Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 439: Giang Vịnh Quân mát tích

Chương 439: Giang Vịnh Quân mát tíchChương 439: Giang Vịnh Quân mát tích
Phục Đình Du mới quay lại cùng binh đoàn nên cũng không rõ nội dung ghi lại.
Khi Lý Ngôn Hè cắm thiết bị vào máy tính và mở ra đoạn video, cô mới phát hiện ra thủ phạm.
Kẻ phá hoại các điểm dừng lái một chiếc xe tải lớn, camera ghi lại cảnh xe vừa dừng trước cổng, một nhóm người nhảy xuống thùng sau.
Hầu hết đều là dị năng giả hệ thổ nên việc phá hủy tường bao diễn ra nhanh chóng.
Cuối cùng, một bóng dáng quen thuộc bước xuống từ ghé phó lái.
"Tạ Văn."
Lý Ngôn Hè khẳng định.
"Đúng rỏi, chính là hắn."
Phục Đình Du thực ra cũng đoán được.
Người sống sót qua đường sẽ không rảnh rỗi đi phá điểm dừng của họ, chỉ có mấy kẻ bên tổng trại mới dám đối đầu với họ.
"Thật không biết yên phận."
Lý Ngôn Hè xoa trán, mới xong chuyện Thường Bình thì cha con nhà họ Tạ lại nhảy ra.
Cuộc sống yên ổn trong doanh trại của cô còn được bao lâu nữa?
"Đã có bằng chứng rồi, dẹp luôn cho xong."
Phục Đình Du nói rất nhẹ nhàng, có vẻ chỉ như việc đi ra ngoài rồi quay lại ngay Vậy.
"Tôi nghe nói trong tổng trại cũng có 3,4000. thậm chí nhiều hơn."
Lý Ngôn Hề nhìn ra ngoài cửa sổ, thêm con số đó vào thì dân số doanh trại họ là 15. 000 rồi.
"Lên kế hoạch đi. Với tình hình hiện tại, mỗi điểm đã cứu sống ít nhất cả trăm người, chúng phá hủy thì phải trả giá."
Phục Đình Du nói, ban đầu anh đã không coi trọng tổng trại.
Cha con nhà họ Tạ cũng chẳng phải nhân vật chính hay phụ quan trọng, việc cắt sóng họ cũng không ảnh hưởng gì.
Thà không để chúng lại quấy rày ở đây.
Lý Ngôn Hè do dự một lúc mới đáp: "Được."
Khi Lý Ngôn Hề và mọi người vừa lập ké hoạch vừa ra ngoài sửa các điểm bị phá thì trong trại lại xảy ra chuyện lớn.
Giang Vịnh Quân đột ngột biến mát mà không hề báo trước. Do thời gian trước Lý Ngôn Hê không có ở trại, nên môi khi binh đoàn ra ngoài đều đưa Giang Vịnh Quân theo đẻ cậu áy lấy đỏ cho họ.
Ngoài việc giúp láy đỏ, Giang Vịnh Quân còn theo binh đoàn tập luyện và nâng cao sức khỏe.
Biết Giang Vịnh Quân quá vát vả, nên lần này Lý Ngôn Hè cùng đi với đội sửa điểm dừng để cho cậu ấy nghỉ ngơi ở trại.
Không ngờ cậu ấy lại mát tích.
"Tôi tin chắc Giang Vịnh Quân sẽ không làm chuyện ngu xuẳn đói"
Trằn Lạp Nhiên bây giờ đã là bạn gái của Giang Vịnh Quân. Khi nghe tin có người nghỉ ngờ cậu ấy âm mưu đánh cắp đồ rồi bỏ trốn, cô ấy lập tức phủ nhận.
"Ừ, không ai trong chúng tôi nghi ngờ cậu ấy cả."
Lý Ngôn Hè an ủi.
Cô không hiểu rõ nhân cách Giang Vịnh Quân lắm, nhưng giờ cậu ấy mát tích mà ngay cả Trần Lạp Nhiên cũng không biết người đã đi đâu, rất có thẻ là bị ai đó bắt cóc.
"Anh áy rất kín đáo, cũng không có thù oán gì với ai. Bạn bè thường giao tiếp chỉ có vài người chúng tôi và các thành viên binh đoàn thôi, làm sao có thẻ..."
Trần Lạp Nhiên lo lắng đến mức sụp đỏ, vì cô ấy cũng không có manh múi gì về việc Giang Vịnh Quân mát tích.
"Đây cũng là sơ suất của chúng tôi. Lúc cậu ấy đến đây làm việc, tôi đã hứa sẽ bảo vệ an toàn cho cậu ấy. Cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tìm tháy cậu áy."
Lý Ngôn Hề nói. Có vẻ cái máy họ lắp đặt cách đây vài tháng cuối cùng cũng có tác dụng.
"Có lẽ nên kiểm tra kỹ toàn bộ binh đoàn."
Sau khi tiễn Trần Lạp Nhiên đi, Phục Đình Du gõ nhịp trên bàn, đó là thói quen suy nghĩ của anh.
"Anh cũng nghỉ ngờ có người trong binh đoàn có ý đồ xấu à2"
Lạc Thời Vũ cũng có mặt, anh và Phục Đình Du nghĩ giống nhau, dị năng của Giang Vịnh Quân chỉ tiết lộ trong nội bộ binh đoàn. Anh vẫn nghi là người trong binh đoàn.
Phục Đình Du gật đầu.
Dù là có kẻ muốn hại Giang Vịnh Quân hay muốn hại doanh trại Thanh Thị thì phải chờ kết quả điều tra.
Từ tòa nhà hành chính đến văn phòng đội trật tự cũng mát 10 phút đi bộ.
Khi Lý Ngôn Hề và mọi người đến nơi, hầu hết mọi người đều đang làm nhiệm vụ bên ngoài.
"Ngôn Hè? Sao cô lại ở đây?" Lý Ngôn Hê, ông hiêu là đã có chuyện chăng lành.
"Chú Kim, chúng tôi muốn vào phòng giám sát camera."
Lý Ngôn Hề nói.
Trước đây sau vụ án mạng bí ẳn chưa tìm ra hung thủ, cô đã mua trên 100 bộ thiết bị giám sát, rồi bí mật lắp đặt khắp nơi trong trại.
Ngoài vài người trong cuộc, không ai biết.
Sau khi Giang Vịnh Quân đến, để đảm bảo an toàn cho cậu ấy, khu vực cậu ấy ở càng được lắp thêm vài camera theo yêu cầu của Lý Ngôn Hè.
"Được, tôi dẫn các cô đi."
kim Thiện nói.
Phòng giám sát rất rộng, là hệ thống camera bao quát khắp các góc doanh trại nên cũng không có ai vận hành.
Lý Ngôn Hè thuàn thục mở video toàn bộ trại vào ngày Giang Vịnh Quân mắt tích, rồi cùng mọi người theo dõi.
Sau khi loại bỏ những đoạn mọi người nhìn tháy Giang Vịnh Quân, họ nhanh chóng phát hiện ra điểm khác thường.
Vào buổi sáng sớm, Giang Vịnh Quân và một người đàn ông cười nói vui vẻ trên đường đến binh đoàn. Tuy nhiên sau khi đi qua một chiếc xe tải màu bạc, trên màn hình chỉ còn người đàn ông tiếp tục đi thong dong...
Vài phút sau, chiếc xe tải màu bạc rời đi.
Qua một só camera khác, có thẻ tháy chiếc xe đó đã ra khỏi trại Thanh Thị.
Do là buỏi sáng có nhiều người ra ngoài nhát nên không ai để ý tới chiếc xe tải.
"Đình Du, anh có nhận ra người kia không?”
Lạc Thời Vũ đóng khung hình lại, phóng to người đàn ông đi cùng Giang Vịnh Quân.
Cảnh vừa rồi quá kỳ lạ.
"Là thành viên binh đoàn.”
Phục Đình Du xác nhận, và người đó cũng là kẻ tỏ ra lo lắng và hợp tác tích cực nhất sau khi Giang Vịnh Quân mát tích.
Không ngờ hắn giả dói đến vậy.
"Chúng bắt Giang Vịnh Quân, có thẻ vì dị năng của cậu áy. Hy vọng cậu áy không gặp nguy hiểm."
Lý Ngôn Hè cũng lo cho Giang Vịnh Quân, nhưng ít nhát cậu áy không bị giết mà bị bắt cóc.
Giờ họ chỉ có thể tìm manh mối từ tên xuất hiện trong video.
Lúc này, Giang Vịnh Quân đang nằm trong một căn phòng nóng nực và sáng Cậu ta muôn cử động tay chân nhưng nhận ra mình đã bị trói chặt trên cái "giường" phía dưới.
Hai tay duỗi thẳng trên mặt giường, nhưng đây không phải giường bình thường mà giống bàn mỏ hơn.
Hiệu ứng thuốc mê vẫn còn, cậu ta nhớ mình bị người khác bịt mũi và quán dây leo khắp người kéo lên xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận