Chương 241: Chọc tới ta? Coi như đá trúng thiết bản! Cũng gần như cùng lúc viện trưởng Thiên Tâm dẫn người lên đường đi tới chỗ bí cảnh của Tô Ngật An. Đã sớm biết lão già này sẽ không giảng võ đức, chạy tới nhúng tay vào chuyện của Tô Ngật An. Cũng đã sớm cho phân thân của mình chú ý nhất cử nhất động của viện trưởng Thiên Tâm. Bây giờ đã sớm nhận được tin tức. Lại hắc hắc xong một cái bí cảnh, Tô Ngật An nhếch miệng. "Lão già, lần này là cái thứ mấy rồi?" "Nhanh vậy đã tìm tới cửa rồi." "Trước cứ tiếp tục sửa bug rồi tính." Người thủ hộ bí cảnh cách đó không xa, nhìn thấy con gia súc Tô Ngật An cuối cùng cũng chuẩn bị rời đi, lập tức lộ ra nụ cười mừng rỡ như sống sót sau tai nạn. Hắn thật sự bị lưu lại bóng ma tâm lý. Gia hỏa này không những có thiên phú tư chất kinh khủng, mà còn am hiểu tìm sơ hở trong quy tắc, hắn thật sự bị chỉnh cho phát điên lên được! "Tiền bối, chuyện này không thể trách ta được mà!" Tô Ngật An bước chân khẽ dừng lại, quay đầu nói: "Viện trưởng nói trong bí cảnh tài nguyên không có quy định gì, ta có thể thu được bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu. Tất nhiên ta có năng lực như vậy, thì ta dời sạch toàn bộ bí cảnh cũng được, ngược lại vẫn trong quy tắc, đúng không?" Giọng điệu của Tô Ngật An tỏ vẻ ta cũng không muốn vậy. Nhưng mà viện trưởng nói có thể thì ta cũng chỉ có thể như thế này. Để cho vị thủ hộ bí cảnh này có chút ngây người, lập tức càng thêm phẫn nộ. Thật là một tên Lý Tiểu Nhị! Đã vậy còn làm hại bọn ta đám lão già này! Chờ bị đánh đi ngươi! Không thể tính toán với tên tiểu bối Tô Ngật An này, chẳng lẽ còn không thể thu thập được ngươi sao? Kế hoạch "gắp lửa bỏ tay người" của mình tựa hồ lại thành công rồi. Khóe miệng Tô Ngật An âm thầm nhếch lên. Viện trưởng à, viện trưởng. Ta người này tham của, lại còn rất để bụng, chọc vào ta thì coi như ngươi đá trúng thiết bản rồi! Mỗi lần hắn thu hoạch lớn ở bí cảnh xong chuẩn bị rời đi, hắn đều sẽ nói ra những lời thâm sâu ý vị này. Lời này rất dễ gây hiểu lầm. Đừng hỏi vì sao, hỏi thì do hắn cố ý, hắn chính là muốn trả thù lão già viện trưởng Thiên Tâm này! Át chủ bài của hắn chính là lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo! ...... Không lâu sau. Viện trưởng Thiên Tâm mang theo một đám trưởng lão, vô cùng lo lắng chạy tới một khu vực bí cảnh. Nhưng vừa mới đặt chân xuống. "Lý Tiểu Nhị! Mả mẹ nó ngươi *!" Vừa mới đặt chân xuống đất, ngữ điệu tao nhã của giới tu tiên bỗng nhiên truyền vào trong đầu hắn. Không chỉ có mình hắn, mấy vị trưởng lão Thiên Tâm có chút ngây người, lập tức nén cười, cố kìm nén đến đỏ mặt tía tai. Lý Tiểu Nhị, đây chính là tên của viện trưởng Thiên Tâm của bọn họ. Khác với những cường giả khác trong giới tu tiên có những cái tên mỹ cảm, lại bộc lộ rõ địa vị khác biệt, tên của hắn vừa đơn giản lại vừa mộc mạc. Nghe xong là biết ngay là một nhân vật qua đường Giáp. Bên trong chiến trường cũng là loại pháo hôi chết không ai biết tới. Bởi vì cái tên này, viện trưởng Thiên Tâm có đôi khi cũng rất tức giận, cũng rất tự ti. Hắn cũng không cho phép ai gọi tên này của mình, tốt nhất là gọi hắn là viện trưởng. Đây cũng là lý do tất cả mọi người gọi hắn là viện trưởng Thiên Tâm. Viện trưởng Thiên Tâm đỏ mặt tía tai, nhưng người mắng hắn này bối phận không thấp, cũng từng là một vị cường giả Nhân tộc thời kỳ thái cổ trong chư thiên. Theo đạo thanh âm kia vừa dứt. Mấy đạo bí cảnh chung quanh ong ong chiến minh. Thanh Minh kiếm tiên, lão đạo mày trắng mỗi người một bóng chiếu hư ảo lần lượt hiện lên. Bây giờ bọn họ đều mang theo phẫn nộ, có chút nghiến răng nghiến lợi. "Chính là tên vương bát đản ngươi! Đưa tên gia súc kia vào, định tai họa chúng ta phải không!" Thanh Minh kiếm tiên, người có địa vị cực cao, nói chuyện có phong độ mà viện trưởng và các trưởng lão Thiên Tâm hết sức bội phục, kiếm tiên tuyệt đại, bây giờ không để ý hình tượng mà chửi ầm lên: "Già đầu rồi, dù gì cũng là viện trưởng mà dạy người còn không nên nết à! Ngươi xuống đây, ngươi xem lão tử có chém chết ngươi không!" "Lý Tiểu Nhị! Thiên tài địa bảo trong bí cảnh của ta đều bị tai họa không sai biệt lắm rồi! Ngươi là muốn giết ta cho hả giận phải không!" "......" Nghe tiếng trách mắng xung quanh, viện trưởng Thiên Tâm có chút ấm ức, cũng có chút tức giận. Mắc mớ gì tới hắn chứ? Rõ ràng là do tên tiểu tử Mạc Vấn Kiếm kia không làm người, hắn là vô tội! "Các vị tiền bối bớt giận, xin kể cho ta nghe chuyện đã xảy ra như thế nào được không?" Viện trưởng Thiên Tâm cũng không dám phát cáu, cười theo, trấn an mấy vị lão tiền bối này. Nhưng bây giờ đã mồ hôi đầm đìa, trong lòng lại bực bội không thôi. Mạc Vấn Kiếm! Mới qua không đến ba canh giờ, ngươi đã muốn phản thiên đúng không?! ...... Không lâu sau. Lại một lần nữa từ trong một cái bí cảnh thu hoạch lớn trở ra, Tô Ngật An vừa từ trong vòng xoáy bí cảnh đi tới. Liền thấy sắc mặt viện trưởng Thiên Tâm âm trầm mang theo một đám trưởng lão thư viện Thiên Tâm chờ sẵn bên ngoài lối ra. "Viện trưởng, thật là khéo a! Ở đây mà chúng ta cũng có thể gặp nhau?" Tô Ngật An nhếch mép cười, cười rất là vui vẻ. Ngay cả hắn đào mấy vạn mét hố đều có thể đụng phải viện trưởng Thiên Tâm. Lão già này cố ý nói xạo với mình. Bây giờ chính mình cũng làm một tay như vậy, sức sát thương không lớn, nhưng lời nói âm dương quái khí cực mạnh này lại khiến hắn nói sướng cả miệng! "Ngươi tên tiểu tử này...." Khóe mắt viện trưởng Thiên Tâm co giật. Tên tiểu tử này thật là thù dai, lại còn không quên mượn chuyện bây giờ ra châm chọc hắn! "Tiểu tử ngươi bớt đi ở đây cười đùa tí tửng! Thí luyện bí cảnh của ngươi là thí luyện như thế hả? Ngươi là thổ phỉ hay là tu sĩ vậy?" Tô Ngật An có chút vô tội. "Ta vốn chỉ dựa theo quy tắc thôi mà! Lại không trộm lại không cướp." "Hơn nữa viện trưởng trước kia không phải nói, chỉ cần ta có thể thông quan thí luyện, chỉ cần có cái năng lực đó, cơ duyên mặc ta lấy, nên ta lấy được bao nhiêu thì lấy, dù là lấy sạch cũng rất hợp lý, đúng không?" "Ngươi....." Viện trưởng Thiên Tâm nhất thời không tìm được lý do phản bác, nhưng vẫn là nhắm mắt nói: "Cũng phải vừa phải thôi chứ! Tục ngữ nói, làm người lưu lại một đường, sau này dễ nói chuyện, phàm làm việc gì cũng phải có chừng mực! Đây đều là những lão tiền bối của Chư Thiên Vạn Giới ta, ngươi đắc tội bọn họ, một khi gây hấn với kẻ hung ác thì cũng không có kết cục tốt!" "Gia sư Cố Tuyết Ngâm." Tô Ngật An bình tĩnh lên tiếng. Rõ ràng trả lời ông nói gà bà nói vịt, thậm chí có thể nói bắn đại bác cũng không trúng. Nhưng chẳng biết tại sao lại tràn đầy sức thuyết phục lớn. Khiến viện trưởng Thiên Tâm cũng không biết phải mở miệng nói cái gì. Rất nhiều trưởng lão, bao gồm mấy vị tiền bối bí cảnh giờ cũng đều rơi vào trầm mặc. Cố Tuyết Ngâm.....? Suy xét một chút. Suy xét xong rồi, bọn họ, giống như đánh không lại! Mà Tô Ngật An là đồ đệ của bà ấy, bọn họ hình như cũng không thể trêu vào! Trán viện trưởng Thiên Tâm gân xanh nảy lên liên hồi. Tên tiểu tử hỗn đản nhà ngươi! Lúc trước bộ dáng đánh chết cũng không muốn bái sư, đụng tới phiền toái liền bắt đầu mượn danh hổ để làm oai đúng không? "Được được được! Miệng lưỡi ngươi dẻo quẹo, ta nói không lại ngươi! Nhưng thí luyện bí cảnh tiếp theo, ngươi không được đi nữa!" "Gia sư, Cố Tuyết Ngâm." Tô Ngật An vẫn như cũ tươi cười, bình tĩnh nói ra câu nói kia. Trong một câu nói ngắn ngủi lại hàm chứa rất nhiều ý tứ. Hảo. Ngươi không giảng võ đức, không cho ta vào bí cảnh, không cho ta đi lấy chỗ tốt à? Vậy ta liền để sư tôn của ta Cố Tuyết Ngâm đến phân xử thử, ngươi chờ chết đi! "Ngươi......" Viện trưởng Thiên Tâm có chút nghiến răng nghiến lợi: "Được, có thể tiếp tục vào bí cảnh, nhưng một ngày chỉ có thể xông 3 cái!" "Gia sư, Cố Tuyết Ngâm." "Vậy thì 4 cái." "Gia sư, Cố Tuyết Ngâm!" "5 cái! Tối đa! Hơn nữa ngươi không được dời hết bí cảnh! Nhất định phải có chừng mực!" "Gia sư....." "Ngươi hắn ** Đủ rồi!" Viện trưởng Thiên Tâm trợn mắt giận dữ, triệt để mất bình tĩnh! Tên tiểu tử này chỉ biết nói một câu đó thôi sao?! Suốt ngày gia sư gia sư! Thật sự cho là ăn chắc ta rồi sao! Gia sư Cố Tuyết Ngâm không tầm thường đấy. Nhưng khi nghĩ đến sự cường đại của Cố Tuyết Ngâm, viện trưởng Thiên Tâm đột nhiên lại suy sụp xuống. Chính xác không tầm thường! Hắn tuổi cao sức yếu rồi, thật sự không phải là đối thủ của Cố Tuyết Ngâm! Đối phương chỉ cần một kiếm liền có thể chém chết chính mình!