâm tình vô cùng mỹ diệu. Trong khoảng thời gian này, bởi vì tiểu tử Tô Ngật An này tới, hắn mỗi ngày đều vội vàng sứt đầu mẻ trán, cuộc sống yên tĩnh đều bị hoàn toàn phá vỡ. Hôm nay có thể coi như là có thể thật tốt nghỉ ngơi một chút! Phanh! Lúc này trên lôi đài truyền đến một tiếng vang trầm đục lớn. Tần Phượng Ca bị một cái tát đánh trúng như con thoi xoay tròn ngã xuống lôi đài. Bẹp một tiếng đầu hướng xuống, mông hướng lên, té ngã trên đất. “Mả mẹ nó… Ông đây…” Tần Phượng Ca hùng hùng hổ hổ bò dậy. Bây giờ nửa bên má của hắn đã sưng lên rất cao, chỗ đỏ ửng còn lưu lại một dấu bàn tay rõ ràng! Trông có chút hài hước. “Ta không đánh nữa, ta muốn về nhà!” Tần Phượng Ca thật sự có chút muốn khóc. Vốn dĩ bởi vì con quái vật Tô Ngật An nhận hạn chế bị mang đi, hôm nay hắn định lên bảng đại hiển uy phong một phen. Lại không ngờ hết lần này tới lần khác gặp khó. Lúc trước liên tiếp bị đánh xuống lôi đài thì coi như xong. Hơn nữa mỗi một lần đều bị đánh vào mặt! Đám người kia giống như đã cố ý thương lượng xong, cố tình muốn đánh hắn như vậy vậy! Thật quá khinh người! "Mấy ngày nay ngươi lên mặt, thật sự cho rằng ta không có cách nào thu thập ngươi đúng không?" Trên lôi đài, phân thân số chín của Tô Ngật An trong lòng hùng hùng hổ hổ. Đã sớm muốn cho cái tên hách dịch này ăn đòn một trận. Còn có cả những tên kia, thích cười, cười rất vui đúng không? Vừa vặn bây giờ hắn đang gặp nạn. Trong bụng nghẹn một bụng lửa. Vừa vặn cũng có thể thông qua đánh bảng để phát tiết một chút. Phân thân của Tô Ngật An có tổng cộng chín cái. Dù là bây giờ trên lôi đài chỉ có sáu cái phân thân, cũng có thể đánh cho rất nhiều người không ngừng kêu khổ. Nhưng có rất nhiều người không để ý rằng, vẫn còn một phân thân đang lén lút đi phía sau Tần Phượng Ca, cùng hắn hướng về hành cung của hắn. Bên thiên Tâm thư viện không thể ở lại lâu. Cũng nhất định phải nghĩ cách nhanh chóng thoát thân. Tô Ngật An càng nghĩ, càng cảm giác trong khoảng thời gian này hắn tiếp xúc với Tần Phượng Ca nhiều nhất. Có lẽ có thể nghĩ ra biện pháp đánh cho tên này bất tỉnh rồi đóng giả làm hắn! Áy náy cái gì, hắn chắc chắn là không có. Trong khoảng thời gian này, Tần Phượng Ca đã cười rất vui vẻ rồi. Cười cũng đã cười, bây giờ đến phiên hắn thu lợi tức! Quyết định là ngươi đấy, hiệp sĩ cõng nồi Tần Phượng Ca!
Bạn cần đăng nhập để bình luận