Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược
Chương 118 :Toàn bộ đào thải, nếu như có thể làm lại, nhất định muốn đem hắn cấm thi đấu!
Chương 118: Toàn bộ đào thải, nếu có thể làm lại, nhất định muốn cấm hắn thi đấu!
Bên trong thế giới bí cảnh.
Diệp Trường Ca, thần tử mạnh nhất của Trấn Thiên Tiên Môn, vì tương đối mẫn cảm cẩn thận, lúc Tô Ngật, Lý Hạo Thiên vừa ra tay, hắn đã cảm thấy không thích hợp.
Thậm chí sớm thay đổi ý định của mình. Tìm được một cái sơn động bí ẩn ẩn náu đi.
"Gì tình huống…?"
"Vì sao trong lòng ta luôn có một loại dự cảm chẳng lành?"
Diệp Trường Ca cảm thấy trong lòng khó hiểu hoang mang.
Rõ ràng mình đã bỏ đi quyết định đến dị thường chi địa thăm dò, vì sao cảm giác chẳng lành này không hề tiêu tan?
Ánh mắt Diệp Trường Ca lóe lên, cuối cùng cắn răng quyết định thi triển thần thông thể chất của mình, tiên đoán thần quang!
Vốn có một loại thể chất đặc thù, chính là đôi mắt của hắn, đôi mắt của hắn tên là Dự Tri Chi Nhãn.
Có thể thông qua tiêu hao khí tức bản nguyên của bản thân, bắt giữ quỹ đạo thời không ẩn trong hư không.
Hắn thậm chí có thể thông qua Dự Tri Chi Nhãn dự đoán động tác chiêu thức tiếp theo của địch nhân.
Nếu hắn toàn lực thúc giục, thậm chí có thể dự đoán nguy cơ hung hiểm có thể xảy ra sau đó, cùng với một ít cơ duyên thu hoạch trong tương lai.
Có thể coi là một loại thuật xu cát tị hung.
Hai mắt Diệp Trường Ca lập tức bị bao phủ bởi một tầng huỳnh quang màu xanh lam, từng sợi pháp tắc phù văn trôi chảy tràn ngập trong đáy mắt hắn.
Những quỹ đạo thời không ẩn trong hư không, không thể bị nhận ra, giờ bị hắn bắt giữ rõ ràng, giống như từng sợi dây nhỏ hiện ra quanh người hắn.
Bằng trực giác, Diệp Trường Ca vận dụng ý niệm bắt lấy một sợi tơ thời không trong đó.
Muốn dùng nó để phỏng đoán, rốt cuộc là sự tồn tại gì khiến hắn luôn bất an như vậy.
Nhưng mà, một màn vượt quá nhận thức của Diệp Trường Ca xuất hiện.
Hắn vừa mới vận dụng ý niệm của mình nắm lấy sợi dây thời không đó, muốn thôi diễn dự đoán về sự tồn tại bí ẩn kia.
Sau một khắc, sâu trong não bỗng mở ra một đôi vận mệnh chi nhãn chảy xuôi vô thượng thần uy!
Tinh thần xung kích cực lớn mang theo lực phản phệ nồng đậm, lập tức xông vào đầu Diệp Trường Ca!
Hai mắt đau nhức kịch liệt, đại não một mảnh mơ hồ, cả người hắn càng thất khiếu chảy máu, đau đớn lăn lộn đầy đất!
"Cmn… Cái này là chuyện gì xảy ra vậy!"
Những người sớm đã rối rít chết lặng thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc.
Vì sao êm đẹp, Diệp Trường Ca đột nhiên bị thương nặng?
"Trường Ca, hắn đây là vận dụng Dự Tri Chi Nhãn của mình, bị phản phệ!"
Trấn ngây thơ vương hiểu rõ lá bài tẩy của Diệp Trường Ca nhìn ra được, ngữ khí âm trầm.
Điều này khiến hắn hơi nghi hoặc một chút.
Rốt cuộc là nguy cơ gì khiến Diệp Trường Ca bị trọng thương lớn đến vậy?
Nhưng khi nhìn thấy thân ảnh trên hư không đang chạy về phía Diệp Trường Ca.
Sắc mặt Trấn ngây thơ Vương lập tức sụp đổ.
Tốt tiểu tử, lại là Phương Bạch!
Bạch Đế Thành sao lại xuất hiện một quái vật như vậy chứ?!
Đừng nói gia hỏa này có thể phản thôi diễn bói toán thuật, hơn nữa tạo nghệ cực cao!
Tuy rằng ý tưởng của hắn hoang đường.
Nhưng có thể giải thích chuyện Diệp Trường Ca đang gặp phải phản phệ, cũng chỉ có lời giải thích này!
"Đứa nhỏ ngốc, tu vi thấp hơn ta một cảnh giới còn chưa nói, lại dám dùng thôi diễn bói toán thuật với ta, đúng là không sợ chết."
Tô Ngật An cười khẽ lắc đầu, thật sự coi thân phận 『 Thiên Cơ bói toán giả 』 của hắn là trò hề?
Đối với hắn thôi diễn dự đoán, không khác nào tự mình chuốc khổ vào thân.
Nhưng cũng tốt, đối phương bây giờ cũng bị thương nặng vì phản phệ.
Vừa vặn thừa dịp hắn bệnh mà đoạt mạng hắn, đào thải hắn lại tự nhiên kiếm được 30 triệu linh thạch.
Sâu trong sơn động, Diệp Trường Ca đau đớn đến lăn lộn đầy đất vì phản phệ cực lớn, bỗng cơ thể trì trệ, sắc mặt đại biến.
Hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ hung hiểm, đang nhanh chóng tiếp cận hắn.
Dường như là từ đỉnh đầu hắn!
Ầm ầm!
Phong bạo năng lượng đáng sợ từ trên cao lật úp xuống, mang theo sức mạnh hủy diệt không gì sánh bằng, nghiền nát đỉnh núi phía trên đầu hắn trong nháy mắt.
Diệp Trường Ca không quan tâm hai mắt nhói đau, xuyên qua ánh mắt mơ hồ, lập tức thấy một bàn tay che khuất bầu trời đang giáng xuống về phía hắn!
Hắn vô thức muốn vận dụng sức mạnh phản kích.
Nhưng hoảng sợ phát hiện, không gian xung quanh mình đã bị phong tỏa từ khi nào!
Hơn nữa, sức mạnh hắn có thể điều động đã bị áp súc đến cực hạn.
Trước bàn tay to lớn như Thượng Thương Chi Thủ này, sức mạnh của hắn lộ ra vô cùng vô nghĩa, như chín trâu mất sợi lông.
Bên ngoài.
Lần nữa thấy Tô Ngật An dễ dàng trấn áp Diệp Trường Ca, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Tuy rằng bọn họ sớm đã đoán trước.
Nhưng không thể không nói, Diệp Trường Ca là một trong những thần tử thần nữ mạnh nhất của Ngũ Đại Tiên Môn, là người không có chút mặt mũi nào.
Những thần tử thần nữ khác còn tốt xấu gì còn đối mặt với Tô Ngật An được một chiêu.
Diệp Trường Ca thì hay rồi, hoàn toàn là tự mình tìm đường chết. Thậm chí còn chưa xuất ra được thần thông chiêu thức đã bị Tô Ngật An dễ dàng trấn áp!
Cùng lúc đó, mấy vị thần tử thần nữ bị đào thải trong cùng thời điểm cũng nhao nhao hoàn hồn.
Nhất là Lý Hạo Thiên, thần tử mạnh nhất của Vạn Tượng Tiên Môn, người bị đào thải đầu tiên, giờ khắc này sau khi dần dần tỉnh táo lại, càng có sắc mặt trắng bệch.
"Nói như vậy... ta thua trong tay phân thân của Phương Bạch, thậm chí còn chưa đối đầu với bản thể của hắn... đã trong nháy mắt bị hạ gục rồi?"
Âm thanh của hắn có chút run rẩy, như hoàn toàn không thể tiếp nhận kết quả này.
Nhưng nghĩ lại thì cũng phải.
Xem như thần tử mạnh nhất của Vạn Tượng Tiên Môn, hắn được bồi dưỡng như quân bài chủ lực.
Những năm này không biết kế thừa bao nhiêu truyền thừa, hấp thu bao nhiêu tài nguyên tu luyện.
Kết quả, đến một phân thân của người ta mà cũng đánh không lại!
Tần Hoài Ngọc biết được chân tướng cũng nhẹ nhàng suy sụp.
Sắc mặt ngây ra, đôi mắt luôn mang theo sự tự tin và mong đợi đã mất đi hào quang hy vọng vào tương lai.
Hắn sử dụng ra thần thông kính hoa thủy nguyệt, tương đương với hai đánh một.
Kết quả, hai người có thực lực giống mình lại không đánh lại một phân thân của Tô Ngật An!
Điều này khiến hắn sao có thể tiếp nhận kết quả này?
Không chỉ có hai người bọn họ, Diệp Trường Ca, Trì Thu Ca, hai thần tử thần nữ phản xạ hơi chậm một chút, bây giờ cũng con ngươi trở nên ảm đạm, đã mất đi hy vọng vào tương lai.
"Haiz, lại thêm 4 người điên rồi!"
Nhưng những tu sĩ khác nhìn thấy cảnh này không khỏi lắc đầu thở dài.
Tuy nhiên, trong lòng bọn họ lại khó hiểu có chút vui vẻ.
Xem đi, đến thần tử thần nữ mạnh nhất của tiên môn của bọn họ còn đánh không lại con quái vật Tô Ngật An!
Bọn họ coi như không thấy mặt bản tôn đối phương đã bị hạ gục, thì cũng hợp lý thôi!
Trên đài hội nghị.
Luận, vốn muốn thông qua việc luận bàn giữa tiểu bối để đả kích đối thủ khi còn trẻ, để cho hắn phải nếm trái đắng.
Kết quả ngược lại mình bị hung hăng dạy cho một bài học.
Thậm chí, các tiểu bối mà mình để mắt tới lại bị đả kích quá độ, tâm tính đã sụp đổ. Đến tột cùng là cảm giác gì?
Trắng Vũ chân vương trên đài hội nghị giờ chỉ muốn nói hối hận, vô cùng hối hận!
Nếu có thể làm lại, hắn nhất định muốn cấm thi đấu Tô Ngật An, tên súc sinh không theo quy tắc này!
Bên trong thế giới bí cảnh.
Diệp Trường Ca, thần tử mạnh nhất của Trấn Thiên Tiên Môn, vì tương đối mẫn cảm cẩn thận, lúc Tô Ngật, Lý Hạo Thiên vừa ra tay, hắn đã cảm thấy không thích hợp.
Thậm chí sớm thay đổi ý định của mình. Tìm được một cái sơn động bí ẩn ẩn náu đi.
"Gì tình huống…?"
"Vì sao trong lòng ta luôn có một loại dự cảm chẳng lành?"
Diệp Trường Ca cảm thấy trong lòng khó hiểu hoang mang.
Rõ ràng mình đã bỏ đi quyết định đến dị thường chi địa thăm dò, vì sao cảm giác chẳng lành này không hề tiêu tan?
Ánh mắt Diệp Trường Ca lóe lên, cuối cùng cắn răng quyết định thi triển thần thông thể chất của mình, tiên đoán thần quang!
Vốn có một loại thể chất đặc thù, chính là đôi mắt của hắn, đôi mắt của hắn tên là Dự Tri Chi Nhãn.
Có thể thông qua tiêu hao khí tức bản nguyên của bản thân, bắt giữ quỹ đạo thời không ẩn trong hư không.
Hắn thậm chí có thể thông qua Dự Tri Chi Nhãn dự đoán động tác chiêu thức tiếp theo của địch nhân.
Nếu hắn toàn lực thúc giục, thậm chí có thể dự đoán nguy cơ hung hiểm có thể xảy ra sau đó, cùng với một ít cơ duyên thu hoạch trong tương lai.
Có thể coi là một loại thuật xu cát tị hung.
Hai mắt Diệp Trường Ca lập tức bị bao phủ bởi một tầng huỳnh quang màu xanh lam, từng sợi pháp tắc phù văn trôi chảy tràn ngập trong đáy mắt hắn.
Những quỹ đạo thời không ẩn trong hư không, không thể bị nhận ra, giờ bị hắn bắt giữ rõ ràng, giống như từng sợi dây nhỏ hiện ra quanh người hắn.
Bằng trực giác, Diệp Trường Ca vận dụng ý niệm bắt lấy một sợi tơ thời không trong đó.
Muốn dùng nó để phỏng đoán, rốt cuộc là sự tồn tại gì khiến hắn luôn bất an như vậy.
Nhưng mà, một màn vượt quá nhận thức của Diệp Trường Ca xuất hiện.
Hắn vừa mới vận dụng ý niệm của mình nắm lấy sợi dây thời không đó, muốn thôi diễn dự đoán về sự tồn tại bí ẩn kia.
Sau một khắc, sâu trong não bỗng mở ra một đôi vận mệnh chi nhãn chảy xuôi vô thượng thần uy!
Tinh thần xung kích cực lớn mang theo lực phản phệ nồng đậm, lập tức xông vào đầu Diệp Trường Ca!
Hai mắt đau nhức kịch liệt, đại não một mảnh mơ hồ, cả người hắn càng thất khiếu chảy máu, đau đớn lăn lộn đầy đất!
"Cmn… Cái này là chuyện gì xảy ra vậy!"
Những người sớm đã rối rít chết lặng thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc.
Vì sao êm đẹp, Diệp Trường Ca đột nhiên bị thương nặng?
"Trường Ca, hắn đây là vận dụng Dự Tri Chi Nhãn của mình, bị phản phệ!"
Trấn ngây thơ vương hiểu rõ lá bài tẩy của Diệp Trường Ca nhìn ra được, ngữ khí âm trầm.
Điều này khiến hắn hơi nghi hoặc một chút.
Rốt cuộc là nguy cơ gì khiến Diệp Trường Ca bị trọng thương lớn đến vậy?
Nhưng khi nhìn thấy thân ảnh trên hư không đang chạy về phía Diệp Trường Ca.
Sắc mặt Trấn ngây thơ Vương lập tức sụp đổ.
Tốt tiểu tử, lại là Phương Bạch!
Bạch Đế Thành sao lại xuất hiện một quái vật như vậy chứ?!
Đừng nói gia hỏa này có thể phản thôi diễn bói toán thuật, hơn nữa tạo nghệ cực cao!
Tuy rằng ý tưởng của hắn hoang đường.
Nhưng có thể giải thích chuyện Diệp Trường Ca đang gặp phải phản phệ, cũng chỉ có lời giải thích này!
"Đứa nhỏ ngốc, tu vi thấp hơn ta một cảnh giới còn chưa nói, lại dám dùng thôi diễn bói toán thuật với ta, đúng là không sợ chết."
Tô Ngật An cười khẽ lắc đầu, thật sự coi thân phận 『 Thiên Cơ bói toán giả 』 của hắn là trò hề?
Đối với hắn thôi diễn dự đoán, không khác nào tự mình chuốc khổ vào thân.
Nhưng cũng tốt, đối phương bây giờ cũng bị thương nặng vì phản phệ.
Vừa vặn thừa dịp hắn bệnh mà đoạt mạng hắn, đào thải hắn lại tự nhiên kiếm được 30 triệu linh thạch.
Sâu trong sơn động, Diệp Trường Ca đau đớn đến lăn lộn đầy đất vì phản phệ cực lớn, bỗng cơ thể trì trệ, sắc mặt đại biến.
Hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ hung hiểm, đang nhanh chóng tiếp cận hắn.
Dường như là từ đỉnh đầu hắn!
Ầm ầm!
Phong bạo năng lượng đáng sợ từ trên cao lật úp xuống, mang theo sức mạnh hủy diệt không gì sánh bằng, nghiền nát đỉnh núi phía trên đầu hắn trong nháy mắt.
Diệp Trường Ca không quan tâm hai mắt nhói đau, xuyên qua ánh mắt mơ hồ, lập tức thấy một bàn tay che khuất bầu trời đang giáng xuống về phía hắn!
Hắn vô thức muốn vận dụng sức mạnh phản kích.
Nhưng hoảng sợ phát hiện, không gian xung quanh mình đã bị phong tỏa từ khi nào!
Hơn nữa, sức mạnh hắn có thể điều động đã bị áp súc đến cực hạn.
Trước bàn tay to lớn như Thượng Thương Chi Thủ này, sức mạnh của hắn lộ ra vô cùng vô nghĩa, như chín trâu mất sợi lông.
Bên ngoài.
Lần nữa thấy Tô Ngật An dễ dàng trấn áp Diệp Trường Ca, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Tuy rằng bọn họ sớm đã đoán trước.
Nhưng không thể không nói, Diệp Trường Ca là một trong những thần tử thần nữ mạnh nhất của Ngũ Đại Tiên Môn, là người không có chút mặt mũi nào.
Những thần tử thần nữ khác còn tốt xấu gì còn đối mặt với Tô Ngật An được một chiêu.
Diệp Trường Ca thì hay rồi, hoàn toàn là tự mình tìm đường chết. Thậm chí còn chưa xuất ra được thần thông chiêu thức đã bị Tô Ngật An dễ dàng trấn áp!
Cùng lúc đó, mấy vị thần tử thần nữ bị đào thải trong cùng thời điểm cũng nhao nhao hoàn hồn.
Nhất là Lý Hạo Thiên, thần tử mạnh nhất của Vạn Tượng Tiên Môn, người bị đào thải đầu tiên, giờ khắc này sau khi dần dần tỉnh táo lại, càng có sắc mặt trắng bệch.
"Nói như vậy... ta thua trong tay phân thân của Phương Bạch, thậm chí còn chưa đối đầu với bản thể của hắn... đã trong nháy mắt bị hạ gục rồi?"
Âm thanh của hắn có chút run rẩy, như hoàn toàn không thể tiếp nhận kết quả này.
Nhưng nghĩ lại thì cũng phải.
Xem như thần tử mạnh nhất của Vạn Tượng Tiên Môn, hắn được bồi dưỡng như quân bài chủ lực.
Những năm này không biết kế thừa bao nhiêu truyền thừa, hấp thu bao nhiêu tài nguyên tu luyện.
Kết quả, đến một phân thân của người ta mà cũng đánh không lại!
Tần Hoài Ngọc biết được chân tướng cũng nhẹ nhàng suy sụp.
Sắc mặt ngây ra, đôi mắt luôn mang theo sự tự tin và mong đợi đã mất đi hào quang hy vọng vào tương lai.
Hắn sử dụng ra thần thông kính hoa thủy nguyệt, tương đương với hai đánh một.
Kết quả, hai người có thực lực giống mình lại không đánh lại một phân thân của Tô Ngật An!
Điều này khiến hắn sao có thể tiếp nhận kết quả này?
Không chỉ có hai người bọn họ, Diệp Trường Ca, Trì Thu Ca, hai thần tử thần nữ phản xạ hơi chậm một chút, bây giờ cũng con ngươi trở nên ảm đạm, đã mất đi hy vọng vào tương lai.
"Haiz, lại thêm 4 người điên rồi!"
Nhưng những tu sĩ khác nhìn thấy cảnh này không khỏi lắc đầu thở dài.
Tuy nhiên, trong lòng bọn họ lại khó hiểu có chút vui vẻ.
Xem đi, đến thần tử thần nữ mạnh nhất của tiên môn của bọn họ còn đánh không lại con quái vật Tô Ngật An!
Bọn họ coi như không thấy mặt bản tôn đối phương đã bị hạ gục, thì cũng hợp lý thôi!
Trên đài hội nghị.
Luận, vốn muốn thông qua việc luận bàn giữa tiểu bối để đả kích đối thủ khi còn trẻ, để cho hắn phải nếm trái đắng.
Kết quả ngược lại mình bị hung hăng dạy cho một bài học.
Thậm chí, các tiểu bối mà mình để mắt tới lại bị đả kích quá độ, tâm tính đã sụp đổ. Đến tột cùng là cảm giác gì?
Trắng Vũ chân vương trên đài hội nghị giờ chỉ muốn nói hối hận, vô cùng hối hận!
Nếu có thể làm lại, hắn nhất định muốn cấm thi đấu Tô Ngật An, tên súc sinh không theo quy tắc này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận