Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Chương 422: Văn phòng của Cam Tinh Châu

Chương 422: Văn phòng của Cam Tinh ChâuChương 422: Văn phòng của Cam Tinh Châu
"Hay là nói nó biến hình một lần nữa cho mình?" Phục Anh hỏi trong biệt thự của doanh trại Thanh Thị.
"Hừ!" Tiểu Vũ Gia quay đi, trong mắt đầy khinh bỉ.
Giờ nó là một thần thú có thể bay lượn, còn mạnh hơn bát cứ ai, nên mới lười để ý đến người phụ nữ này.
"Ha hai Nếu bây giờ nó biến ở đây thì căn nhà này chắc chẳng đủ cho nó vỗ cánh đâu, phải không Tiểu Vũ Gia?" Cao Viễn giờ hoàn toàn biến thành fan cuồng của Tiểu Vũ Gia, muốn ngày ngày nịnh nọt nó.
"Hừ!" Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Vũ Gia rõ ràng tự đắc hơn.
"Được rồi, mọi người chắc cũng mệt lắm rỏi, đi ngủ sớm đi."
Lý Ngôn Hề khuyên nhủ, hôm nay khi tát cả đang nghỉ ở sân gôn, một số tang thi còn lại lại bị thu hút đến, ngoại trừ Có Dao và Tiểu Vũ Gia ở lại chăm sóc Phục Anh, những người khác lại chiến đấu một trận dữ dội nữa, giết thêm khoảng một vạn tang thi mới quay lại doanh trại.
"Sớm nghỉ ngơi, ngày mai vẫn còn nhiều việc trong doanh trại." Phục Đình Du cũng nói, Phục Anh vừa mới lên cáp thành công nên tinh thần sung sức, còn Lý Ngôn Hè thì mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.
Nhìn Lý Ngôn Hề như vậy, anh cũng thấy đau lòng.
Trong vài tháng qua, anh càng hiểu Lý Ngôn Hè thì lại càng muốn làm nhiều thứ cho cô, về kế hoạch tương lai của bản thân, anh cũng từng băn khoăn, nhưng ít nhát bây giờ anh không có ý định rời khỏi đây.
Lý Ngôn Hề chỉ nghĩ Phục Đình Du cũng mệt, gật đầu rồi đi cùng Tiểu Vũ Gia Vào phòng.
Mỗi tói trước khi ngủ Tiểu Vũ Gia đều cần ăn thêm một bữa khuya, nếu không nửa đêm nó sẽ không chịu được cơn đói mà thức dậy, đêm nay cũng không ngoại lệ, Lý Ngôn Hè lại lấy ra vài phần cơm bò băm cùng một con vịt luộc đặt trước mặt Tiểu Vũ Gia.
Ánh đèn cam ám áp trong phòng ngủ, Lý Ngôn Hề tóc xõa vai mỉm cười nhìn Tiểu Vũ Gia, khung cảnh mỹ nhân và thú cưng đáng yêu chữa lành biết bao trái tim khán giả phía sau màn ảnh.
Phía sau màn ảnh, Lý Dược nhìn đứa con gái đáng yêu của mình cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó ông đã trách móc Lương Mộng Gia tại sao cho Lý Ngôn Hề đi đóng phim kiểu gây tranh cãi này, nhưng giờ thì ông thấy đứa con gái của mình quả thực là một người rất kiên nhẫn.
"Trước đây còn lo cho tương lai của Phi Dược, thậm chí định bán một ít cổ phần lấy một khoản tiền cho hai đứa chỉ trả phí tổn, nhưng giờ xem ra Ngôn Hè vẫn Lý Dược nhâp một ngụm hồng trà, khuôn mát hài lòng.
Tuy nhiên Lương Mộng Gia bên cạnh biết rõ biểu lộ vui mừng đó hoàn toàn là vì Lý Ngôn Hè, cô ta chưa từng được Lý Dược đề ý đến.
Cô ta vẫn mỉm cười rót đầy tách trà cho Lý Dược, nói: "Con chỉ cảm tháy Ngôn Hề có thiên phú trong lĩnh vực này thôi, giờ con bé là nữ chính đình đám nhát, sau này Phi Dược cũng cần dựa vào con bé để gây dựng danh tiếng."
Nhưng ngoài ý muốn, Lý Dược đặt tách xuống và lắc đầu: "Không được, khi Ngôn Hè kết thúc bộ phim này, ba không định cho con bé tiếp tục hoạt động trong giới này nữa, để con bé về tiếp quản Phi Dược là được rồi."
"Tiếp quản Phi Dược?"
Giọng Lương Mộng Gia đột nhiên tăng vài độ, nghe có vẻ khó tin được. Ngay cả Lý Dược cũng ngạc nhiên nhìn cô ta.
Cô ta vội giải thích: "Ý con là ba còn rất trẻ, ba có thể dẫn dắt Phi Dược thêm Vài năm nữa..."
"À ba cũng không trẻ nữa đâu, coi kìa trong phim Phục Đình Du và Lạc Thời Vũ, hai chàng trai tuần tú kia đều đã tiếp quản công ty và ngân hàng của gia đình rồi còn gì? Ba nghĩ họ làm được, Ngôn Hè chắc chắn cũng làm được, Phi Phi trên trời cũng sẽ vui cho con gái đấy."
Lý Dược nhìn con gái trên màn ảnh, ai nói con gái kém con trai, Ngôn Hè của ông mãi là tuyệt vời nhát.
Vui cho con gái...
Lời của Lý Dược khiến Lương Mộng Gia đau nhói.
Tại sao, tại sao cô ta vẫn có gắng hòa nhập vào gia đình này mà vẫn chỉ được đứng bên lẻ?
Là từ khi nào?
Từ Tẻ gia nhận nuôi cô ta đầu tiên? Hay là nhà họ Lưu?
À phải, cô còn nhớ có một Lâm gia ở giữa trước khi đến nhà Lý Ngôn Hề này...
Rõ ràng nhà họ Lý rất tốt, nếu không có Lý Ngôn Hè thì sẽ hoàn hảo hơn nữa, ít ra dù mẹ nuôi mắt sớm cô ta vẫn còn người cha nuôi giàu có và tốt bụng.
Nhưng Lý Ngôn Hè lại phải xuất hiện trong nhà này.
Từ biệt Lý Dược, Lương Mộng Gia vốn định lái xe về nhà riêng để bình tĩnh lại, nhưng không hiểu sao lại quay trở lại tòa nhà công nghệ cao.
Tầng trên cùng chính là văn phòng của Cam Tinh Châu.
Giống như lần trước, Lương Mộng Gia khá dễ dàng mở được khóa vân tay, văn phòng vẫn tối om nhưng cô ta lại ảo não khi phát hiện lệnh của "Song táu tận thế" đã bị chuyển sang ché độ chỉ được đọc, dù thế nào cũng không thẻ sửa đổi thành công.
Đúng lúc cô ta chuẩn bi ra về thì chú ý đến ánh sáng trong ngăn kéo bàn. Ngăn kéo không khóa, cô ta thây một chiêc hộp đen nồi với nhiêu loại cáp dữ liệu trong suốt.
Khi nhận ra hộp đen này có chức năng gì, ánh mắt cô ta trở nên sắc bén.
Đây quả thực là bộ điều khiển kho AI2
Nhưng thiết bị này hoàn toàn xa lạ với cô ta, cô ta không hiểu những sợi cáp mềm đó có tác dụng gì, chỉ thấy bên cạnh có vài sợi cáp dán nhãn tên người.
"Phục Đình Du, Lạc Thời Vũ..."
Trên mấy sợi cáp chỉ dán hai cái tên, có vẻ vì đây là hai nhân vật mới xuất hiện sau nên các cáp này cũng được thêm vào giữa chừng.
Lương Mộng Gia nhìn chằm chằm những sợi cáp, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Phục Đình Du và Lạc Thời Vũ là hai cánh tay đắc lực của Lý Ngôn Hè, vậy néu nó mát đi một trong hai người đó, liệu nó có luôn thoát khỏi nguy hiểm?
Nghĩ đến đây, cô ta không do dự vươn tay tới một trong những sợi cáp trong suốt...
Đồng thời, trong một phòng của biệt thự trong phim, Phục Đình Du đang ngủ bỗng mở mắt ra.
Cơn đau đầu dữ dội ngay sau đó khiến anh không nhịn được mà rên lên.......
Một buổi sáng oi nóng nữa, Lý Ngôn Hề dậy từ sớm đi đến nông trường của doanh trại, Tiểu Vũ Gia ngồi trong túi xách của cô hót những bài ca vô điệu, tâm trạng cô cũng tốt hẳn lên.
Khi nhìn thấy các loại rau củ trồng tót tươi trong trang trại, còn có đất được Tiết Đại Giang và mọi người xới tơi mịn, tâm trạng cô càng tốt hơn.
"Trưởng trại, trưởng trại đi đâu vậy!"
Âu Nhạc vừa đạp xe đến trang trại thì thấy bóng dáng thanh mảnh quen thuộc, suýt nữa làm xe ngã nhào. Thì ra là trưởng trại sáng sớm đã đến đây!
Quá tuyệt vời, chắc chắn hôm nay sẽ có chuyện may mắn xảy rai
"Chào buổi sáng, tôi chỉ đi ngang qua xem thôi, sẽ đi ngay đây."
Lý Ngôn Hè chào hỏi, rồi cùng Tiểu Vũ Gia đi về phía chuồng thú nhỏ.
"Được được! Tôi giới thiệu chol"
Âu Nhạc vội vàng ném xe chạy theo, bây giờ chưa ai đến nên anh ta là có vấn riêng của trưởng trại nhal
Bạn cần đăng nhập để bình luận