Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 281:Kế hoạch đại công cáo thành! Tùy ý rời đi

Lời này vừa nói ra.
Tần Phượng Ca vốn còn thề son sắt, biểu lộ trên mặt lập tức cứng đờ, con ngươi kịch liệt rung động, miệng hơi hơi mở lớn, một bộ dạng kinh hãi làm sao ngươi biết!
Quả đúng là thế.
Tô Ngật An thu hết mọi chuyện vào mắt, nhếch miệng cười. Đồng thời trong lòng càng thêm im lặng.
Về phần hắn làm sao biết, chuyện của Tần Phượng Ca hắn không phải không biết. Tiểu tử này vừa mới gặp mặt đã cho hắn cảm giác như một công tử văn nhã. Nhưng bản chất chính là một công tử phóng đãng, không phải là một người đứng đắn. Người đứng đắn nào vừa tới Thiên Tâm thư viện đã mặt dày giới thiệu bản thân khi nhìn thấy Lạc Thanh Ca và những người khác, nói mình thân thể sống khỏe mạnh. Đây không phải là trước mặt mọi người giở trò lưu manh sao?
Quan trọng nhất là. Gia hỏa này gần đây ở Thiên Tâm thư viện thường xuyên trêu chọc mấy tiên tử xinh đẹp, không ít lần bị đánh cho tơi bời. Vốn hắn cho rằng Tần Phượng Ca thuộc loại có gan mà không dám làm, kết quả bây giờ hắn mới phát giác, hắn vẫn đánh giá thấp tiểu tử này rồi. Gia hỏa này dường như đã từng gạo nấu thành cơm qua rồi!
Tô Ngật An thỉnh thoảng có chút hối hận. Muốn đổi một người khác, nhưng bây giờ dường như hơi chậm rồi. Bởi vì bây giờ đã xảy ra chuyện cấp bậc kia, nên toàn bộ Thiên Tâm thư viện đã tăng mức giới nghiêm lên mấy bậc. Thậm chí có rất nhiều trưởng lão Thiên Tâm thư viện ngày đêm tuần tra. Hắn bây giờ đi tìm một người tốt hơn, hơn nữa còn phải thay thế thân phận... Khả năng cao sẽ bị phát hiện. Một khi bị phát hiện, tất cả tính toán của hắn đều sẽ đổ xuống sông xuống biển.
Tần Phượng Ca có chút cười xấu hổ, "Ngật An huynh, ta tưởng ngươi chọn đóng giả ta là vì đã biết hết rồi... Hơn nữa, ngươi muốn đóng giả thay thế thân phận của ta, thì không thể quá nghiêm túc được. Ngật An huynh hẳn cũng biết tính cách của ta mà, ta là người khá hài hước!"
Ta đi nhà ngươi! Tô Ngật An thầm mắng trong lòng. Cái gọi là hài hước của ngươi là đi tán tỉnh tiên tử hả?
Thấy Tô Ngật An dùng ánh mắt của cặn bã nam nhìn mình, Tần Phượng Ca lập tức xám mặt, "Ngươi thật sự cho rằng ta là loại cặn bã nam gì mà xong chuyện phủi tay sao? Thực ra chuyện này ta cũng có nỗi khổ tâm. Ta cũng chỉ tầm hoa vấn liễu, cũng tìm chỗ đứng đắn thích hợp, hơn nữa cũng không dám có cử chỉ vượt quá giới hạn gì. Nhưng người phụ nữ kia không phải là người tốt a! Ta trúng mê tâm kế của nàng, thế mà cứ vậy mà cắm! Bây giờ mỗi đêm nghĩ đến, ta đều hận không thể tự tát mình mấy cái! Cả ngày đánh ngỗng, để nhạn mổ mắt! Sau đó nàng chạy về nhà ta, bảo cha ta sắp xếp hôn sự, chọn ngày liền muốn gả cho ta!"
Nói đến đây, Tần Phượng Ca càng có chút ảo não tuyệt vọng, luôn cảm giác mình như bị lật thuyền trong mương. Tuy nói bối cảnh thân phận của vị hôn thê của hắn không tệ. Muốn dáng có dáng, muốn mặt có mặt. Nhưng bây giờ hắn chính là không có cách nào hoàn tâm, vẫn muốn bên ngoài chơi đùa nhiều một chút, bay nhảy chút nữa. Thật sự cưới vợ sinh con, muốn đi chơi thoải mái, vậy mới phiền phức, không còn là một nam nhân nữa.
Từ một phương diện nào đó mà nói, chính mình dường như rất giống Tô Ngật An!
Thấy Tần Phượng Ca đột nhiên ném cho mình một ánh mắt xem nhau như đồng bọn, Tô Ngật An càng thêm xám mặt. Hắn cùng Tần Phượng Ca không phải là cùng một loại người. Hắn nhận linh thạch, làm việc theo đại đạo khế ước, giải quyết chuyện công. Hơn nữa hắn cùng lắm là lừa gạt một chút tài trong phạm vi hợp lý thôi. Đã nhiều năm như vậy rồi, hắn một chút chuyện trai gái cũng không làm a! Dù sao, điều cấm kị nhất của đám người này là những chuyện đó.
Hơn nữa. Bây giờ không phải là lúc nàng suy nghĩ chuyện đi thành hôn, đi cưới vợ sinh con. Mà là từ Vãn Ngưng và những người khác muốn! Đừng nhìn bên ngoài bọn họ là một đám tỷ muội tốt, bên trong đấu đá nhau không ít. Nhưng hết lần này tới lần khác người chịu khổ chịu nạn toàn bộ là hắn. Phải biết. Những vị tiểu thư này đều là hòn ngọc quý của các đại thế lực. Bình thường chỉ được người khác chiếu cố, có ai mà đi chiếu cố người khác chứ?
Tỷ như chuyện nấu cơm chẳng hạn. Dạ U La nấu ăn kiểu bóng tối đã quá kinh khủng rồi. Nhưng Từ Vãn Ngưng, Bạch Thư Hòa, Bùi Thi Ngữ, Lục Tư Dao cũng không khác gì mấy. Tuyệt chiêu của bọn họ chỉ là một, xem ai nấu món gì đắt hơn. Cái gì cũng không quan trọng, chỉ cần là đắt tiền! Mặc kệ nguyên liệu nấu ăn có ngon hay không, những nguyên liệu này kết hợp có tạo ra phản ứng hóa học gì kỳ lạ hay không. Ngược lại miễn có thể ăn là xong chuyện.
Điều này coi như xong. Thêm từ Vãn Ngưng – một tiểu thư có dục vọng kiểm soát cực mạnh, thậm chí có chút bệnh hoạn xuất hiện. Thời gian gần đây của hắn càng là khốn khó trăm bề. Mà Từ Vãn Ngưng còn muốn bắt hắn chơi một vài "trò chơi nhỏ" kiểu bình thường cùng nàng. Trước kia hai người ở một mình với nhau thì không sao, bây giờ thì thật sự là cảnh tượng xã hội tính tử vong đi tìm đường chết cỡ lớn!
Đừng nói Mị Tiên Nhan và những người khác. Thậm chí ngay cả mẹ của Từ Vãn Ngưng là Tống Thanh Nguyệt nhìn hắn bằng ánh mắt cũng không đúng. Ngày nào cũng tỏ vẻ kiểu: sao con gái nhà ta bị ngươi làm cho ra thế này.
Về chuyện này, Tô Ngật An chỉ muốn nói một câu: Bá mẫu, con gái nhà người vốn là thế mà! Ta oan ức quá! Ta là người bị nàng biến thành thế này!
Mị Tiên Nhan bên kia cũng không khá hơn. Cửu U Ma Tôn trước đó còn không ưa hắn, gần đây không biết bị làm sao, thậm chí còn trợ giúp Mị Tiên Nhan. Hắn cảm thấy Mị Tiên Nhan bắt đầu nảy sinh tình cảm biến chất với người em trai này. Mặc dù nói bản chất là giả đi. Nhưng hắn vẫn là em trai của Mị Tiên Nhan mà! Là tỷ tỷ mà lại sinh ra ý nghĩ đó với đệ đệ, hơn nữa còn không che giấu nữa chứ!
...
Trong lòng thu lại đủ loại suy nghĩ. Những ký ức đau khổ kia hắn cũng lười nghĩ tiếp. Trước hết phải tìm cách rời khỏi Thiên Tâm thư viện rồi tới Yêu giới nói sau.
Tô Ngật An xoa xoa thái dương, nghĩ ngợi một lúc vẫn lên tiếng hỏi: "Ngươi cái tên này, ngoài vị hôn thê chưa cưới của ngươi ra, ngươi còn từng chà đạp hậu duệ cường giả nào khác không? Đến lúc đó ta đóng giả ngươi, đi trên đường gặp một người phụ nữ nào đó, người ta sẽ hét lớn, 'ngươi cái đồ đàn ông phụ lòng bỏ rơi hai mẹ con ta ngày xưa' rồi cứ thế đuổi theo thì sao..."
Ta dựa vào. Nghĩ đến đây, Tô Ngật An thấy nhức đầu. Nếu như đến một trường nhận cha quy mô lớn thì thôi rồi.
"Cái này thì thật sự không có! Ngươi cứ yên tâm đi, ta là người thực sự tuân theo quy củ!" Tần Phượng Ca vội mở miệng: "Hơn nữa lần trước cũng xui xẻo quá, ai ngờ người phụ nữ đó nhất định phải nói mình là một đệ tử tông môn phổ thông. Lúc đó ta thế mà lại tin! Còn tông môn phổ thông gì chứ, đối phương là Thánh nữ đấy! Ông của nàng ta còn là tông chủ Bích Thủy Tông! Miệng lưỡi đàn bà dối trá quỷ quái mà!"
Tần Phượng Ca nói tiếp: "Còn chuyện gì khác thì không có đâu. Ta còn có một số bạn nhậu, chỉ là bạn bè đơn thuần thôi, cũng không thân thiết lắm. Nếu gặp thì cứ lừa gạt cho qua chuyện thôi, cứ Trương Tam Lý Tứ tùy tiện gọi bừa là được. Bên gia tộc thì thực ra cũng đã nhiều năm không về. Đến khi người phụ nữ kia tìm đến nhà ta thì gia đình ta mới phái người đi tìm ta. Bên kia chắc cũng không có vấn đề lớn đâu. Nếu ngươi muốn đóng giả ta, cũng dễ nhập vai thôi. Hơn nữa thực lực của ta cũng không tính yếu, nếu ngươi có đi xa nhà cũng coi như khá an toàn đấy chứ!"
Tên Tần Phượng Ca này cũng coi như phối hợp. Hắn đem hết những thói quen, đặc điểm, thậm chí cả gia cảnh và vài bí mật không quá bí mật, kể cho hắn nghe một lượt. Nói tóm lại, một chữ thôi. Tiểu tử này giống hệt như Tô Ngật An tưởng tượng, cực kỳ ăn chơi trác táng. Đúng là một công tử lãng tử. Việc thích làm nhất mỗi ngày của hắn là đi lầu xanh nghe hát, hưởng thụ cuộc sống vui vẻ.
Nói xong lời cuối cùng, Tần Phượng Ca lại cười hắc hắc, "Ta sẽ phối hợp tốt với Ngật An huynh! Ta có thể lập cả lời thề thiên đạo luôn! Nếu như vi phạm, nhất định sẽ bị trời tru đất diệt, chết không yên lành!"
Nghe được câu này, Tô Ngật An ngược lại thấy yên tâm không ít. Mình giả làm Tần Phượng Ca ra ngoài, còn để cho tiểu tử Tần Phượng Ca ở lại Thiên Tâm thư viện. Thiên Tâm thư viện nhiều người như vậy, mất một tên Tần Phượng Ca thì chắc cũng sẽ không ai để ý đâu. Thêm vào đó Tần Phượng Ca thật vẫn còn ở trong Thiên Tâm thư viện, song trùng đảm bảo, chắc chắn sẽ không ai phát hiện.
"Nếu sau này Ngật An huynh thật sự gặp vị hôn thê đó của ta, và cả nhạc phụ tương lai nữa, hy vọng huynh có thể giúp ta giải quyết! Ta thấy thực lực Ngật An huynh cao cường, có thể tóm được cả mấy vị tiên tử nổi danh Chư Thiên Vạn Giới đấy mà!"
"Ngươi xéo đi!" Tô Ngật An mắng một câu. Đồ cặn bã nhà ngươi xứng so với ta sao? Ta từ trước tới giờ chưa từng làm chuyện gì xong lại phủi tay...
Sau khi bắt Tần Phượng Ca ký kết khế ước đại đạo, Tô Ngật An lúc này mới an tâm. Chỉ là về sư tôn Cố Tuyết Ngâm của mình... Hắn nhức đầu nhất chính là cái này. Cố Tuyết Ngâm gần đây đang bế quan, định đột phá Đế cảnh. Nếu mình lãng phí thêm thời gian, chờ đến khi Cố Tuyết Ngâm đột phá thành công, đến Đế cảnh rồi thì có khả năng sẽ nhìn thấu phân thân của mình, đến lúc đó chắc chắn sẽ lại gặp rắc rối.
Nếu bây giờ làm sớm, hắn lại không lấy được 20 tỷ linh thạch. Xem ra còn phải ký một giao kèo với Tần Phượng Ca. Để phân thân của mình ở đây tham gia thi đấu lôi đài. Lấy được linh thạch có thể để tiểu tử Tần Phượng Ca này giúp mình nhận hộ một chút! Còn việc để Bùi Thi Ngữ các nàng đi giúp mình nhận? Ai mà biết đống linh thạch này về tay bọn họ còn có thể quay về không?
Trong lòng suy tính xong. Vì đề phòng đêm dài lắm mộng, Tô Ngật An vẫn quyết định trước tiên phải nghĩ cách để bản thể rời khỏi Thiên Tâm thư viện, chạy đến Yêu giới lánh nạn đã rồi tính tiếp. Về phần phân thân mà nói, sau khi bản thể hắn rời đi thì cũng duy trì không được lâu, tối đa chỉ một tuần thôi. Nếu hắn dốc toàn lực lên đường, thì lúc đó cũng sẽ gần đến Yêu giới rồi...
Cùng lúc đó. Trước một tòa cung điện. Mị Tiên Nhan, Lục Tư Dao, Bùi Thi Ngữ và những người khác, lúc này thần sắc hoặc phức tạp hoặc tràn đầy địch ý nhìn xuống phía dưới. Dưới bậc thang cung điện. Ba bóng người ít nhiều đều có chút lúng túng, lại có chút không cam lòng. Các nàng không ai khác, chính là Sở Khuynh Tiên, Lạc Thanh Ca, và Tô Tô. Dù sao, các nàng tới Thiên Tâm thư viện này cũng vì ít nhiều trong lòng không cam tâm, muốn thử vãn hồi quan hệ với Tô Ngật An. Kiểu không đụng vách tường không quay đầu ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận