Người Tại Tu Tiên Giới Làm Thế Thân Bệnh Kiều Tiên Tử Toàn Đuổi Ngược

Chương 220 :Chúng nữ hội tụ, cũng muốn làm đạo sư

Chương 220: Chúng nữ hội tụ, cũng muốn làm đạo sư
Đám người hỗn loạn.
Một khu vực như vậy khí thế cũng trở nên hỗn loạn.
Dạ U La cảm thấy cái kia một tia mệnh cổ ba động lóe lên một cái rồi biến mất, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.
Phảng phất vừa nãy hết thảy đều chỉ là ảo giác, là cảm giác của nàng xuất hiện vấn đề!
Nhưng Dạ U La lại là ánh mắt nhìn chằm chằm cái kia càng bay càng xa, còn có chút hỗn loạn đạo liên.
Nàng, hẳn là không cảm giác sai.
Trong đó xác suất rất lớn cất giấu a Thần, cũng chính là Tô Ngật An!
Trong khoảng thời gian này nàng cũng biết rất nhiều tin tức liên quan tới Tô Ngật An.
Cái này không tìm hiểu thì không biết.
Một khi hiểu rõ nàng thậm chí có chút nổi nóng, thậm chí sinh khí.
A Thần chết giả rời đi nàng, dùng tên giả Tô Ngật An, vậy mà cùng nhiều nữ nhân như vậy đều có chỗ dây dưa!
Có biết nàng những năm này vì tìm kiếm hắn, bỏ ra biết bao nhiêu không!
Nàng thậm chí một thời cho là Tô Ngật An đã sớm chết rồi.
Vì thế bảo lưu lấy một giọt máu hắn đã từng lưu lại cùng sợi tóc.
Nàng phát điên giống như nghiên cứu cổ đạo, bồi dưỡng cổ trùng.
Chính là vì luyện chế ra phục sinh cổ trong truyền thuyết.
Thông qua một giọt máu này cùng một tia sợi tóc lần nữa phục sinh, nàng tâm tâm niệm niệm a Thần.
Thật vất vả có chút manh mối bồi dưỡng phục sinh cổ.
Càng cho là mình cuối cùng có thể có cơ hội phục sinh a Thần mà mình tâm niệm.
Ai biết hết thảy, cũng chỉ là sai lầm mà nàng đã ngờ tới!
A Thần vẫn luôn còn sống, chỉ là mượn chết giả rời đi nàng!
Loại cảm giác bị phản bội, cảm giác bị lừa gạt này.
Khiến cho Dạ U La những lúc này luôn có cảm xúc hỗn loạn thậm chí đạt tới bờ vực mất khống chế.
Phục sinh cổ, nàng không luyện!
Lần này tới Thiên Tâm thư viện, nàng chính là muốn luyện tử mẫu đồng tâm độc tình!
Nàng muốn để a Thần mãi mãi không thể rời bỏ mình, vĩnh viễn vĩnh viễn......
“Đáng đời! Còn cùng lão tử ở đây hoành ngươi lại hoành à! Sao không ngã chết ngươi đi! Cái thứ....”
Vốn là còn đang cất tiếng cười to, giễu cợt Tần Phượng Ca, Dạ Vô Thương.
Cơ thể lập tức như bị sét đánh giống như cứng ngắc tại chỗ.
Trạng thái của biểu tỷ mình đột nhiên trở nên có chút không được bình thường!
Hơn nữa căn cứ vào kinh nghiệm khoảng thời gian này của hắn, một khi biểu tỷ mình tiến vào loại trạng thái này thì sẽ.....
“Đi, đi thay ta thí nghiệm Tân Cổ Trùng!”
Dạ U La đưa tay ra một phát bắt lấy Dạ Vô Thương, không để ý tới hắn kêu rên thê lương, túm hắn hướng về một chỗ hành cung phương hướng!
“Tô Ngật An! Ngươi đồ chó, ta với ngươi không xong, ngươi chờ ta!”
Dạ Vô Thương trong khoảng thời gian này cũng đại khái biết quan hệ của biểu tỷ và Tô Ngật An.
Biểu tỷ bị Tô Ngật An lừa gạt đùa bỡn tình cảm, biểu tỷ luôn không thể tiêu tan!
Nhưng hết lần này tới lần khác người vô tội như hắn lại trở thành vật hi sinh giữa hai người!
Biểu tỷ muốn bắt hắn tới thử nghiệm Tân Cổ Trùng, chính là vì vãn hồi đồng thời khóa chặt hoàn toàn Tô Ngật An!
Rõ ràng hắn là người vô tội mà, tại sao phải để hắn đến gánh chịu chứ?!
“Ngậm miệng! Còn dám ăn nói lung tung, ta xé rách miệng ngươi!”
Nghe biểu tỷ quát lớn.
Dạ Vô Thương càng là muốn khóc.
Phải, mới có tí xíu đó mà biểu tỷ đã che chở cho bên ngoài rồi!
Bây giờ hắn ngay cả mắng Tô Ngật An cũng không được!
.......
“Ngươi cái thằng cha! Vừa rồi có phải là ngươi đạp lão tử không! Người trẻ tuổi không có đạo đức võ thuật, đánh lén! Còn may là lão tử có thể dễ dàng ngự không, nếu không phải bị ngươi hố chết rồi! Ngươi có biết hay không ta còn có một vị hôn thê chưa cưới! Nếu ta bị ngươi hố chết ở đây, ngươi có muốn cái vị hôn thê kia của ta phải thủ tiết sao!”
Tô Ngật An không nghe Tần Phượng Ca lải nhải bên tai.
Theo dòng người, tiến vào trong Thiên Tâm thư viện.
“Đó là.... Là Khuynh Tiên công chúa!”
Kèm theo một tiếng kinh hô, ánh mắt rất nhiều người hướng về một phương hướng, có người nhận ra thân phận của nàng, âm thanh càng thêm liên tiếp.
“Người bên cạnh Khuynh Tiên công chúa dường như là Thanh Ca công chúa của Dao Trì tiên triều!”
“Hình như kia là Tô Thần Nữ của Vạn Tượng Tiên Môn! Ba người các nàng tại sao lại tụ tập ở cùng một chỗ!”
“Quản nhiều như thế làm gì? Không thể không nói, ba vị tiên tử tuyệt thế tụ tập cùng một chỗ, quả nhiên là một cảnh đẹp a!”
“......”
Hoàn toàn không quá để ý tới những âm thanh trong đám người.
Ba ánh mắt của Sở Khuynh Tiên trong đám người liên tục tìm kiếm.
Rất rõ ràng.
Các nàng là đang tìm Tô Ngật An.
Nhất định Tô Ngật An không có thông qua thư mời tiến vào Thiên Tâm thư viện.
Chắc chắn là trà trộn trong đám người đang thí luyện.
Mặc kệ có tác dụng hay không, nhưng cũng nên thử.
Thực tế không chỉ là các nàng.
Bùi Thi Ngữ cùng Bạch Thư Hòa đã ngụy trang tự thân, cũng đang ở cách đó không xa dùng phương thức của mình tìm kiếm trong đám người.
“Chư vị tiên tử hảo! Ta gọi Tần Phượng Ca! Năm nay 132 tuổi! Tu vi Thần Thông cảnh cửu trọng, cơ thể khỏe mạnh!”
So với những người khác trong đám người, những người này kính sợ với mấy vị tiên tử tuyệt thế này, hay là bởi vì ngưỡng mộ mà không dám nhìn thẳng.
Tần Phượng Ca xã giao kiểu trâu bò, lộ ra hết sức bắt mắt, lảm nhảm bắt đầu tự giới thiệu mình.
Khóe miệng Tô Ngật An co giật.
Thu liễm khí tức dưới ý thức, cách xa cái tên tài này.
Hắn đến Thiên Tâm thư viện chính là muốn khiêm tốn.
Trước kia trong trận thi nhập viện hắn thể hiện thực sự quá bắt mắt, điều này đã trái với dự tính ban đầu của hắn.
Bây giờ nếu như vì cái tên Tần Phượng Ca này mà bị ảnh hưởng, tâm tình của hắn thực sự sẽ sụp đổ!
“Đừng kêu nữa, dù ngươi tự giới thiệu mình thế nào cũng vô dụng thôi!”
Bỗng nhiên có một vị tu sĩ trẻ tuổi mở miệng nói: “Mấy vị công chúa thần nữ này ở đây rõ ràng là đang tìm người, bản tọa bấm tay tính toán, bọn họ có thể chờ một kẻ gọi là Tô Ngật An!”
Lời này vừa nói ra.
Ánh mắt Tô Ngật An, Tần Phượng Ca cùng một thời điểm bị thu hút.
Mặc dù nam tử trẻ tuổi tướng mạo nhìn trẻ trung dương quang.
Nhưng cách ăn mặc lại như một ông cụ non, mặc đạo bào rộng lớn, sau lưng cõng một cây cờ phướn, bên trên điêu khắc đồ án la bàn Thái Cực Bát Quái.
Thấy hai người đưa mắt nhìn lại, thanh niên nhếch miệng nở nụ cười, ra vẻ giữ kín như bưng, “Bản tọa là truyền nhân ưu tú nhất của Tính Toán Thiên Sơn, đạo hiệu Thần Toán tử!”
Tô Ngật An thu hồi ánh mắt.
Tính Toán Thiên Sơn mặc dù cũng là một thế lực am hiểu bói toán thôi diễn.
Nhưng so với Thiên Cơ đảo hoàn toàn không bằng, so với Thiên Cơ đảo, người của thế lực này mới xem như thần côn thật sự.
Tốt nhất nên hạn chế giao lưu với đối phương, miễn cho bị lừa gạt.
Nhưng Tần Phượng Ca bất kể những thứ này, lập tức tiến lên trước, cùng Thần Toán tử thảo luận.
“Lại nói, Tô Ngật An này đến tột cùng là ai? Vì sao lại có thể khiến mấy vị công chúa thần nữ này cảm mến? Đạo hữu có thể nói cho ta biết không?”
“Ha ha....”
Thần Toán tử hội tâm nở nụ cười, “Đâu chỉ ba vị này, cái tên Tô Ngật An này, nhưng là làm cho không ít tiên tử vì đó cảm mến!”
Tô Ngật An rời đi xa nhìn hai người không đáng tin cậy kia.
Trong lòng âm thầm ghi lại cho hai người này một bút.
Dám ở trước mặt hắn nghị luận hắn.
Bị hắn, một người nhỏ mọn, tiện tay ghi hận.
Sau đó có quả ngon cho bọn họ ăn!
.....
Trong lúc Thiên Tâm thư viện an bài đông đảo thiên kiêu tiến vào thư viện, đồng thời phân phối chỗ ở.
Trong động phủ viện trưởng Thiên Tâm thư viện.
Một tiếng kích động vô cùng lại vang lên.
“Lời này là thật!?”
“Lục Tư Dao đảo chủ Thiên Cơ đảo, cũng muốn tới học viện ta làm đạo sư!?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận