Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 92: Tranh chấp trong căn hộ

Chương 92: Tranh chấp trong căn hộChương 92: Tranh chấp trong căn hộ
Chương 92: Tranh cháp trong căn hộ
Lý Ngôn Hè không biết mình giết tang thi lại đẹp như vậy, giờ phút này đang ở lầu năm giết tang thi trong các phòng.
Không phải cô thích giết tang thi, mà là ba lô của cô hiện tại tiến độ thăng cáp mới tới sáu phần trăm, cô muốn chứa thêm vật tư, nhát định phải nhanh hơn một chút, nếu không một khi vật tư bên trong kho Đào Lý bị phát hiện, vậy nỗ lực trước đó của cô đều đỏ sạch.
"Phục Anh, cánh cửa này, bên trong có một con tang thi."
Lý Ngôn Hề nói với Phục Anh.
Phục Anh có dị năng hệ kim loại mở khóa vô cùng thuận tiện, hơn nữa Lý Ngôn Hè có thể phán đoán được bên trong có bao nhiêu tang thi, máy người hoàn toàn không cảm thấy sợ hãi, phối hợp với nhau cũng càng ngày càng ăn ý.
Ba -
Khóa cửa bị dị năng Phục Anh mở ra, người trong phòng đối diện kinh ngạc nhìn ra bên ngoài qua mắt mèo.
Nữ sinh cằm trường đao kia giống như đang chém đậu hũ, quái vật trong cửa vừa lao ra, đã bị cô gọn gàng chém đầu, tiếp theo bọn họ lại bắt đầu lục lọi cái gì đó trong đầu quái vật...
Nôn-
Cao Viễn nhìn hét thảy không nhịn được mà nôn mửa, mấy người Phục Anh đang làm gì vậy.
"Hiệu suất như vậy rất tháp, thật muốn tiếp tục đi theo quân đội nhặt bảo thạch ah."
Có Dao đá thi thể kia nói, hôm nay bọn họ chỉ nhặt được máy trăm viên.
"Coi như tiêu thực sau bữa ăn, phòng tiếp theo có hai con, cho mọi người luyện tập đi."
Lý Ngôn Hè cười nói.
"Được rồi, giao cho bọn mình." Phục Anh bày tỏ.
"Thật kỳ lạ, tại sao họ lại bỏ lỡ phòng chúng ta? Tôi còn tưởng rằng họ cũng sẽ mở cửa phòng của chúng ta."
Một trong những người đối diện nhìn thấy hành động của máy người thông qua mắt mèo nói.
"Chắc là biết trong phòng chúng ta có người, bằng không chẳng lẽ bọn họ có khả năng nhìn thấu chứ2" Người kia trả lời.
Thừa dịp mấy người giết tang thi, Quách Dung Dung cũng tìm kiếm đồ ăn trong mắy dian phòng kia. Có hàng xóm thây thê, cũng mở cửa, bất đâu to gan học theo Quách Dung Dung cùng nhau lục lọi.
Bọn họ đều ở trong phòng đói bụng máy ngày, hiện tại đã bát cháp mặt mũi hay không mặt mũi, thấy có thẻ ăn thì nhét vào trong miệng.
"Nói các ngươi thật lợi hại ah, ngay cả quái vật kia cũng dám giết."
Một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần jean láy lòng nói với máy người Lý Ngôn Hè.
Máy người trẻ tuổi giết quái vật kia thấy hắn đi theo phía sau tìm đồ ăn hình như cũng không phản đối, hắn không tự giác lại muốn cùng đối phương bắt chuyện.
"Mấy người cũng có thẻ, không giết chúng nó, chúng nó sẽ đến ăn thịt các người."
Lý Ngôn Hè vốn không muốn đẻ ý tới, nhưng lại có người trong hai phòng cũng mở cửa đi ra, mục tiêu có vẻ là đang tìm đồ ăn.
Một lát sau, có một nữ nhân tóc xoăn chừng 30 tuổi lại cướp đoạt một túi Sa Kỳ Mã Quách Dung Dung tìm được.
"Đây tôi lấy trước, sao cô lại cướp chứ?"
Quách Dung Dung có chút tức giận, bọn họ không phản đối những người này đi theo phía sau tìm đồ còn chưa tính, sao nữ nhân này còn không nói đạo lý như vậy?
"Các người căn bản không phải là người trong căn hộ này, đúng chứ? Đây là nhà của hàng xóm tôi, cũng là nhà của người bạn tốt của tôi, cô ấy đã chết, bây giờ những thứ này không thể chia cho người lạ."
Nữ nhân tóc xoăn hợp tình hợp lý hùng hỏ nói, đó chính là một bao Sa Kỳ Mã đây, làm sao cô ta có thẻ chắp tay cho người ta?
Quách Dung Dung bị tức giận đến bật cười, đây là đạo lý của phái nào vậy?
"Được rồi, Lưu Quyên, đừng cướp đồ với một phụ nữ mang thai, huống hồ đây cũng vốn là người ta mở cửa, người ta giết quái vật."
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần jean tới khuyên nhủ, bọn họ đều là hàng xóm, ngày thường đi làm sẽ gặp nhau trong thang máy, quan hệ cũng được.
"Anh không nói tôi còn chưa chú ý đâu, phụ nữ mang thai thì làm sao vậy? Cũng không thể chạy đến nhà bạn bè người khác lộn xôn tìm kiếm chứ?"
Lưu Quyên dứt lời lại muốn đi cướp túi đồ trong tay Quách Dung Dung.
Vèol
Một thanh chủy thủ xẹt qua mái tóc xoăn của Lưu Quyên, thẳng tắp cắm vào bên trong tường trắng bên cạnh, một sợi tóc xoăn rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận